Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 645: Giải quyết Dây leo ma




Chương 645: Giải quyết Dây leo ma

Tặc lưỡi, Turan bảo:

– Thật muốn sớm giải quyết mọi chuyện.

Như đã chờ từ lâu, Fyr liền thốt:

– Đúng vậy. Các ngươi làm trễ nãi quá nhiều thời gian.

Turan đối với lời này thì không đồng tình. Đối phương đang ở cương vị một vị thần, chắc chắn sẽ cảm thấy sự tình đơn giản. Turan và cả tổ đội của nó phải suy tính tới quá nhiều thứ, thật không dám dại dột xúc tiến bất kì giai đoạn nào.

Chính việc đi đón nữ người sói Camilier cũng là điều ngoài ý muốn. Turan biết là nó có thể nhờ Fyr giúp đỡ, nhưng nếu chưa gặp phải khó khăn mà đã làm thế thì lộ ra vô năng. Hơn nữa, việc đi đón nữ người sói đối với Turan còn có cấp độ ý nghĩa khác.

Bước về trước, Turan không quá vội. Nó có thể cảm nhận được đang có chiến đấu diễn ra, nhưng mọi thứ hẳn còn đang nằm trong tầm kiểm soát. Ít nhất cho tới giờ, Darmil hay cả Kull đều chưa phát ra bất kì tín hiệu nào.

Fyr đi ngay bên cạnh Turan, bước chân hơi với tới, khó thể nào bắt kịp tốc độ của nó chỉ bằng cách đi bộ. Turan lại không để tâm, vì nó thấy cô nàng có vẻ thích thú với chuyện đấy, xem như là trò chơi vậy.

Đến nơi, chính xác là cách chỗ Darmil chừng mười mấy mét, Turan thấy được toàn cảnh tình huống đang diễn ra. Là một đám quái, toàn bộ đều là Ma cây.

Ma cây thường không xuất hiện cùng nhau. Chủng quái này mặc dù rất vui lòng cộng sinh với Dây leo ma, nhưng đối với đồng loại thì lại tồn tại quan hệ cạnh tranh cực kì gay gắt. Khi ở gần, chúng sẽ dễ dàng xảy ra mâu thuẫn và bắt đầu t·ấn c·ông lẫn nhau, trừ phi ở gần đấy có một mục tiêu khác đáng chú ý hơn.

Ở đây, mục tiêu ấy tự nhiên là Darmil. Turan lại quan sát thêm một lượt, tức thì bắt gặp bóng dáng của Kull di chuyển qua lại trên những tán cây, cố tìm một góc độ phù hợp để nhằm vào con Dây leo ma vừa chạy đi từ ban nãy.

Con quái gặp được một đám Ma cây thật sự là may mắn, hoặc đã có tính toán từ trước. Nếu là vế sau thì quả thật đáng sợ đến rợn người.

Ma cây tổng cộng có ba con, nhưng cấp độ lần lượt chỉ có 15, 15 và 16. Xem đến. con ở giữa với cấp độ 16 là đáng lo ngại hơn cả; hai con khác nhiều lắm chỉ giữ vai trò phụ trợ mà thôi.



Nhưng liệu chúng có ý thức là mình nên phụ trợ thay vì cố gắng công kích hết mình, Turan thắc mắc về điều ấy. Câu trả lời là không, và lý do hẳn là vì chúng còn chưa hoàn toàn phát linh. Như vậy thì tình thế sẽ không thể coi là khó khăn được, ít nhất là khi so với con Ma cây cấp độ 18 khi nãy.

– Sẽ tốn thời gian.

Turan cất tiếng, cốt để cho Fyr nghe. Đám quái bốn con này không quá khó để giải quyết, nhưng thời gian lại là vấn đề. Nếu cả đội chỉ gặp phải một đến hai đám như thế thì còn dễ, liên tục gặp thì có khi mất thêm cả ngày vẫn chẳng thể tới được điểm đến tiếp theo mất.

Là lúc nên thử vài đòn t·ấn c·ông tinh thần. Turan xác định xong thì liền đưa tay về trước, tập trung tinh thần nhắm đến vật thể đang bám trên thân con Ma cây cấp độ 16 kia. Kỹ năng ‘Di vật’ sẽ ít có tác dụng trong tình huống này, nhưng kỹ năng ‘Gây choáng’ thì khác.

Sau chốc lát, một tia sét nhỏ màu vàng nhạt xuất hiện từ đầu ngón tay của Turan phóng thẳng tới mục tiêu. Cả về tốc độ lẫn uy lực thể hiện ra đều kém hẳn so với khi ở trong thế giới giả lập, nhưng chính nó vốn chẳng chờ mong quá nhiều.

Tia sét nhỏ dễ dàng đánh trúng mục tiêu, khiến cho mọi sợi dây leo đang không ngừng công kích Darmil bỗng dưng khựng lại, mềm oặt ra. Anh chàng đấu sĩ lập tức nắm bắt cơ hội, vung chùy cản phá thế công của đám ma cây, lại chịu thêm một vài thương tổn trên người, cứ thế lao tới đập thật mạnh và tới tấp lên người con Ma cây cấp 16.

Con Ma cây chịu công kích nhất thời yếu đi, sự chú ý cũng bị buộc phải dồn đến chỗ kẻ đang tàn phá mình. Kull không chút do dự từ góc độ hiểm yếu lao đến, trong khoảnh khắc tránh thoát được một mũi dây leo nhọn hoắt đâm ra, dùng đao cắm thẳng vào phần thân thể chính của con Dây leo ma.

Theo đó, âm thanh kì dị như tiếng côn trùng kêu bị kéo dài bất chợt vang lên. Thanh đoản đao của Kull tất nhiên không bình thường, sẽ mang theo các loại độc và gây vài loại trạng thái bất lợi lên con quái. Trúng một đòn trực tiếp như thế sẽ không chỉ đơn giản là bị tổn thương, mà sức chiến đấu cũng sẽ yếu đi không ít.

Kull không dừng lại ở đấy. Cậu ta tranh thủ đập lên hai bên chỗ mình vừa cắm đao vào hai tấm bùa, lập tức kích hoạt.

Lửa bắt đầu cháy, dữ dội, Kull vội vàng tránh thoát, nhưng chẳng đi quá xa. Cậu ta cẩn thận quan sát tiếp, đảm bảo rằng con quái sẽ không thể sống sót, hoặc ít nhất là sẽ không thể trốn đi được.

Darmil giải quyết ba con Ma cây này đây so với một con Ma cây cấp 18 dễ dàng hơn nhiều. Dù gì thì con Dây leo ma đã bị khống chế rồi, phần lớn những đòn t·ấn c·ông đủ sức ngăn trở cậu ta đều đã chẳng còn nữa.

Và như vậy, sau một hồi không lâu, vô vàn những đốm sáng li ti thi nhau hiện lên. Trong số chúng có bao gồm của con Dây leo ma. Con quái đã không qua khỏi, dường như là do bản thân cũng đã tiêu hao quá nhiều nguyên khí, khó mà gánh chịu hàng đống sát thương cùng trạng thái bất lợi gây ra bởi Kull.

Xong trận, Darmil còn muốn đánh tiếp, nhưng Turan đã lên tiếng bảo cậu ta ở lại, tập trung vào con đường chính cần phải đi. Kull nán thêm một lúc, tỏ ra bản thân vẫn ổn dù gương mặt giờ đang tái nhợt, rồi vội vàng làm nhiệm vụ do thám khu vực kế tiếp. Vận dụng kỹ năng chủ đạo ở mức tối đa trong khoảng thời gian đáng kể ấy thì rõ là có sự tiêu hao lớn. Cậu ta đã cố gắng rất nhiều.

– Không tệ.



Fyr bất ngờ cất lời đánh giá.

Turan còn chưa kịp phản ứng thì Darmil đã giành trước:

– Còn phải nói.

Và cậu ta làm ra vẻ tự hào lắm. Turan thấy vậy cũng đành thôi, không tiện bày tỏ cái gì. Hai người vui là được.

Đoạn đường tiếp theo diễn ra tương đối yên ổn. Cả đội bốn người thỉnh thoảng đụng phải vài con quái, nhưng đều không khó giải quyết. Cặp quái Dây leo ma – Ma cây cấp độ 18 rõ là đặc thù, và tất nhiên hiếm hoi. Nếu không thì nơi đây đã sớm trở thành một vùng cấm địa rồi.

Còn về phần quái tinh anh mà cứ đi được một đoạn Darmil lại đề cập đến, may mắn không gặp phải. Quái tinh anh vốn không dễ xuất hiện như vậy, càng khó mà hiểu được làm sao mà Darmil có thể đụng độ quái thống lĩnh đến tận hai lần trong một khoảng thời gian chẳng có bao lâu. Có lẽ do cậu ta cứ liên tục săn g·iết quái quá nhiều đi.

Gần về sáng, tốc độ của đội được tăng thêm không ít. Phần lớn là vì không còn mấy con quái khó nhằn xuất hiện nữa. Mặt khác thì tầm nhìn được cải thiện, hiệu quả thám đạo được tăng cao, cả đội cũng chẳng cần quá dè chừng.

– Tiếp tục với tốc độ này, trong vòng hai giờ đồng hồ nữa thì chúng ta đến được chân núi.

Turan cất tiếng, trong tay đang cầm lấy một xấp tài liệu vừa đi vừa xem xét. Nó giờ thật mong có một chiếc xe bán tải để đi cho thoải mái.

Kull chạy tới, do dự một chốc thì bảo:

– Có tổ đội du hành giả ở gần đây… Chúng ta có thể hỏi mượn họ vài thứ.

Chuyện có tổ đội du hành giả ở gần thì Kull đã báo từ trước, chỉ là về khả năng hỏi mượn phương tiện di chuyển thì Turan còn chưa nghĩ đến. Nơi đây tính ra thì đã cách khá xa khu vực chiến trường, nên bọn nó có ra đường mòn để di chuyển bằng xe thì cũng chẳng sợ gặp rắc rối gì. Nhiều lắm thì đánh một trận thôi. Giữa du hành giả xảy ra xích mích mà đánh lên cũng là chuyện thường tình.



Nói cách khác, ý của Kull là đang định c·ướp. Đâu có ai lại cho người lạ mượn món đồ quan trọng đến thế bao giờ. Phương tiện di chuyển thậm chí có thể quyết định an nguy của một tổ đội, kể cả dùng lượng lớn tiền để đổi thì vẫn rất khó để chấp nhận.

– Chúng ta sẽ không làm vậy.

Turan lên tiếng bác bỏ, lại nói:

– Ở cách chân núi không xa có một thị trấn nhỏ, là nơi dừng chân tương đối phổ biến của các du hành giả vùng này. Chúng ta sẽ hướng thẳng đến đó, rồi thuê xe.

Chỗ đấy hẳn cũng có thành viên quân đoàn Ungreilt đang chờ. Những người này Thần cấp sẽ không quá cao nên mới được phía vương quốc Danlion cho ở lại, mà nếu có Thần cấp cao cũng sẽ chẳng dám ra mặt, gây chú ý rất lớn. Chủ yếu là để thu thập thông tin. Có một vài thứ Turan cũng không rõ là mình có đang nắm bắt đúng và kịp thời hay không, cần được cập nhật.

Mặt khác, Turan cho tới giờ vẫn chưa hề liên lạc gì với phía của Iskeiya. Nó không có lý do để làm như vậy, bất kể rằng đối phương là người đã báo cho nó tin tức về phó bản mang tên ‘Nơi trú ẩn của hoa tuyết’. Cô ta nếu là nên biết, đã sớm biết rồi.

Huống hồ chi, Iskeiya muốn làm những gì, Turan vẫn còn chưa rõ ràng. Trước mắt, chỉ có thể chờ cô ta quyết định và chủ động tìm gặp. Tiền công vốn đã trả xong, còn là cô ta thiếu nợ nó mới đúng.

Những tưởng Kull nghe xong sẽ từ bỏ ý đồ, cậu ta lại bảo:

– Ừ thì… họ kì thực chẳng phải kiểu người tốt lành gì. Chúng ta không cẩn thận đụng phải còn sẽ b·ị c·ướp.

– Họ là c·ướp?!

Darmil thốt, vẻ mặt không rõ là háo hức, ngạc nhiên hay lo lắng.

Turan nghe được từ lời của Kull nhiều hơn một vài ý nghĩa. Hơi nhíu mày, nó dò hỏi:

– Họ đang ở trên đường chúng ta đang đi tới?

– Phải. – Kull gật đầu đáp.

– Họ nhắm vào chúng ta?

– Không hẳn, nhưng chúng ta sẽ thành con mồi không lâu nữa.

Turan hít sâu một hơi rồi thở ra. Nó biết bản thân có nên nổi giận không nữa. Kull chắc chắn đã phát hiện ra đối phương từ lâu rồi, và cũng đã báo cho nó, nhưng chuyện đối phương có thể là c·ướp thì chưa từng nhắc đến. Quả nhiên là không thể hoàn toàn tin tưởng những gì cậu ta nói, dù tất cả đều là sự thật.