Chương 619: Tiềm năng không cách nào đo đếm
– Bên kia ư?
Turan nói nhỏ. Nó vừa để ý thấy có bóng người chuyển động ở phía xa, cũng ở trên bức tường thành này. Đối phương hẳn cũng đã nhận ra nó nên mới tiến hành ẩn thân.
Đối thủ ẩn thân cực kì khó đối phó. Hơn nữa, theo như Turan nhận định, hắn ta sử dụng một kỹ năng đặc thù, chỉ bằng các phương thức thông thường sẽ khó mà phá giải được.
Nói tới, đây cũng là một vấn đề khiến Turan bận tâm ở thế giới thực. Trong tổ đội, công việc thám đạo là thuộc về Kull, và cậu ta đang phát huy rất tốt năng lực của mình. Thế nhưng khi không có Kull, tình huống thế này lại thành nan giải. Thiếu sức sát thương thì còn có thể bù đắp được, còn đây thì rõ ràng là bất lực.
Turan dần cảm nhận được mối đe dọa vô hình. Đối thủ của nó hẳn còn chưa vội công kích ngay vì không thể xác định liệu bản thân có bị phát hiện, nhưng một vài đòn thăm dò vẫn sẽ có.
Đổi thành Kull, trận đấu này hẳn sẽ thật dễ dàng rồi.
Vậy lại chẳng có nghĩa rằng Turan sẽ thua. Phần thắng của nó kì thực còn là khá lớn, chỉ là phương thức sẽ có hơi cực đoan.
Nhưng rồi, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Turan. Nó trước đó chưa kịp nghĩ đến điều này, là vì bản thân chỉ mới có được khả năng này cách đây vài tiếng đồng hồ thôi.
‘Dẫn dắt nguyên khí’ là một kỹ năng có cấp độ yêu cầu đến tận 15. Độ khó để học không cần nghĩ cũng biết, hoàn toàn có thể so sánh được với độ khó của sách kỹ năng ‘Di vật’ và ‘Gây choáng’ vốn là hệ tinh thần.
Vừa mới mua, Turan tất nhiên sẽ không có thời gian để học, càng chẳng nói tới việc thi triển. Thế nhưng trong thế giới giả lập thì khác. Sách mua được từ cửa hàng vạn vật, tại đây nó có thể phát huy ra hiệu quả cực kì cao, nếu không muốn nói là cao nhất có thể.
Kỹ năng một khi sử dụng, chắc chắn sẽ cần tiêu hao nguyên khí, bất kể loại năng lượng chính để thi triển kỹ năng là gì. Kỹ năng ‘Dẫn dắt nguyên khí’ mặc dù chỉ giúp cho Turan nắm bắt dòng chảy một cách tốt hơn, nhưng dựa vào sự thay đổi hiển hiện, nó hoàn toàn có thể suy đoán xem đầu gây ra tiêu hao nằm ở đâu. Nói cách khác, chính là hòng xác định vị trí kẻ đang sử dụng kỹ năng ẩn thân kia.
Tất nhiên, điều này không dễ làm. Bên cạnh đó, xác định đầu tiêu hao nguyên khí lại chẳng có nghĩa rằng đó chính là vị trí xác đáng của đối phương. Kỹ năng ẩn thân có rất nhiều loại, và mỗi loại lại có cách thức xử lý năng lượng khác, cũng không thiếu những kỹ năng loại bỏ dấu vết tiêu hao nguyên khí, hay thậm chí là ngăn chặn dòng chảy nguyên khí.
Kỹ năng ‘Lĩnh vực’ của Kull chính là tiêu biểu nhất mà Turan có thể nghĩ đến bây giờ. Đó vốn không phải là một kỹ năng chuyên dùng để ẩn thân, nhưng lại có thể được vận dụng để tạo ra hiệu quả ấy bằng nhiều cách.
Turan chỉ có thể đoán, cũng là đang đánh cược. Nó có lẽ sẽ thất bại, nhưng hậu quả sẽ không quá nặng nề. Dù sao thì nó đã chuẩn bị sẵn phương thức cực đoan để giải quyết đối phương rồi.
Nghĩ xong, Turan tiến hành vận dụng kỹ năng ‘Dẫn dắt nguyên khí’ luôn. Cảm giác đầu tiên của nó là, bắt đầu thấy được những sợi màu xanh lam thoắt ẩn thoắt hiện không mấy rõ ràng. Kế đó, nó cảm nhận được chúng như v·a c·hạm với làn da của mình, bản thân lại thử lan tỏa tinh thần, tiến hành giao tiếp.
Mát lạnh và nóng ấm chan hòa cùng nhau. Turan thả lỏng cơ thể, cũng đồng thời là nắm giữ những dòng nguyên khí mà mình bắt được.
Chủ yếu, vẫn là giao tiếp. Turan không định hấp thu những luồng nguyên khí ít ỏi này. Việc đó, chỉ bằng kỹ năng ‘Hấp thu nguyên khí’ của nó là đủ rồi. Hiện tại, nó mong muốn tìm được đối thủ đang ẩn thân kia hơn.
Kì thực, nguyên khí vốn không tồn tại thành dòng, mà hấp dẫn lẫn nhau. Do đó, chúng sẽ nối tiếp mà hướng về nơi đang bị kéo đi, cũng chính là đầu tiêu hao. Hấp thu nguyên khi vì lẽ ấy mà không thể vội vàng, cần uyển chuyển, mới có thể thành công. Muốn hấp thu càng nhanh, vậy thì cần phải càng uyển chuyển.
– Ở kia!?
Turan chợt thốt, đưa tay chỉ chệch về trước một chút. Từ đầu ngón tay của nó phóng ra một tia sét nhỏ, hướng thẳng tới mục tiêu.
Là kỹ năng ‘Gây choáng’. Tia sét ấy tất nhiên không phải là điện, mà là năng lượng tinh thần chuyển hóa, sẽ trực tiếp đánh vào tinh thần đối phương. Tác dụng mạnh thì gây choáng tức thời rồi t·ê l·iệt trong khoảng thời gian ngắn, nhẹ thì cơ thể run rẩy khó thể cử động bình thường trong chốc lát.
Ánh mắt Turan lóe lên, nhưng rồi chỉ đổi lấy sự thất vọng. Nó đánh hụt. Kỹ năng ẩn thân của đối thủ quả nhiên không dễ phá giải như vậy.
Cảm giác nguy hiểm áp sát bất chợt khiến Turan rùng mình. Đối phương thấy nó ra đòn đánh hụt liền thừa cơ công kích hòng chiếm lợi thế.
Lúc này, hành động thông minh nhất sẽ lập tức kích hoạt bùa chú hòng gây nhiễu, ngăn đòn t·ấn c·ông của kẻ địch trong chốc lát rồi mau chóng kéo dài khoảng cách. Thế nhưng Turan không có tấm bùa chú nào ở đây, tại thế giới giả lập này. Các loại vật phẩm khác cùng tác dụng nó càng là không có khả năng sở hữu.
Vậy nên, Turan lựa chọn cách thức không thông minh. Nó dấn bước hướng về trước, càng tiến gần hơn tới cảm giác nguy cơ kia. Nó chẳng biết điều gì đang đón chờ mình, nhưng nguy cơ cũng chính là cơ hội.
Lạnh giá và sắc lẻm. Lớp da cổ của Turan bị vạch qua, ứa máu. Vết thương sâu đến hơn nửa phân, và sẽ là một đòn chí mạng nếu như không phải nó kịp thời bắt lấy bằng kỹ năng ‘Di vật’ của mình.
Lưỡi dao găm bị giữ chặt bởi luồng năng lượng màu vàng kim ẩn hiện. Turan không bỏ qua cơ hội này, lập tức phát huy kỹ năng ‘Di vật’ đến cực đại, tóm lấy toàn bộ cơ thể của chủ nhân con dao.
Rồi kế đó, Turan bóp chặt, siết. Động tác đó không nên thuộc về kỹ năng ‘Di vật’ như trong mô tả, nhưng nó vẫn làm được, yêu cầu phải phủ tinh thần bản thân khắp cơ thể đối phương, rồi tác động tới từ nhiều hướng một cách nhuần nhuyễn và chuẩn xác. Độ khó cho chuyện này là cực đại, vậy mới thấy trình độ vận dụng kỹ năng ở thế giới giả lập của nó cao đến mức nào.
Thịt nát xương tan. Đối phương cứ thế vỡ tan như một bong bóng máu, làm nhuộm đẫm cả một vùng rộng lớn, rồi sau giây lát mới hóa thành vô vàn đốm sáng li ti mà biến mất.
Tinh thần lượng của Turan trực tiếp bị tiêu hao đến gần như không còn. Nó gục xuống, choáng váng, buồn nôn, tâm trí thì đã chìm dần vào mê man.
Thế nhưng, Turan vẫn chiến thắng. Cơ hội chỉ có một, và nó đã giành được.
Bừng tỉnh dậy ở trên giường nghỉ, Turan không khỏi thảng thốt một hồi. Cảm giác tàn bạo trải qua nơi bàn tay như vẫn còn nguyên đó, khiến nó khó mà bình tĩnh được.
– Trận đấu đã kết thúc rồi.
Turan tự nhủ. Nó đã không nghĩ rằng một trận đấu ở thế giới giả lập vẫn có thể khiến mình làm liều đến vậy. Hay có lẽ, chính vì đó là một trận đấu ở thế giới giả lập, nên nó mới có thể bất chấp mà làm liều. Đều đúng đi.
Turan kiểm tra lịch sử chiến đấu. Ba trận thắng. Tính toán thời gian, nó có lẽ đã ngất mất được gần nửa tiếng đồng hồ. Cũng may không có vượt quá nửa tiếng, không thì nó sẽ bị cưỡng chế đưa ra khỏi thế giới giả lập theo như thiết lập an toàn.
Trên thực tế, tình trạng như vừa rồi nếu là ở thế giới thực, một người sẽ phải mê man vài ngày là ít, còn là chưa chắc có thể ngồi dậy như Turan bây giờ. Hệ tinh thần ưu thế là rõ rệt, nhưng cũng chẳng phải là có thể dùng vô tội vạ.
– Di vật…
Turan lẩm bẩm. Nó siết hờ bàn tay đang đặt trên giường, nhưng lại kiềm chế không nâng cánh tay lên. Luồng năng lượng màu vàng kim xuất hiện, lại không bắt đầu từ tay mà hiển hiện ở trước trán nó, phóng thẳng tới hình nhân trên tường, đánh một phát làm động đậy qua lại.
“Không cách nào đo đếm được.”
Turan nói thầm. Đó là đánh giá của nó về tiềm lực của kỹ năng ‘Di vật’ nói riêng, hệ tinh thần nói chung.
Trước đó, trong trận đấu vừa rồi, Turan không hề nghĩ đến việc bóp nát đối thủ của mình như thế. Nhưng khi bộc phát, bản thân thì bị đe dọa đến tính mạng, ý nghĩ của nó nhất thời không thông suốt, cứ thể thi triển kỹ năng.
Nó lúc ấy, chỉ muốn kẻ địch của mình c·hết. Và hắn ta thật sự c·hết. Mặc dù chỉ là trong thế giới giả lập.
Năng lượng, tùy vào cách vận dụng có thể tạo ra những tác dụng riêng biệt. Kỹ năng yêu cầu sự biến đổi và nắm giữ, nhưng khi thi triển, còn có thể tiếp tục điều chỉnh theo ý muốn, nhờ vào đó đạt tới hiệu quả khác nhau.
‘Di vật’ như vậy, có thể gọi là ‘Bóp chặt’.
Turan càng nghĩ càng khó mà tin được, nhưng quả là mọi thứ đều hợp lý. Kỹ năng ‘Bóp chặt’ là một kỹ năng hệ tinh thần có cấp độ yêu cầu là 15, từng được Turan thấy qua trong danh sách sách kỹ năng của cửa hàng vạn vật.
– Vậy thì ‘Bóp chặt’ sẽ đáng sợ đến mức nào nữa?
Turan nói nhỏ, nghĩ mà run. Nó tưởng chính mình đã đánh giá cao trình độ vận dụng kỹ năng của bản thân trong thế giới giả lập rồi, vậy mà thực tế vẫn còn đang rất xem thường.
Nhưng đây rõ ràng là chuyện tốt. Turan bây giờ lại càng muốn lợi dụng thế giới giả lập nhiều hơn nữa, nhờ vào đó mà khiến cho chính mình ở thế giới thực cũng có thể đạt được đến trình độ ấy. Được như thế, sự kiện chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng sẽ nằm chắc trong tay rồi.