Chương 406: Chiến đấu với Thây ma cát
Đám quái đầu tiên mà tổ đội ba thành viên của Turan gặp phải là một đám sáu con Thây ma cát với một trong số đó là con dùng song chùy. Theo chiến thuật đề ra ban đầu, Darmil lập tức lao tới trước thu hút sự chú ý của con Thây ma cát dùng chùy, khiến con quái nhảy bổ tới, đuổi theo trong chốc lát rồi cả hai bắt đầu nhào vào đánh nhau.
Con quái với thân hình đồ sộ của một sự tồn tại từng là con người giờ đã hoàn toàn biến dạng, thân xác bị chặn đứng sự mục rữa nhờ vào lớp cát bám trên người. Đôi mắt của con quái đục ngầu màu cát lẫn với máu chừng như còn sống đang long lên, cái miệng với hai hàm răng lẫn lộn thì há to, gầm rú thứ âm thanh của loài thú dữ nào đấy. Giờ, con quái chỉ muốn g·iết chóc, không khác Darmil khi ở trong trạng thái ‘Cuồng nộ’ là bao, rõ nhất có lẽ là ít đáng sợ hơn.
Darmil xoay người, sải chân sang bên tránh một cú đập chùy vào vị trí mình vừa đứng. Động tác của cậu ta có phần vụng về với thanh kiếm to lớn trên tay, hẳn là do còn chưa sử dụng thanh kiếm được một cách thuần thục. Liều lĩnh sử dụng một món v·ũ k·hí mà bản thân không quen thuộc trong một cuộc càn quét phó bản có cấp độ cao hơn Thần cấp của mình thật sự là một điều ngu ngốc, nhưng đối với cái tổ đội này thì rõ ràng không là vấn đề cần phải xem xét.
Năm con Thây ma cát còn lại di chuyển có phần chậm hơn con dùng chùy, nhưng mấy bước chân dặt dẹo của chúng lại có tốc độ không khác gì một người trưởng thành chạy bộ, cứ thế ùa tới chỗ Turan. Trong tay của chúng là những con dao gỉ sét hoặc thanh kiếm gãy, được vung qua lại một cách lung tung, khó mà đoán được chúng sẽ t·ấn c·ông như thế nào.
Người đội trưởng đối mặt với đám quái, ánh mắt hời hợt, không có vẻ gì là xem trọng đối phương. Cậu ta rút thanh kiếm của mình ra, đặt lên đó một tấm bùa rồi lập tức kích hoạt, làm tỏa ra làn khí màu trắng xóa dần bám lấy cả thanh kiếm.
Đó là hơi lạnh, giúp gây sát thương nguyên tố cộng thêm cho đòn đánh, đặc biệt hiệu quả đối với lũ quái Thây ma cát này. Turan khéo léo và chuẩn xác đâm thanh kiếm của mình về trước, để mũi kiếm xuyên qua ngực của con quái chạy tới đầu tiên rồi lập tức đạp chân nhảy lùi về sau giữ khoảng cách.
Đám quái không thể bắt kịp Turan, càng không có cách gây sát thương cho cậu ta. Một con thử co người lại nhảy bổ tới nhưng chỉ vồ mình vào đống cát trước mặt vì mục tiêu đã nhanh chóng tránh sang bên.
Lợi thế lớn nhất của đám Thây ma cát là lượng sinh lực lớn và khả năng giảm một phần sát thương nhận vào. Tuy nhiên, hiệu quả hơi lạnh trên thanh kiếm cùng chênh lệch Thần cấp của Turan dễ dàng loại bỏ ưu thế của chúng, khiến đám quái trở thành không khác gì một đống bị thịt chờ bị tiêu diệt.
Kull đứng giữ khoảng cách với con Thây ma cát cầm song chùy, thận trọng quan sát mọi diễn biến. Trong trận chiến này, cậu gần như không phải làm gì cả, chỉ cần đề phòng có bất trắc xảy ra thì phản ứng đáp lại.
Đáng lo, dường như chỉ có mỗi Darmil. Cậu ta sẽ không thua trước một tên đấu sĩ chỉ hơn mình hai cấp độ, nhưng có lẽ sẽ rất chật vật mới mới đánh g·iết được đối phương. Hơn cả là, tốn thời gian.
Nhìn sang Turan, thấy đã hạ sát được hai mục tiêu rồi, Kull đoán chừng cậu ta sẽ sớm giải quyết hết cả thôi. Nhưng đội trưởng sẽ không tới giúp Darmil, ít nhất là khi Darmil còn có thể chiến đấu được. Mà, đối phương hẳn cũng không muốn được giúp.
Con Thây ma cát nắm cặp chùy của mình quật trái quật phải nối tiếp nhau. Mỗi cú quật chùy đều có uy lực cực kì lớn, lại bị Darmil chặn đứng không mấy khó khăn. Chỉ là tốc độ của cậu ta có phần chậm hơn đối thủ của mình, khiến bản thân cứ chốc lại phải di chuyển tránh né.
Thoạt nhìn, dễ dàng thấy được rằng Darmil đang ở thế yếu. Tuy nhiên, càng lúc, cậu ta càng sử dụng thanh đại kiếm một cách thuần thục hơn, bắt đầu tung ra những đòn phản công đầy mạnh mẽ. Một nhát chém với hiệu quả từ kỹ năng ‘Xung chấn’ và ‘Búa tạ’ rõ ràng không phải là một sự kết hợp tốt, vẫn khiến đối phương bị đẩy lùi một đoạn ngắn.
Darmil không chút nao núng, thừa cơ xông tới, hai tay nâng thanh kiếm lên cao rồi dùng hết sức bổ xuống một nhát, còn không quên hét lớn như để tăng thêm uy lực. Con Thây ma cát phản ứng lại bằng cách bắt chéo cặp chùy đón đỡ nhát chém của đối phương.
Cú v·a c·hạm làm phát ra âm thanh chói tai, cứ tưởng sẽ khiến cho con quái chịu ít nhiều thương tổn, nhưng kết quả lại chỉ là run rẩy một hồi, thoắt cái liền tiếp tục nhào tới t·ấn c·ông Darmil.
Kì thực, nếu đổi lại v·ũ k·hí trong tay Darmil bây giờ là cặp chùy thường dùng thì chắc hẳn đã tình thế đã sớm đảo chiều. Mặt khác, cậu ta dường như đang cố kiềm nén sức mạnh bản thân, vẻ như lo sợ điều gì đấy.
Nguyên nhân, có lẽ bắt nguồn từ Turan, cũng như chuyện đã xảy ra khi Kull vắng mặt dẫn tới việc Darmil b·ị t·hương b·ất t·ỉnh nằm trong xe hôm qua. Kull vốn không muốn thắc mắc nhiều làm gì, vì dù sao sự tình này là đội trưởng biết rõ, nếu đã quyết định không giải thích thì cậu có hỏi cũng sẽ không nhận được câu trả lời thỏa đáng. Nhưng giờ thì cậu thật sự không nhịn nổi sự tò mò.
Darmil càng đánh càng hăng, nhưng động tác theo đó cũng dần trở nên gượng ép. Từng đợt t·ấn c·ông của cậu ta cứ đánh được một hai đòn lại tìm cách tránh né thay vì tiếp tục càn tới đối thủ như vẫn thường làm.
Con Thây ma cát thì không chút nương tay, có cơ hội liền quật hùng hục cặp chùy của mình nhắm thẳng vào Darmil. Sức mạnh của con quái của con quái sau hồi lâu vẫn không hề giảm đi, còn cậu ta thì đã bắt đầu có dấu hiệu của sự mệt mỏi.
Turan lúc này đã giải quyết xong năm con Thây ma cát còn lại, bước tới chỗ của Kull, cất tiếng:
– Sẽ mất thời gian đấy.
Lời là vậy, Turan lại không ra hiệu cho Kull ra tay giúp đỡ Darmil.
– Như vậy ổn sao? – Kull dò hỏi.
– Mong là ổn.
Turan đáp với vẻ hời hợt. Rồi cậu ta đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, lại bảo:
– Cậu di chuyển tới khu vực tiếp theo đi, có phát hiện gì thì báo cáo.
Kull nghe vậy thì có chút không nỡ, nhưng rồi cũng đành gật đầu đồng ý, xoay người thoắt cái liền rời đi.
Mỗi phó bản khi tái lập đều có một sự thay đổi nhất định, thường là không lớn. Ở phó bản ‘Tàn tích Gufara’ này, không chỉ vị trí và số lượng từng chủng quái có sự thay đổi, mà cả những bức tường đổ nát và các tảng đá cao màu xám đen nằm rải rác cũng bị dịch chuyển so với lần trước Kull tiến vào.
Những bước chân của Kull dần chậm lại. Cậu không thể vội, sẽ rất dễ mắc sai lầm. Tuy mấy con Thây ma cát không có thói quen ẩn mình tập kích kẻ địch, nhưng đôi lúc vị trí xuất hiện của chúng lại vô tình nằm vào góc khuất, tự nhiên trở thành nguy hiểm. Mặt khác, Kull cũng cần phải tránh xông trúng chỗ mấy con Thằn lằn sa mạc đang yên mình.
Sau một hồi di chuyển, Kull quyết định trèo lên một tảng đá cao để lấy góc quan sát. Chẳng mất bao nhiêu thời gian, cậu đã thấy được một đám quái khác. Chúng gồm có bảy con Thây ma cát với một con dùng trượng và một con dùng roi. Cũng may đám quái này không có con dùng chùy, nếu không sẽ vô cùng khó giải quyết.
Kull quan sát thêm một lúc nữa, lại di chuyển xung quanh một hồi đảm bảo không có gì bất thường thì mới quay trở về chỗ của Turan. Đến đó, cậu giật mình khi trông thấy cuộc chiến giữa Darmil với con Thây ma cát dùng chùy giờ đã đảo chiều.
Darmil trông hoàn toàn tỉnh táo, nghiêng người kéo thanh đại kiếm từ góc nghiêng phía sau chém mạnh tới bên người mục tiêu. Cú chém mạnh đến mức làm con quái dù đã đưa chùy ra đỡ vẫn bị ngả người ra sau, phải nhanh chóng lùi một bước để giữ thăng bằng.
Darmil thuận thế lại đưa thanh kiếm ra sau rồi lần nữa vung chém về trước, đánh con Thây ma cát không kịp trở tay, chỉ có thể vụng về đưa cái chùy ra cố đỡ. Hiệu quả của việc chống đỡ không mấy vững vàng ấy tự nhiên không cao, khiến chiếc chùy dễ dàng b·ị đ·ánh bật ra, suýt thì rơi mất nếu chẳng phải con quái kịp thời lùi lại lần nữa.
Trên người con Thây ma cát đã xuất hiện v·ết t·hương, có lẽ là từ một đợt công kích trước đó của Darmil. Đó là một vết chém ở bên hông hằn sâu vào đến gần tấc. Con quái mà không phải thây ma thì hẳn giờ đã đổ một lượng máu lớn rồi, có khi còn kết thúc trận đấu luôn từ sớm.
Kull bước tới gần Turan, nhưng chưa kịp lên tiếng thắc mắc thì cậu ta đã hỏi:
– Có gì khác thường không?
– A- Không. Đám quái kế tiếp ở cách đây chừng hai trăm mét, số lượng là bảy con. Trong đó, có một con dùng trượng và một con dùng roi.
– Ừm. – Turan gật nhẹ đầu nói – Không khó giải quyết. Đi thôi.
Dứt lời, người đội trưởng liền quay đi, nhấc chân tiến về trước, không có chút gì là lưu luyến người đồng đội vẫn còn đang kịch chiến với con Thây ma cát.