Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 407: Năng lực của một du hành giả




Chương 407: Năng lực của một du hành giả

Kull chần chừ trong giây lát, cuối cùng vẫn là quyết định lên tiếng:

– Turan. Darmil thật sự có thể tự mình đánh g·iết được con quái sao? Không đúng- Ý tôi là… cậu ta làm thế nào?

Kull tặc lưỡi, rít một hơi vẻ khó chịu. Cậu lúng túng đến mức không tìm được câu hỏi phù hợp cho điều mình thắc mắc, cứ rối hết cả lên.

Turan ngừng bước chân, hơi nghiêng người quay lại nhìn trận chiến đang diễn ra, nhẹ mỉm cười, bảo:

– Tôi đã từng nhắc qua, năng lực của Darmil không chỉ giới hạn ở những kỹ năng của cậu ta. Nhưng cách diễn đạt tôi thích hơn là, do năng lực vượt trội đó, cậu ta mới có được những kỹ năng mạnh mẽ của mình. Darmil sẽ còn phát triển, trở nên hùng mạnh hơn bất kì ai.

Lời của Turan là rõ ràng: cậu ta đánh giá cao Darmil và những gì Darmil đang làm được. Tuy nhiên, đó không hề giải thích một chút gì về chuyện đang diễn ra ở đây. Hoặc là, Kull quá ngu muội nên không nắm được điều mà đội trưởng truyền đạt.

Dường như bản thân cũng trông thấy được sự ngơ ngác ở người đồng đội của mình, Turan giải thích:

– Darmil sở hữu kỹ năng chủ đạo là ‘Cuồng nộ’ cậu đã biết điều này rồi. Nhưng việc sử dụng kỹ năng này là có rủi ro rất lớn, lại không cần thiết cho những tình thế như hiện tại. Nói một cách đơn giản hơn, thì Darmil không được phép phụ thuộc vào kỹ năng chủ đạo của cậu ta. Như cậu thấy, không cần kỹ năng ‘Cuồng nộ’ cậu ta vẫn có thể đánh bại được đối thủ có cấp độ cao hơn Thần cấp của mình, lại còn là càng lúc càng dễ dàng nữa.

“Ra vậy.” Kull thốt thầm. Cậu đã mải thắc mắc vì sao trông Darmil cứ như thể đang kiềm nén sức mạnh bản thân, thì ra là do cậu ta cố gắng không dùng tới kỹ năng ‘Cuồng nộ’. Đây là một điều vô cùng hiếm thấy ở các du hành giả.

Kỹ năng chủ đạo không khác gì là chính bản thân du hành giả ấy. Kỹ năng chủ đạo mạnh thì du hành giả mạnh, tiềm năng của kỹ năng chủ đạo cũng thể hiện khả năng phát triển của chủ nhân.

Như Kull, cậu có cho mình kỹ năng chủ đạo là ‘Lĩnh vực’. Ngoài hiệu quả hỗ trợ bị động, khi kích hoạt kỹ năng, một vùng không gian sẽ được bao phủ lại trở thành thứ gọi là lĩnh vực, cho phép Kull nắm giữ toàn bộ chuyển động trong đó. Điều này giúp cậu dễ dàng đoán trước được hành động kế tiếp của đối phương mà làm ra lựa chọn phù hợp để đối phó.

Mặt khác, khi ở trong vùng lĩnh vực, Kull có thể làm sự hiện diện của mình trở nên mờ nhạt, bởi vì nhận thức của đối phương về cậu đã bị ngăn cách bởi lĩnh vực.

Do kỹ năng vẫn còn yếu cũng như Thần cấp của Kull chưa được cao, hiệu quả thường là không được như mong muốn khi đối phó với những mục tiêu có sự chênh lệch cấp độ lớn, nhiều lắm chỉ giúp cậu tránh né sự dò xét được trong giây lát.



Chính kỹ năng ‘Lĩnh vực’ là thứ khiến Kull tự tin về năng lực thám đạo của mình. Cậu trước đó chỉ là một Nihr, gặp rất nhiều khó khăn bất kể là ẩn mình hay di chuyển. Thế giới nơi các du hành giả và lũ quái khó nhằn tồn tại thật sự không có phần cho đám Nihr vô dụng.

Vậy mà bây giờ Turan đang yêu cầu đồng đội của cậu ta không được phụ thuộc vào kỹ năng chủ đạo. Turan mặc dù chưa có mở lời áp dụng điều tương tự với Kull, nhưng vẫn gây cho cậu áp lực. Bức bối nhất là bản thân Kull cũng đồng tình với điều đó.

– Thế… kỹ năng chủ đạo của cậu là gì, Turan?

Kull hỏi hoàn toàn do sự tò mò tức thời của mình. Cậu cũng chưa từng nghĩ đó là điều gì cấm kỵ với đội trưởng, có điều cậu ta chẳng nhắc tới bao giờ.

Turan sầm mặt xuống, ánh mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm Kull. Chỉ đơn giản như thế nhưng Kull lại cảm thấy tức ngực, khó thở, cả người nặng nề lại chừng như mất hết sức lực.

Đó là Thần uy. Turan không rõ là vô tình hay cố ý đã phát ra Thần uy đè ép lên người Kull. Đáng nói là, áp lực từ cậu ta lúc này còn lớn hơn cả tên che mặt Kouheista đã từng gây lên cậu. Nếu không phải bản thân giờ đã là một du hành giả Thần cấp 8, cậu đã lập tức nôn ọe rồi gục mất rồi.

– Giờ chưa phải lúc đâu, Kull.

Turan lạnh nhạt cất tiếng, cũng nhanh chóng thu lại Thần uy.

Kull thở hồng hộc, vuốt ngực mình mấy hồi để bản thân bình tĩnh lại. Cậu thật sự sợ. Vừa rồi cứ như Turan muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy, còn ghê sợ cả khi cậu đối mặt với Darmil trong trạng thái ‘Cuồng nộ’.

Darmil lúc ấy chỉ là tìm kiếm sự tàn phá. Còn Turan, vừa nãy là muốn g·iết Kull, g·iết c·hết hoàn toàn không chừa lại dấu vết, mà hẳn còn là không chỉ g·iết một lần. Đâu có gì lại tệ hơn thế được nữa.

Kull thật ngốc, hay đúng hơn là quá cẩu thả. Cậu vốn nên đã nghĩ tới chuyện không được phép hỏi về kỹ năng chủ đạo của đối phương rồi. Không chỉ đội trưởng, mà bất kì du hành giả nào cũng đều không ưa thích việc bị hỏi về kỹ năng của bản thân, có kẻ thậm chí còn xem đó là hành động mang tính thù địch. Đâu ai lại muốn thực lực bản thân bị người khác nắm biết hết để rồi dùng đấy đối phó mình.

Turan cũng không có giận, cảnh cáo Kull một hồi thì liền quay đi, tiếp tục công việc của mình. Kull hơi lo lắng nhìn về phía Darmil, xác nhận cậu ta vẫn ổn thì mới chạy theo đội trưởng.



Những bước chân của Turan dứt khoát và trông tự tin vô cùng. Cậu ta không có chút nghi ngờ gì về năng lực thám đạo của Kull, hoặc là bản thân đã quá mạnh mẽ để bất kì con quái nào ở đây có thể gây khó khăn được cho mình.

Cả hai người di chuyển chẳng mấy chốc thì đã đến chỗ đám quái tiếp theo. Một đám quái bảy con Thây ma cát với một trong số đó cầm trượng và một nữa cầm roi được Turan đánh giá là không khó giải quyết. Thế nhưng Kull lại không thấy như vậy. Cậu không giỏi đối phó với nhiều mục tiêu cùng lúc, lại chẳng có cách gây đủ sát thương lên một Thây ma cát chênh lệch mình tận hai cấp độ. Thứ tốt nhất mà cậu có thể làm trong trường hợp này là q·uấy r·ối, ngăn cản con Thây ma cát cầm trượng sử dụng phép.

Tuy nhiên, nếu Kull chỉ đủ sức làm phiền con quái cầm trượng, con cầm roi và năm con khác sẽ trở thành những kẻ địch khó nhằn cho Turan. Chúng khác với đám năm con Thây ma cát trước đó vì được bổ sung hiệu quả có lợi từ con cầm roi. Lại nói, sự quấy rồi của Kull là không đủ để đảm bảo rằng con cầm trượng sẽ không thể thừa lúc thi triển một vài phép về phía Turan.

Người đội trưởng quan sát đám quái hồi lâu, xong thì lên tiếng:

– Cậu vẫn nhớ quái trùm của phó bản này là gì chứ?

Câu hỏi bất ngờ làm Kull có chút bối rối, mất một lúc mới đáp:

– Là Thầy pháp Garlon, thây ma với năng lực của một pháp sư quyền năng.

– Đúng vậy. Thầy pháp Garlon có thể thi triển toàn bộ phép của một Thây ma cát cầm trượng. Ngoài ra, hắn ta còn có khả năng tạo ra các Chiến binh cát tồn tại trong thời gian ngắn với khả năng miễn nhiễm với hầu hết các loại sát thương. Đây được coi là một con quái trùm cực kì khó chơi bởi việc hắn ta luôn giữ khoảng cách với các du hành giả trong khi liên tục thi triển phép về phía họ. Đặc biệt, các đòn t·ấn c·ông tầm xa như đạn bắn và tên gần như không thể gây được sát thương, mà đòn t·ấn c·ông ma pháp thì lại bị giảm hiệu quả.

Thông tin Turan vừa nêu, Kull cũng là biết. Vậy nên cậu không rõ vì sao cậu ta lại nhắc đến vào lúc này.

– Tuy nhiên, khác với Thầy pháp Garlon, Thây ma cát cầm trượng không có xu hướng giữ khoảng cách với du hành giả mà thay vào đó sẽ t·ấn c·ông ngược lại đối phương nếu ở trong tầm. Dĩ nhiên, đòn t·ấn c·ông của con quái vẫn không thể xem nhẹ, nhưng lao đến cận chiến với nó sẽ lập tức giải quyết được rất nhiều vấn đề.

– A! – Kull thốt – Ý cậu là bây giờ tôi sẽ đến cận chiến với Thây ma cát cầm trượng đó?

Turan gật đầu, đáp:

– Không sai. Khi đối đầu với một đám quái có cả ba chủng quái đặc thù thuộc Thây ma cát, chúng ta cũng có thể làm như thế để loại bỏ khả năng hỗ trợ lẫn nhau của chúng. Vấn đề là, liệu cậu có đủ sức chiến đấu với Thây ma cát cầm trượng tới khi số quái còn lại bị tiêu diệt hết cả không.

Vấn đề Turan nói đến, bản thân Kull cũng không biết trả lời như thế nào. Cậu tự tin vào khả năng của bản thân, nhưng trực tiếp đối đầu với một con quái hơn mình hai cấp độ, dù cho là chủng quái không chuyên về cận chiến thì vẫn không dễ dàng.



Phải biết, quái không giống với du hành giả, kỹ năng sát thủ của Kull gần như không thể phát huy được tác đụng nên có với chúng. Quái có sức sống cao, không biết sợ hãi, chiến đấu hung hăng và hơn cả là, chúng không thèm suy nghĩ, chỉ muốn g·iết chóc dựa vào bản năng. Một đòn t·ấn c·ông vào chỗ yếu hại có thể lập tức g·iết c·hết một du hành giả, đổi mục tiêu thành quái thì chỉ gây được nhiều lắm là một nửa lượng sinh lực. Mà đó là trong trường hợp hai bên đồng cấp cơ.

– Tôi có thể thử.

Kull cất tiếng. Đến cùng, cậu cũng chỉ có thể thốt ra được lời như vậy.

– Tôi không phản đối chuyện thử. – Turan đáp – Nhưng là, đừng làm tôi thất vọng.

Kull nuốt vội một ngụm khan. Cậu có cố làm bản thân bình tĩnh cũng là không được. Turan đang cực kì nghiêm túc, chừng như dùng việc này để đánh giá lại năng lực của Kull.

Kì thực, Kull chưa từng mong bản thân sẽ được trọng dụng trong việc càn quét phó bản, cụ thể là việc săn g·iết quái. Cậu giỏi nhất là đối phó với du hành giả, thám thính đối phương, thu thập tình báo và những điều tương tự. Tuy nhiên, có vẻ như Turan trông đợi ở Kull nhiều hơn thế, mà cậu thì không muốn làm đội trưởng thất vọng để rồi bị bỏ rơi.

– Tôi làm được.

Kull quả quyết lên tiếng. Cậu có thể hình dung ra được cách và cả cảnh tượng mình đánh bại con Thây ma cát cầm trượng kia. Cậu giờ chỉ cần biến điều đó thành hiện thực mà thôi.

– Tốt. Cầm lấy.

Turan bảo, đưa tới một tấm bùa màu vàng đất trông khá giống với tấm bùa cậu ta đã dùng lúc chiến đấu với đám quái vừa nãy.

– Là bùa ‘Hơi lạnh’. – Turan giải thích – Hiệu quả của hơi lạnh trên v·ũ k·hí đối với bọn quái trong phó bản này đặc biệt cao. Tuy nhiên, thời gian hiệu lực tương đối ngắn, nhất là khi bị đối phương công kích trúng. Cậu cũng có thể dùng nước đổ lên người mục tiêu trước sau đó mới t·ấn c·ông b·ằng hơi lạnh, sẽ đạt được hiệu quả vượt trội. Chú ý là, việc bị thấm nước sẽ khiến con quái trở nên giận dữ, thành khó đối phó hơn. Tự cậu suy xét mà làm.

Kull cầm lấy tấm bùa, gật nhẹ đầu. Cậu chưa có vội kích hoạt tấm bùa lên cái dao găm của mình, còn muốn nghĩ xem nên dùng tấm bùa thế nào cho hợp lý.

– Chuẩn bị xong thì báo tôi một tiếng.

Nói rồi, Turan bước sang nép mình dưới bóng của một bức tường đá, khoanh tay lại, chốc thì lộ vẻ suy tư.