Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 677: Không có chiến thuật




Chương 677: Không có chiến thuật

Khu vực được phân cho quân đoàn Lưỡi lê hiểm – phía đã cắn răng nhường cho Kull và Darmil quyền tranh đấu, giờ là không có ai khác. Họ đều rút về bảo toàn lực lượng, tranh thủ thay đổi chiến lược để lập tức ra trận khi hai người thất thế.

Vậy nên giờ cả đám quái trong cả khu vực đều nhằm tới Darmil. Dĩ nhiên cũng có một vài con quái chạy sang chỗ của phe khác, nhưng là số ít bởi họ đều ăn ý lui về sau giữ khoảng cách. Du hành giả được cho phép tham gia vào tranh đấu đều là có năng lực, không tính tất cả được đào tạo bài bản, nhưng hành động chắc chắn có trọng điểm. Mọi người tới đây là để kiếm lợi, không phải thí mạng.

Động tác của quân đoàn Lưỡi lê hiểm vốn là đã vi phạm quy định ngầm, nhưng đối phương yếu quá không thủ được khu vực của mình thì đành chịu. Các bên không trách cứ, đứng ra đưa thêm người c·hiếm đ·óng khu vực trống ra là được. Mọi người đều vui vẻ.

Tuy nhiên, Darmil và Kull hiện giờ là tham gia dưới danh nghĩa của quân đoàn Lưỡi lê hiểm. Các bên do đó chỉ có thể tiếp tục giữ vững đội hình, trong khi du hành giả được tăng thêm thì đã chuẩn bị sẵn. Một khi hai người lộ ra chút yếu thế nào, họ sẽ lập tức xông lên, bất kể đối phương có thất bại hay chưa. Họ đương nhiên không nghĩ tới rằng Darmil cả người cả quái đều đánh hết, bất chấp.

Rất nhanh, ba con Bọ ngựa hung mãnh lao đến chỗ anh chàng đấu sĩ. Chúng không vội vàng t·ấn c·ông như trước, mà chia ra, dò tìm sơ hở của kẻ địch. Chỉ bằng cử động ấy, Kull lập tức có thể xác định chúng có cấp độ cao hơn 15. Cậu thậm chí mạnh dạn đoán rằng cấp độ thấp nhất của chúng phải là 18.

Bởi vì, Kull cảm thấy sợ hãi, muốn lùi bước. Nếu không liều mạng, cậu không nhanh hơn được chúng. Đối đầu với quái, một sát thủ lại không thể nhanh hơn đối phương, tức thì là vô dụng.

Darmil không có kiên nhẫn, thấy mấy con quái không nhào vào mình, cậu ta liền nhảy bổ lại chỗ đối phương, nện một chùy.

Con quái tránh được, vội vàng giữ khoảng cách, lại chẳng hề thừa cơ công kích. Hai con còn lại cũng vậy, chỉ là đến gần hơn một chút. Chúng dường như đoán trước được rằng nếu dại đột t·ấn c·ông, kết cục chỉ là c·hết tan xác.

Nói hoang đường một chút, nếu không phải là quái, ý thức được nguy hiểm, có khi chúng đã bỏ chạy cả rồi. Bọ ngựa hung mãnh đáng sợ, Darmil đáng sợ hơn, gấp nhiều lần.



Kì thực, quái sở hữu ý thức trốn chạy là thường có. Thế nhưng ngoại trừ trường hợp đặc thù, chúng trốn chạy đều là mang tính chiến thuật. Dây leo ma chính là một trong số đó. Bởi ở một mình, Dây leo ma, nhất là khi đã để lộ bản thân, thật sự yếu.

Bọ ngựa hung mãnh lại không hề có ý thức ấy, chưa từng được ghi nhận. Thế nên chúng nhất định là muốn g·iết được Darmil, bất kể khả năng ấy có thấp nhường nào đi chăng nữa, hay thậm chí là bằng không.

Kull quan sát thêm một chút, làm vững tâm tình của mình. Cậu tới đây cũng không phải để nhìn Darmil phát huy sức mạnh. Đảm bảo phía cậu ta không có vấn đề, tự mình liền nghiêng người chạy đi, tìm một mục tiêu.

Nhưng Kull chạy đi gây sự chú ý cho không ít Bọ ngựa hung mãnh. Một số lập tức đuổi theo, số khác vẻ dè chừng trông lấy. Tốc độ của chúng nhanh không kém cậu, thế nên càng chạy, cậu dẫn theo càng nhiều quái.

Đây là hành động rất nguy hiểm. Phía bên Kull chỉ có hai người, lại chẳng có một ai sở hữu kỹ năng gây sát thương hàng loạt cả, mang theo một đám quái là cực kì ngu xuẩn. Darmil có lẽ không ngại đập c·hết từng con một, nhưng Kull cũng đâu thể dùng cậu ta giải quyết vấn đề.

Nói về chiến thuật, đáng trách là Kull hiện tại chẳng có chiến thuật gì cả. Cậu hành động hoàn toàn theo cảm giác. Lập tức nhào đến t·ấn c·ông một mục tiêu cũng không thể tránh khỏi bị những con Bọ ngựa hung mãnh khác vây lấy, thế thì vừa chạy vừa đánh là tốt.

Một điều Kull thường hay được nghe khi còn chịu huấn luyện khắc nghiệt ở hội Zalt là, phát huy cực hạn. Không dám nói đột phá, nhưng nếu có thể cố gắng hết sức, liều mạng làm tới được một điều gì đó, là phát huy cực hạn. Một người sẽ không biết cực hạn của mình là ở đâu nếu như không thử.

Kull đã thử không ít lần, những người khác cùng chịu huấn luyện với cậu cũng thế. Thử, đạt tới, phát huy cực hạn, lại thử, lại đạt tới. Chừng như không thể chạm tới được cực hạn vậy.

Đó chỉ là ảo giác. Một liều thuốc tinh thần dành cho đám Nihr yếu nhớt vắt kiệt sức mà làm việc cho hội. Thế nhưng giờ không còn là Nihr nữa, Kull cảm nhận được thứ ảo giác đáng ghê tởm này càng rõ rệt hơn. Đến nghiện.



Kull chạy một mạch, vận dụng các kỹ năng của bản thân, lại không dám ngưng nghỉ dù chỉ một chút. Tất nhiên, cậu không thể chỉ nhằm thẳng một hướng mà chạy, vì sẽ x·âm p·hạm vào khu vực của phe phái khác. Lúc ấy, Kull sẽ bị xem là một mối đe dọa, và đối phương được quyền hạ sát cậu mà không phải lo vi phạm các điều ước.

Kích hoạt kỹ năng ‘Lĩnh vực’ dậm mạnh chân, xoay người, lại dậm mạnh chân lần nữa. Kull gắng gượng chịu đựng lực phản chấn mạnh mẽ đến mức khiến cơ thể tê rần, cuối cùng mới thành công chuyển hướng chạy đi.

Đám Bọ ngựa hung mãnh điên cuồng đuổi theo Kull lại không làm được dễ dàng như vậy. Chúng trượt đi một khoảng xa, dẫm đạp lên nhau rồi sau đó mới có vài con dần tăng tốc đuổi tiếp.

Kull mỉm cười thích thú. Đây mặc dù không phải là một cách hay, nhưng lại là cách tốt nhất bây giờ cậu có thể nghĩ tới để chia tách đám quái. Chờ khi khoảng cách giữa chúng đã có một khoảng xa, cậu mới lần nữa tập trung vận dụng kỹ năng ‘Lĩnh vực’ đạp mạnh chân nhảy ngược về sau.

Đau nhói, nhưng Kull cắn rằng chịu đựng. Thể lực tiêu hao bởi mỗi lần như vậy là rất lớn, và sức chống chịu của cơ thể cũng là có giới hạn, nếu bị vượt qua sẽ gây gãy vỡ. Khi đó, kết cục của cậu tất nhiên là thê thảm.

Mấy con bọ ngựa đuổi theo Kull trượt tới trước, vụng về xoay người. Có ba con cả thảy, hai con chừng cấp 15, và một có cấp độ ít nhất là 16.

Nhắm vào con có cấp độ cao hơn là một ý tồi, nhưng Kull quả quyết lựa chọn con quái ấy. Cơ hội ra tay của cậu chỉ có một, ngay sau đấy, đám quái bị tách ra ở phía sau sẽ theo kịp.

Con Bọ ngựa hung mãnh dường như biết bản thân bị chọn làm mục tiêu, hơi hạ thấp người, nâng lên cặp chân trước. Nơi đó, có năng lượng đang nhanh chóng tụ lại, hóa thành một lớp màu xám bạc phủ lên, khiến cho cặp chân vốn đã cực kì sắc bén trông càng thêm nguy hiểm.

Quái cấp độ trên 15 không dễ đối phó. Nếu Kull lao vào trực diện, bất kể tốc độ nhanh như thế nào cũng sẽ bị đòn t·ấn c·ông kế tiếp của con quái xẻ làm muôn mảnh.



Thế nhưng Kull giờ đã không còn đường lui. Cậu cần phải phát huy cực hạn của mình, ngay tại thời điểm này.

Kull vẫn đang lộn ngược về sau, và trước khi đôi chân đáp lên một thân cây làm điểm tựa, phóng ra hai con dao hướng thẳng đến con bọ ngựa.

Hai con dao không thể nào làm khó được con quái, dễ dàng bị vung chân đánh văng đi. Tuy nhiên, một trong số hai con dao p·hát n·ổ, tỏa ra xung quanh thứ khí màu xanh ngọc.

Là c·hất đ·ộc thần kinh, có thể gây ảo giác, cũng có thể cản trở hành động của mục tiêu bị ảnh hưởng. Đối với chủng quái loại côn trùng, thứ độc này nên có hiệu quả đáng kể, nhưng Kull không dám chắc, chỉ mong giúp đỡ mình được một chút.

Đạp mạnh chân, Kull lao thẳng về trước, trực nhắm vào con bọ ngựa phủ trong màn khí độc. Nhờ vào kỹ năng ‘Lĩnh vực’ và giác quan nhạy bén, cậu dễ dàng xác định được con quái đang nằm ở đâu, cũng như cần công kích vào vị trí nào.

Trên tay Kull chỉ có duy nhất một thứ, là con dao găm được Turan đưa cho cách đây không lâu. Món v·ũ k·hí này hợp với cậu một cách lạ thường, chỉ tiếc là nó màu bạc. Cậu thích màu xám đen của con dao cũ hơn. Tất nhiên, cậu không có quyền đòi hỏi, nhất là khi đây là một con dao có cấp độ 15.

Con Bọ ngựa hung mãnh phát hiện ra Kull đang lao tới, liền phản ứng. Thế nhưng động tác của con quái hơi khựng lại trong khoảnh khắc, sau mới liền vung đôi chân, chém liền không biết bao nhiêu nhát.

Kull tự tin và liều lĩnh, lại không có nghĩa là cậu sẽ đâm đầu vào chỗ c·hết một cách ngu ngốc. Đoán trước được đòn t·ấn c·ông của con quái, cậu xoay người, tránh sượt qua mà đáp ở ngay bên cạnh. Dù vậy, trên người cậu vẫn mang theo một đống v·ết t·hương, máu từ đó tuôn ra không ngừng.

Vết thương hở làm cho c·hất đ·ộc thần kinh mà Kull phát tán gây ảnh hưởng mạnh đến cậu. Đôi chân run rẩy, cánh tay thì như đông cứng lại, khiến cậu có gắng hết sức vẫn không thể nào đâm một đòn chí mạng vào bên hông con bọ ngựa. Thời cơ chớp mắt bị bỏ lỡ.

Con Bọ ngựa hung mãnh sau khi tung chiêu liên hoàn, nhận ra đối phương sống sót tiếp cận mình, vội vàng nhảy sang một bên giữ khoảng cách. Đây kì thực là một cơ hội hiếm có để con quái nhảy bổ đến ra đòn kết liễu Kull, nhưng có lẽ vì e sợ màn khí độc, con quái cùng đồng bạn của mình chỉ đứng từ xa nhìn đến.

Kull thầm thở dài một hơi. Màn khí độc đã sớm không còn gây thêm ảnh hưởng lên cậu nhờ trước đó cậu đã dùng thuốc giải cũng như bôi khắp người mình một loại chất ngăn cách. Trừ phi dại dột hít phải một lượng lớn, nếu không thì cậu hoàn toàn có thể chiến đấu ở bên trong, chiếm lợi thế.

Có thể thấy được đám quái không hề cảm thấy dễ chịu đối với màn khí độc. Thậm chí, Kull tự tin có thể đơn độc đối phó cùng lúc mấy con Bọ ngựa hung mãnh khi vận dụng toàn bộ các kỹ năng của mình.