Chương 427: Đổ gục
Con Thằn lằn sa mạc cuối cùng cũng là con đang ngoạm lấy tay Darmil không dứt rồi cũng bị cậu ta đâm xuyên qua, kéo một nhát đứt nửa người vô cùng quả quyết. Cậu ta thậm chí chẳng thèm e sợ chính mình có thể chém phạm vào tay bản thân.
Sau đó là một tiếng gầm dữ tợn, thể hiện rằng Darmil còn chưa thỏa mãn. Bản năng phát giác, cậu ta lập tức quay người, nhìn chằm chằm về phía kẻ đang đứng cách mình không bao xa.
Kull mỉm cười, chẳng có ý gì hơn là một lời chào miễn cưỡng. Ấy mà người đồng đội của cậu thật thô lỗ, đáp lại bằng cách nhảy bổ tới với thanh đại kiếm chém thẳng về trước.
Kull lách người, tránh né trong gang tấc. Đòn t·ấn c·ông của Darmil nhanh và đột ngột, nhưng không ngoài dự đoán của cậu. Mặt khác, nhờ có hiệu quả đáng kinh ngạc từ vùng lĩnh vực, việc tránh né thật sự không mấy khó khăn.
Đối đầu với Darmil trong trạng thái ‘Cuồng nộ’ thứ mà Kull lo ngại nhất chính là cảm giác sợ hãi, cả người cứ run rẩy khi đến gần cậu ta. Không dừng lại ở đó, mỗi khi cậu ta ra đòn t·ấn c·ông, dù cho có né tránh hoàn hảo đến mức nào, cảm giác sợ hãi vẫn sẽ tăng lên, dần dà khiến bản thân không cử động nổi nữa, đành chờ c·hết.
Ví dụ điển hình nhất chính là con Thằn lằn sa mạc đã ngoạm chặt cánh tay của Darmil tới tận lúc c·hết. Con quái ngoạm chặt là vậy, sát thương gây ra trên thực tế lại chẳng có bao nhiêu, còn bản thân nó thì trong lòng đã từ bỏ việc trốn chạy hay cả chiến đấu tiếp rồi, đơn giản là chờ đợi t·ử v·ong.
Dù vậy, bằng cách nào đấy, lòng dũng cảm của Kull bộc phát, khiến cậu không còn sợ hãi nữa. Những đòn t·ấn c·ông của Darmil đã bớt đi phần nhiều tính đe dọa, lại khó mà chạm được tới Kull trong vùng lĩnh vực. Cậu có thể chiến thắng cuộc đối đầu này.
Dĩ nhiên, chiến thắng mà Kull đang nghĩ đến không phải là đánh bại Darmil. Nhiệm vụ cậu được giao không bao gồm việc đó. Cậu chỉ cần thu hút sự chú ý, giữ chân tên điên này đến khi Turan xong việc của mình thôi. Còn lại, cứ để cho đội trưởng giải quyết.
Darmil sau cú chém c·hết chóc thì bằng một cử động phi thường nghiêng người, bước chéo sang bên, quật mạnh thanh kiếm về sau. Đây đơn giản mà nói là cực khó làm được, trên thực tế cũng không hiệu quả vì độ chính xác kém mà sát thương còn bị giảm đáng kể. Nhưng Darmil không màng tới chuyện đó. Lại nói, nhát chém của cậu ta dù giảm sát thương vẫn thừa sức g·iết c·hết con mồi của mình.
Kull hoảng hồn nhảy lùi về sau, vội kích hoạt kỹ năng chủ đạo lần nữa, ẩn mình vào trong vùng lĩnh vực. Khoảng cách giữa cậu và Darmil chỉ có vài bước chân, là vô cùng nguy hiểm, nhưng cậu lại không dám cách quá xa, sẽ khiến Darmil mất dấu mình mà chuyển mục tiêu.
Kull nín hơi, để chỗ cho đồng đội thở dồn dập, phì phò như một con thú dữ đang chờ được cắn nuốt con mồi ngon nhất của ngày. Cậu ta rõ ràng là cảm nhận được mục tiêu vẫn đang ở gần mình, lại chẳng thấy đâu.
Nếu Darmil còn giữ được sự tỉnh táo, cậu ta hẳn sẽ làm ngay một cú chém xoay hoặc dộng mạnh chùy với xung chấn khủng bố. Cũng may, giờ cậu ta không làm như thế, ít nhất là còn chưa có làm.
Cứ thế, đến khi Darmil chừng từ bỏ, nhấc bước định rời đi, Kull liền xông tới với kỹ năng ‘Lao đi’ của mình, đâm ngay một nhát vào bên cánh tay của đối phương. Thế nhưng m·ũi d·ao của cậu không chạm được tới đích vì Darmil đã lập tức xoay người, chấn chỏ một bên, bên còn lại vung kiếm bổ tới.
Kull cắn chặt răng, lách người, khó khăn chồm về trước, kích hoạt lần nữa kỹ năng ‘Lao đi’ cốt thoát khỏi tầm với của thanh kiếm.
Đau rát. Kull biết mình vừa trúng đòn, vẫn còn tốt chỉ là một vết nông ở lưng. Dù vậy, cảm nhận được đối phương chưa tha cho mình, cậu không ngừng lại bước chân, tiếp tục lao đi.
Tình huống tốt nhất có thể xảy ra là Darmil sẽ đuổi theo Kull cho tới khi hai người rời đi thật xa chỗ này. Nhưng chỉ vừa được chừng mười giây, cậu ta đã dừng lại, quay người hướng về chỗ tên Thầy pháp Garlon, dường như bị hấp dẫn bởi hắn ta cất lên những lời khó hiểu như người mê sảng.
Kull rít một hơi. Cơn đau ở lưng từ lâu đã không còn nữa, dù rằng v·ết t·hương vẫn ở đó và càng lúc càng tệ hơn. Chỉ là, việc quan trọng hơn cần làm bây giờ là ngăn cản tên điên kia, không phải lo lắng cho v·ết t·hương của mình.
Trước hết, Kull thử ném đi một con dao găm, cắm ngay vào bên vai của Darmil. Cậu ta dừng bước trong thoáng chốc, nhưng chỉ để rút con dao ra và vứt sang bên, lại tiếp tục tiến về trước.
Kull không từ bỏ, ném tới một con dao nữa, lần này cắm vào sát cổ Darmil, chính xác chỗ lớp giáp bị hỏng. Cú đấy có vẻ đau và hiệu quả hơn, nhưng đổi lại đó là cậu ta quay phắt người, dùng con dao vừa cắm sát cổ mình quăng ngược về chỗ Kull.
Đoán trước được điều đó, Kull đã tránh đi vào vùng lĩnh vực của mình. Dù vậy, con dao vẫn sượt qua người, chỉ chút nữa liền đâm trúng đầu. Darmil quả thật là đáng sợ.
Nhưng có thế nào đi chăng nữa thì Kull cũng không thể từ bỏ được. Cậu nghĩ rồi dốc sức mà chạy, tiếp cận Darmil với ý muốn lần nữa thu hút sự chú ý của cậu ta.
“Hay là thử thế này…”
Kull nghĩ thầm, lấy ra một sợi dây thòng lọng. Ý tưởng ban đầu là ném trói cả người Darmil, nhưng cậu lập tức thay đổi ý định vì tin tưởng rằng cậu ta có thể dễ dàng phá đứt. Cậu cần một hiệu quả có tính đột phá hơn.
Vậy nên, Kull quyết định nhắm vào cổ của Darmil. Một cú trói dây vào cổ rồi bất ngờ giật về khả năng cao sẽ làm mục tiêu té ngã, câu kéo được không ít thời gian. Mặt khác, dù đối phương có thể cắt đứt dây bằng nhiều cách đi chăng nữa thì sau đó vẫn sẽ phải chuyển sự giận dữ sang trên người Kull, đúng như cậu mong muốn. Trong trường hợp quái đản nào đó mà Darmil vẫn cứ khăng khăng phải nhằm vào tên thầy pháp, Kull cũng chỉ cần lặp lại việc ném thòng lọng mà thôi.
Hoặc Kull có thể nhắm vào chân của Darmil. Nhưng cậu lo rằng đối phương sẽ phản ứng kịp, nhấc nhẹ chân liền có thể tránh thoát. Thế thành công cốc.
Nghĩ rồi, Kull đến gần hơn nữa, cũng tập trung vùng lĩnh vực bao lấy đối phương, đảm bảo cú ném của mình không có sai sót. Sợi dây kế đó được cầm chắc trong tay, vung mấy vòng rồi ném tới. Đối với một mục tiêu di chuyển về một hướng nhất định như Darmil hiện tại, việc thực hiện ý đồ của Kull thật sự không quá khó.
Nhưng thách thức lớn nhất là khi dây thòng lọng đã thành công trói vào cổ Darmil. Kull lập tức siết chặt, hạ thấp trọng tâm, cố sức giằng mạnh về sau.
Ấy thế mà cậu vẫn chậm hơn so với phản xạ vô lý của Darmil. Cậu ta nắm chặt sợi dây, xoay mạnh, kéo ngược Kull về phía mình, suýt nữa thì tóm luôn được nếu cậu không kịp thời tránh thoát. Xem chừng, Darmil là đã nhận ra sợi dây thòng lọng được ném tới trước khi kịp tròng vào đầu mình nên mới có phản ứng nhanh nhạy đến vậy, cũng giống như lần cậu ta tóm được con dao găm của Kull trong trận đấu ở thế giới giả lập vậy.
Kull thở phào một hơi. Cậu không có ý đánh giá thấp Darmil, nhưng thực tế đến mức này thật sự là quá đáng, chẳng khác gì một con quái trùm cấp cao cả. Khủng kh·iếp hơn nữa là giờ chỉ có một mình cậu đối đầu với cậu ta mà thôi.
– Turan xong sớm thì tốt.
Kull lẩm bẩm, liếc mắt nhìn về phía trận chiến vẫn đang diễn ra. Số quái còn nhiều hơn sáu con, mà ngọn l·ửa b·ùng l·ên từ người đội trưởng đã yếu đi thấy rõ. Đằng đó xem ra cũng là gặp khó khăn.
Chỉ đành trông chờ vào bản thân, Kull xác nhận như vậy. Dù sao thì một kẻ sở hữu kỹ năng ‘Lĩnh vực’ như cậu mới là người thích hợp nhất cho nhiệm vụ này. Đây coi như là lúc phù hợp để phát huy giá trị bản thân đi.
– Darmil tên điên này…
Kull bực bội mắng một tiếng, liền nghiêng người, lần nữa lao đầu vào ngăn cản bước chân đồng đội. Darmil chừng rất sẵn lòng đáp lại hành động của cậu, vừa lúc khoảng cách giữa hai người rút ngắn đủ cho thanh đại kiếm chém tới, cậu ta lập tức sải chân, vung mạnh một nhát.
Kull tránh được, nhưng tiếp đó liền là nhát kiếm thứ hai rồi thứ ba. Darmil chém mà không cần khoảng nghỉ, dồn hết sức cho cả việc chém tới rồi nâng lên lại, chẳng cần thứ tự hay quy luật nào.
Kull tránh và tránh, không dám thả lỏng dù chỉ một khắc. Lượng nguyên khí của cậu vẫn còn rất dồi dào, một cách đáng kinh ngạc, cứ như là vô tận vậy. Cậu thậm chỉ tưởng chừng bản thân sẽ né tránh được nhanh và nhiều hơn nữa.
Dù sao thì Kull cũng không thể dừng lại. Cậu không biết rằng trạng thái hoạt động liên tục này của mình sẽ kéo dài được đến khi nào, nhưng vẫn cứ phải làm mà thôi. Nếu đột nhiên trạng thái kết thúc, vậy thì xem xui xẻo vậy.
Darmil chém và chém, thỉnh thoảng vung cánh tay còn lại tới toang chộp lấy Kull. Mọi đòn đánh của cậu ta đều chỉ thiếu một chút liền có thể trúng cậu, lại không thể nào làm được. Và như vậy, cậu ta càng lúc càng giận dữ hơn, cũng điên cuồng hơn.
Tốc độ đòn đánh của Darmil tăng cao, uy lực bằng một cách vô lý cũng tăng lên đáng kể. Giờ mỗi đòn đánh của cậu ta đều kèm theo đầy đủ hiệu quả đến từ những kỹ năng của mình như ‘Búa tạ’ ‘Xung chấn’ và cả ‘Bộc phát’.
Kull cảm giác như bản thân đang chơi đùa với quỷ dữ, hay đáng sợ hơn nữa là bàn tay của tử thần. Cậu mơ hồ thấy được chính mình đang đứng trên sợi dây của sự sống bị muôn vàn bão tố đánh phá, chỉ chờ cậu hơi sơ suất liền sẽ đứt, cũng là kết liễu những khốn khổ triền miên này.
Máu. Kull giật mình nhận ra thứ chất lỏng đặc sệt màu đỏ đang văng khắp người mình. Đó không phải là của cậu, mà đến từ kẻ đang điên cuồng chém tới kia.
Kull hoảng sợ, nhưng nhiều hơn là lo lắng. Cậu biết đó vẫn là người đồng đội của mình. Cậu ta đang cần được giúp đỡ.
– Darmil! Cậu đang tự g·iết chính mình đó!
Kull hét lên trong khi né những nhát chém kế tiếp. Tốc độ của đòn đánh đã chậm đi, uy lực cũng thiếu bớt, nhưng chẳng có chút dấu hiệu dừng lại nào. Từ ánh mắt của đối phương, cậu thậm chí có thể thấy được sự thù hận và ý chí kiên cường muốn g·iết c·hết mình, bất chấp mạng sống bản thân.
Trạng thái ‘Cuồng nộ’ thật sự quá đáng sợ, và càng khủng kh·iếp nhường nào khi đối tượng là đồng đội của mình. Chẳng ai muốn đồng đội mình chịu tổn thương và c·hết đi cả, nhưng kẻ đó lại đang muốn g·iết mình. Thật sự là trớ trêu.
Máu tiếp tục bắn tung tóe. Trông Darmil giờ hệt như một vòi phun màu đỏ thẫm. Tanh tưởi, càn rỡ, man rợ, thảm thiết. Kull hít sâu một hơi, dứt khoát nhảy lùi về sau tránh đi thật xa. Cậu không có đủ dũng khí để tiếp tục cuộc đối đầu ghê rợn này. Nhiệm vụ tài liệu thất bại vẫn là tốt hơn, bất kể rằng Turan sẽ đánh giá cậu là không đủ năng lực.
Darmil chém nhát chém cuối cùng vào không khí, trừng nhìn về phía con mồi vừa bỏ chạy kia. Cậu ta gầm lên giận dữ, lại chẳng đuổi theo, quay người, hướng về phía tên thầy pháp. Hắn ta e là g·ặp n·ạn lớn rồi.
Thế nhưng, Darmil không nhấc được chân lên đến bước thứ ba. Cậu ta đứng đấy, lặng nhìn về trước, chừng như nuối tiếc điều gì đó. Rồi cứ thế, cơ thể vạm vỡ máu me kia đổ sập.
Trông về phía xa, Kull chú ý rằng đội trưởng của cậu vừa tranh thủ chút ít khoảng trống trong chiến đấu mà quay sang đây, miệng nói nhỏ vài lời. Cậu khó mà tin được chuyện khủng kh·iếp này kết thúc chỉ vì điều đó.
Darmil c·hết, Kull không dám nghĩ như vậy. Cậu vội vàng chạy đến, xác nhận người đồng đội của mình vẫn còn chút hơi thở yếu ớt mới tạm an tâm. Việc của cậu giờ hẳn là đảm bảo tính mạng của Darmil không có bất ngờ mất đi, cho tới khi Turan giải quyết nốt đám Thằn lằn sa mạc còn lại.
Làm một thám đạo trong tổ đội này, thật sự là quá mức khó khăn rồi.