Chương 618: Chiến đấu
Turan xem nội dung tở quảng cáo thêm một lần nữa rồi cất vào trong túi trữ vật. Thứ này chỉ tồn tại ở thế giới giả lập, nhưng điều này vẫn không ngăn nó giữ cho mình một bản phòng khi cần đến. Mặt khác, theo như lời tên tộc Yai, tở quảng cáo là vật phẩm mô phỏng của thứ ở thế giới thực, nên nếu là nó chịu bỏ công tìm kiếm, hẳn cũng có thể tìm tới thứ giống hệt đi.
Nhưng là không cần thiết. Dù sao thì Turan chẳng định gặp đối phương ở thế giới thực. Hành động mạo muội sẽ dẫn đến những mối nguy hại ngoài ý muốn. Nó chỉ cần biết đến giải đấu ở nơi đây là đủ rồi.
– Giải đấu này yêu cầu Thần cấp không hề thấp.
Turan nêu lên vấn đề. Đừng chỉ nói đến Thần cấp yêu cầu, dựa vào độ hấp dẫn của phần thưởng, nó muốn giành được lợi ích thì Thần cấp 15 như hiện giờ vẫn còn cách xa lắm. Giới hạn trên là tới tận Thần cấp 30.
– Không cần lo lắng. – tên tộc Yai vội bảo – Khung hạng trên tổ chức của tôi đã cử người phù hợp tham gia rồi. Cậu chỉ cần nắm chắc phần thưởng của khung hạng dưới là được.
Ngừng lại trong giây lát, hắn ta bổ sung:
– Đương nhiên cũng không phải là bắt cậu nhất định phải giành được giải thưởng. Chúng tôi mong chờ ở sự hợp tác suôn sẻ giữa hai bên hơn.
Turan hơi nhíu mày. Lời nói này không có ý xem thường nó, mà là đang tạo không gian cho nó tự do hoạt động. Mỗi người khi tham gia thế giới giả lập đều có mục đích khác nhau, nếu chưa nắm bắt được ý muốn của đối tác mà đã lo nhè nanh vuốt bản thân thì chỉ khiến mọi chuyện thành hỏng.
Nhưng ở góc nhìn cá nhân, Turan vẫn khó mà chấp nhận được. Nó bây giờ nếu không nhắm vào giải thưởng, thì lại nên nhắm vào cái gì đâu. Huồng hồ chi thể hiện bản thân càng tốt, nó càng có thêm lợi thế trên bàn đàm phán với tổ chức của tên tộc Yai này.
Đến cùng, làm việc trực tiếp vẫn là có tác dụng hơn cả.
– Bắt đầu trận đấu đi.
Tên tộc Yai ngẩn người ra hồi lâu. Hắn ta vừa định đưa tay nâng một ly rượu khác có màu ánh kim trông khá đặc sắc, lại chẳng hiểu sao tình huống biến thành muốn đánh nhau.
Có điều, cũng chẳng phải là tên tộc Yai bài xích việc này, mà còn ngược lại cơ. Trận thua lần trước, hắn ta vẫn đang gấp muốn gỡ lại đây.
– Được.
Dứt lời, tên tộc Yai ném ly rượu đã uống hết sang bên làm cho vỡ tan. Âm thanh tiếng vỡ như báo hiệu bắt đầu trận đấu, khiến cho hai hình bóng còn đang đứng thẳng người đối diện nhau lập tức chuyển động mạnh mẽ.
Khoảng cách ngay sau đó được kéo dài thành rất xa, và càng lúc càng xa hơn nữa.
Turan mở trừng mắt. Cánh tay phải của nó đang đưa về trước, đẩy ra một luồng năng lượng mơ hồ màu vàng kim hiển hiện thành vô vàn những sợi nhỏ li ti liên tục tuôn đi.
Ở cuối luồng năng lượng đó, không ai khác chính là tên tộc Yai. Gương mặt hắn ta nhăn nhó, cơ thể căng cứng cố gắng giãy giụa nhưng hoàn toàn không thành công.
Cơ thể tên tộc Yai vẫn cứ thế, chưa ngừng di chuyển. Làn da hắn ta dần biến thành một màu xanh xám, nhiệt độ thì giảm xuống nhanh chóng, lạnh tanh.
Cuối cùng, trước khi mất đi ý thức, hắn ta chỉ kịp thốt lên một vài chữ:
– Hệ… tinh thần…?!
Turan buông tay, để mặc cơ thể tên tộc Yai va vào bức tường ở cách rất xa mà nảy ngược lại đến gần chục mét. Hắn ta còn chưa có c·hết, thông báo chiến thắng cũng vì vậy còn chưa có vang lên.
Tuy nhiên, sẽ có một khoảng thời gian đếm ngược. Nếu trong khoảng thời gian này mà tên tộc Yai không thể tỉnh lại, hắn ta sẽ bị tính là thua cuộc, tức thất bại trong trận thách đấu này.
Sức mạnh hệ tinh thần quả nhiên đáng gờm. Turan dù là người ra tay, vẫn không khỏi cảm thấy ớn lạnh một hồi. Nó biết để nắm bắt kỹ năng mà thi triển như vừa rồi là không dễ dàng, yêu cầu trình độ rất cao. Ở thế giới thực, nó muốn làm được như thế, tối thiểu cấp độ kỹ năng ‘Di vật’ cũng phải vượt qua cấp 5 rồi đi.
Có một điều ngoài dự đoán là, trận đấu kết thúc quá nhanh. Turan vốn còn tưởng rằng tên tộc Yai có lá bài tẩy nào đấy, nên mới ngay từ đầu ra tay mạnh như vậy. Đáng tiếc là hắn ta không có, hoặc là còn chưa kịp dùng tới thì đã bị hạ rồi.
Tình hình thế này, Turan sẽ chẳng có bao nhiêu cơ hội tìm hiểu về kỹ năng ‘Di vật’ cả. Nó cần thử nghiệm nhiều hơn, nắm bắt điểm mấu chốt, rồi áp dụng hiểu biết ấy vào thế giới thực.
Nghĩ ngợi một hồi, cho đến khi thời gian đếm ngược chỉ còn chừng mười giây, Turan bước tới cạnh tên tộc Yai đang nằm một đống, nghiêng tay đổ một ly rượu lạnh băng lên đầu hắn ta.
Có hiệu quả. Tên tộc Yai bừng tỉnh, vội vàng xoay người lấy thế rồi nhảy phốc ra sau tạo khoảng cách. Ý thức hắn ta còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng bản thân vẫn biết rằng cách quá gần đối thủ của mình lúc này là không thông minh.
Turan chẳng để ý quá nhiều, thay vào đó chỉ nâng tay lên, thử làm một động tác khác với trước đấy. Luồng năng lượng màu vàng kim lại xuất hiện, nhưng là theo một đường cong xinh xắn hướng tới đầu mục tiêu.
Tên tộc Yai trông thấy, nhưng hắn ta không kịp phản ứng. Năng lực hệ tinh thần vốn đã khó nhận biết, tốc độ lại nhanh, căn bản phải phòng bị trước mới có thể ứng đối. Huồng hồ chi, trình độ thi triển kỹ năng ‘Di vật’ này vượt xa thứ mà hắn ta có thể chống chọi.
Vậy nên đầu tên tộc Yai bị đập thẳng xuống, khung xương biến dạng. Nếu không phải sức sống của du hành giả vững chắc hơn người thường thì đ·ã c·hết ngay lập tức rồi.
Nhưng có lẽ bây giờ, tên tộc Yai mong rằng mình thà là c·hết luôn đi.
Mơ hồ tỉnh dậy, vội vàng tháo chạy, lại bị đập cho b·ất t·ỉnh theo những phương thức mỗi lần một khác biệt. Tên tộc Yai chẳng có mấy lúc là tỉnh táo, mà khi tỉnh táo, còn chưa kịp nghĩ đến việc chịu thua thì đã lại ngất mất.
Turan liên tục thi triển kỹ năng ‘Di vật’ theo từng cách khác nhau mà nó có thể nghĩ tới được, rồi lặp lại một số cách thức sau khi đã điều chỉnh đôi chút. Mỗi lúc, nó cảm giác được mình càng hiểu rõ hơn về cách vận dụng kỹ năng này.
Chỉ tiếc là, số lần thử nghiệm của Turan không có nhiều. Tổng tinh thần lượng hiện tại chỉ cho phép nó dùng liên tục nhiều nhất là ba lần kỹ năng ‘Di vật’ sau đó thì đành phải nghỉ ngơi chờ hồi phục.
Còn tốt, Turan sớm tìm được điểm lý tưởng cho giãn cách giữa các lần thi triển kỹ năng, hòng đảm bảo làm sao cho tinh thần lượng luôn được hồi phục càng nhiều càng tốt mà trận đấu vẫn sẽ không kết thúc vì tên tộc Yai trong thời gian giới hạn không kịp tỉnh dậy.
Thế nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến. Turan sau lần thi triển kỹ năng ‘Di vật’ thứ mười một thì không còn hồi phục đủ tinh thần lượng trước khi thông báo chiến thắng trận đấu được vang lên trong đầu mình. Đây đã là tình huống không thông thường, khi mà nó dựa vào tác dụng ngoài ý muốn của ly rượu màu vàng nhạt giúp gia tăng tốc độ hồi phục tinh thần lượng, đồng thời tăng cường một ít tinh thần lực.
Turan bị đưa trở lại phòng chờ. Nó thoáng kiểm tra qua tài khoản kim ngân của mình, xác nhận đúng là tăng thêm số tiền chính xác một triệu xen nhờ thắng trận thách đấu có đặt cược. Không hề có một đồng phí nào bị thu ở đây. Đại Thánh Tôn vẫn luôn là rất hào phóng.
Trận đấu vừa rồi, ngoài số tiền thắng cược, Turan còn có thu hoạch không nhỏ. Nó đã trở nên cực kì tự tin trong việc vận dụng kỹ năng ‘Di vật’. Giờ dù là có ở thế giới thực, nó tin chắc mình vẫn có thể làm được chí ít tương ứng một phần ba những gì nó đã làm ở đây.
Tuy nhiên, vậy là chưa đủ. Còn lâu mới đủ. Turan nhất định phải thử nghiệm thêm.
Thế nên, sau vài phút nghỉ ngơi ít ỏi, nó quả quyết lựa chọn tìm trận. Tên tộc Yai kia trong thời gian ngắn hẳn là khó mà bình tĩnh lại được, mà Turan cũng chẳng trông cậy gì hắn ta. Quá dễ bị tóm rồi. Tình huống thực tế không phải lúc nào cũng thuận lợi như vậy.
Âm thanh báo tìm trận thành công vang lên trong đầu. Turan đưa mắt quan sát trên bảng thông tin vừa hiện ra. Đối thủ vẫn là ẩn danh.
– Chấp nhận.
Turan cất tiếng. Rồi vài giây sau đó, nó mở cánh cửa gỗ, nhấc bước tiến lên.
Khung cảnh xung quanh biến thành toàn một màu xanh lam nhạt với những luồng nguyên khí cuồn cuộn vận chuyển rồi bỗng chốc hóa thành một bầu trời xanh thăm thẳm với ánh nắng chói chang đang soi rọi.
Turan đảo mắt nhìn một lượt, nhận ra bản thân đang đứng trên một bức tường cao đến như vô cùng. Ở trên đây, nó có thể thấy được tận những dãy núi ở rất xa, có thể đếm được đến hàng trăm, có khi cả ngàn ngọn núi; còn ở phía sau thì cứ cách mỗi một đoạn lại có một tòa thành lớn nhỏ khác nhau.
Turan cũng không có dành thời gian quan sát quá lâu, thay vào đó bắt đầu tìm kiếm bóng dáng đối thủ của mình. Nó đang ở giữa một trận đấu, không phải lúc ngắm phong cảnh.