Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 626: Trận đấu kết thúc




Chương 626: Trận đấu kết thúc

Tên cầm trượng nhếch mép, tựa như cười, trông lại thành ghê rợn. Hắn ta nâng trượng lên, nhanh chóng vẽ nên những đường nét của vòng ma pháp chuẩn bị sẵn trong đầu mình. Khiến cho Turan ngoài ý muốn là hắn ta ngay sau đó lại không có kích hoạt mà tiếp tục vẽ thêm một vòng nữa hơi đè lên trên chừng nửa tấc.

– Ma pháp hai vòng!

Turan không nhịn được thốt. Ma pháp hai vòng là ma pháp có bậc cao hơn ma pháp một vòng, yêu cầu năng lượng, độ nắm bắt và sức khống chế nhiều hơn không chỉ vài lần. Thứ ma pháp ấy, phần lớn đều có cấp độ trên 15, và chỉ có những ma pháp sư tài giỏi cùng giàu kinh nghiệm mới có thể thi triển.

Đối phương lại thực hiện tương đối dễ dàng, tốc độ cũng là không chậm. Turan nhớ rõ rằng đội hai người của nó, thành viên đều là Thần cấp 15, giờ đụng phải một tên ma pháp sư như thế này, cũng thật quá xui xẻo rồi.

– Kinh ngạc!? – tên cầm trượng cười nói – Ma pháp hai vòng rất khó thi triển sao?

Turan nhăn mày. Lời nói mang đầy ý khiêu khích này của đối phương không chỉ đơn thuần khoe mẽ, mà còn muốn gây khủng hoảng cho nó và Shelah. Cũng may cô người mèo giả điếc, hoặc quá tập trung vào chiến đấu với đổi thủ của mình rồi.

Tên mặc trọng giáp không ngừng đòn đỡ mấy đòn t·ấn c·ông của Shelah. Sát thương cô ta gây ra là khá đáng kể, nhưng muốn trong thời gian ngắn đột phá hàng phòng thủ do hắn ta tạo ra là không thể nào. Lại nói, hắn ta vốn không để ý những thương tổn đó, chờ hồi sau cả ba đều sẽ tan biến cùng nhau. Trong trường hợp một trong hai người chạy đi thì hắn ta lại chỉ cần chuyển từ thế phòng thủ sang t·ấn c·ông là đủ.

Turan rít nhẹ một tiếng. Nó vốn định bất ngờ thi triển kỹ năng ‘Gây choáng’ làm gián đoạn ma pháp của tên cầm trượng, nhưng trông thấy tên to con đưa tay che chắn thì đành thôi. Khiến kỹ năng ‘Gây choáng’ của nó đánh trúng được mục tiêu mong muốn đã khó, muốn tạo hiệu quả đủ để xoay chuyển tình thế càng khó hơn. Tên cầm trượng ấy có choáng váng trong giây lát thì hắn ta rồi cũng lại bắt đầu vẽ vòng ma pháp thôi.

Lựa chọn có vẻ tốt hơn là lập tức lùi về sau tạo khoảng cách, tránh né thế công của phe địch. Chỉ là Turan ngờ rằng tên mặc trọng giáp này sẽ để cho chuyện đó xảy ra. Hắn ta cơ bản chỉ cần níu chân hai người trong vòng vài giây, hoặc dồn sức kết hợp với sự trợ giúp từ phía sau để nhanh chóng làm trọng thương, thậm chí hạ gục một trong hai là đủ.

“Đã thế, chỉ đành chọn giải pháp cực đoan.” Turan thốt thầm.

Thời cơ tốt như thế này, đội đối thủ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua. Đây ngược lại có thể để cho Turan lợi dụng được.

Nghĩ rồi, trước ánh mắt trừng nhìn không rời của tên cầm trượng, Turan nhấc chân tiến về trước một bước. Chỉ một bước, nhưng hành động đó của nó lại khiến hắn ta mặt cứng lại, rồi thành hoảng hốt. Chốc, đối phương kêu lên:

– Đầu to!



Tên cầm trượng chỉ có thể báo cái chú ý, hoàn toàn không biết nên đưa ra hiệu lệnh nào cho đúng vào tình huống này.

Là người có kinh nghiệm, tên mặc trọng giáp lại không hề nao núng, liếc nhìn sang phía Turan, chỉ để rồi hắn ta trông thấy hàng đống mũi tên đang bắn ra từ bức tường bên cạnh về phía cả ba người.

Tên mặc trọng giáp mắng lớn, nghiêng người, hạ thấp trọng tâm, cong tay lên vận dụng kỹ năng đón đỡ. Đống mũi tên này gây sát thương đủ lớn để g·iết c·hết hắn ta, nếu không nghiêm túc đối phó, là sẽ m·ất m·ạng.

– Bên đó.

Turan cười nói. Shelah đã bắt được ý định từ sớm, cũng dẫm chân sang một bên, kích hoạt một chiếc bẫy khác. Và cứ thế, một đợt dầu sôi từ trên đổ xuống.

Tên mặc trọng giáp có thể dễ dàng tránh đi, nhưng nếu làm vậy, hắn ta sẽ khiến cho Turan và Shelah có cơ hội tiếp cận người đồng đội của mình. Hơn hết là, hắn ta hoàn toàn không hiểu nổi tình huống, tâm trí như dại ra. Cả hai chiếc bẫy vừa được kích hoạt, đổi thủ của hắn ta đều là nằm trong vị trí bị nhắm đến.

– Hệ tinh thần.

Tên mặc trọng giáp cất ra mấy tiếng nặng nề. Hắn ta giờ mới thấy được mấy mũi tên vốn nên bắn trúng Turan giờ đều bị tác động bới một chút năng lượng màu vàng kim mà lệch hướng bắn.

Có điều, Shelah khác biệt. Hay nói đúng hơn thì, cô nàng bị Turan đem ra làm vật hi sinh. Cô ta vừa kích hoạt bẫy xong, định chạy đi thì đã bị tên mặc trọng giáp bất chấp tất cả tóm lại.

– Á! Cái tên bự con này! Turan…!

Trong lúc bất lực, Shelah chỉ đành cầu cứu Turan. Đáp lại vẻ thảm thiết ấy lại là nụ cười mang ý tiễn đưa của nó.

Shelah trợn mắt, nổi điên. Chỉ tiếc là cô nàng chưa kịp làm gì thêm thì dầu sôi đổ ập xuống che lấp cả hai người. Dầu sôi nóng vô cùng, đến mức tưởng chừng như một loại chất ăn mòn, khiến cho lớp giáp của tên to con tan chảy, còn cơ thể thì b·ốc c·háy. Gọi là dầu, nhưng thực chính Turan cũng khó mà xác định đó thật sự là gì.



Còn lại Turan giờ đang đứng đối mặt với tên cầm trượng. Đối phương đã sớm hoàn thành hai vòng ma pháp của mình, nhưng còn gắng gượng giữ lấy, chưa chịu kích phát. Lý do, hẳn là vì việc kích phát đã không còn ý nghĩa nữa. Giờ Turan có thể trốn đi bất kì lúc nào, không cần phải e ngại bị giữ lấy mà gánh đòn.

– Ta đã xem thường ngươi.

Tên cầm trượng làm vẻ thâm trầm bảo. Hai vòng ma pháp ngay sau đấy cũng bị hắn ta chủ động hóa giải. Ma năng là vẫn sẽ tiêu hao, nhưng ma pháp được thi triển hoàn toàn thì không chỉ đơn giản là tiêu hao ma năng.

Turan cũng không ngờ rằng mình có thể làm ra quyết định đáng gờm như vậy. Sau trận đấu này, e là phải thành tâm xin lỗi cô nàng vũ công một đợt, còn phải bồi thường.

– Không cần xấu hổ. Trận đấu sẽ sớm kết thúc.

Turan cất tiếng. Chỉ là một tên ma pháp sư. Đấu đơn, nó có hàng chục cách để giải quyết.

– Ngông cuồng!

Tên cầm trượng cáu gắt mắng, xong thì một tay nâng trượng, chuẩn bị một ma pháp khác, một tay nữa thì lấy ra một vài tấm bùa, kích hoạt một số, giữ lại một số sẵn sàng đối phó tùy tình huống.

Turan thấy vậy cũng không có ngạc nhiên. Đối phương hẳn đã kinh qua không ít trận đấu đơn, sẽ chẳng vì thiếu tên đồng đội mà trở nên yếu thế.

Có điều, nhìn tên cầm trượng sử dụng bùa chú như giấy lộn thế, Turan không khỏi sinh lòng buồn bực. Giá bùa chú mua từ cửa hàng giả lập không hề rẻ, còn cao hơn giá ở cửa hàng vạn vật vài lần. Thứ đồ mà không giá trị ở thế giới thực lại bị định giá như thế, khiến nó chẳng đành lòng mua. Có lẽ là do nó nghèo đi.

Turan tặc lưỡi. Nó chịu phép. Trận đấu này đến cùng vẫn là nên kết thúc.

Thế rồi Turan hướng về trước một bước, đồng thời đưa tay, từ đó xông ra một luồng năng lượng màu vàng kim hướng thẳng tới đối phương. Là kỹ năng ‘Di vật’.

Tên cầm trượng thấy vậy thì lộ vẻ khinh khỉnh, thốt:

– Hệ tinh thần rất đáng gờm. Nhưng ta cũng không phải là lần đầu đụng trúng.



Tay hắn ta thuận tiện xé nát hai tấm bùa, nhanh chóng dựng nên hai lớp màn chắn riêng biệt mà chống đỡ luồng năng lượng của Turan.

Nhưng khiến tên cầm trượng không thể nào tin được là hia lớp màn chắn lại bị chấn vỡ trong khoảnh khắc, tựa như vỏ trứng bị đập nát một cách dễ dàng.

– Không thể n–

Hắn ta chỉ kịp thốt lên như thế, rồi cả người bị luồng năng lượng do Turan phóng ra và khống chế tóm lấy, siết chặt mà nâng lên cao.

Turan không vội dùng lực. Nó có hơi tò mò rằng đối phương sẽ làm gì vào tình huống này. Với kỹ năng ‘Gây choáng’ nó là không tự tin sẽ gây được khó dễ cho hắn ta, nhưng kỹ năng ‘Di vật’ thì khác.

– Ngươi… hệ tinh thần… nhưng cú đấm vừa nãy…

Tên cầm trượng vùng vẫy theo bản năng, khó khăn lắm mới thốt ra được mấy câu. Hắn ta sở dĩ dám đương đầu với Turan chỉ bằng vài tấm bùa là vì đã thấy qua lực lượng mạnh mẽ từ cú đấm của nó. Thật sự thì khó mà tin được một ai đó là vừa có thể tung ra cú đấm khủng kh·iếp đến mức gây uy h·iếp được cho tên mặc trọng giáp, lại vừa có thể vận dụng kỹ năng hệ tinh thần đến mức độ này.

– Khó lường…

Từ vẻ điên cuồng không chịu chấp nhận sự thật, tên cầm trượng chợt mỉm cười đầy cay đắng. Cảm nhận được đối phương đã không còn ý chí chiến đấu nữa, Turan bèn hơi siết nắm tay, tâm trí cũng đồng thời tác động. Cứ thế, cơ thể của đối phương bị bóp nát thành một đống máu thịt, rồi trong giây lát tan biến thành vô vàn đốm sáng li ti.

Turan thản nhiên đứng yên tại chỗ, chờ đợi nhận thông báo rằng đội của mình đã giành chiến thắng. Khung cảnh xung quanh cứ thế mờ đi, rồi sau vài giây hiện trở lại thành phòng đấu tập.

Shelah không có ở đây. Cô ta đã m·ất m·ạng ở trận đấu, hẳn sẽ cần không ít thời gian mới phục hồi.

– Cao thủ à…

Turan lẩm bẩm. Cái danh ấy, nó không dám nhận. Cho đến giờ, nếu chẳng phải nhờ vào trình độ vận dụng kỹ năng mạnh mẽ đến mức vô lý, nó còn khó mà thắng được một trận đấu cơ. Vậy nên, cũng chẳng trách Shelah cho tới giờ còn chưa đạt tới mười phần trăm tỉ lệ thắng. Tất nhiên là vẫn không thể loại bỏ sự góp phần của vận xui gớm ghiếc của cô ta được.

Nhưng gì thì gì, có một điều Turan chắc chắn không sai, chính là thế giới giả lập không hề đơn giản. Nó sẽ cần phải đầu tư thêm thời gian và công sức cho phương diện này. Thứ mà kể cả những đức Chính thần cũng không có cách nào chi phối, tự nhiên sẽ thành bàn đạp vững chắc để nó phản kích, hay ít nhất tìm cho mình một chỗ đứng đầy đủ an toàn.