Tiêu Cửu Thành làm việc xưa nay rất nhanh chóng nên liền giúp Tiêu Nghệ Tuyền tỉ mỉ chọn lựa một quan thất phẩm tham tán mới ba mươi ba tuổi, vợ vừa chết bệnh. Tiêu Cửu Thành triệu kiến quan viên kia, hắn đồng ý cưới Tiêu Nghệ Tuyền làm vợ. Tiêu Cửu Thành liền để Thiên Nhã ra mặt thăng chức Tham tán thành thất phẩm Huyện lệnh, mang theo vợ con đi đất Lĩnh Nam nhậm chức.
Giải quyết chuyện của Tiêu Nghệ Tuyền xong, vương triều hưng thịnh, thiên hạ thái bình, bách tính an cư lạc nghiệp, hết thảy vui vẻ phồn vinh.
Sau khi Độc Cô Tấn lên làm Hoàng đế, đại thần tấu chương đòi ông phải tuyển tú nữ, Độc Cô Tấn bị áp lực bức bách nên đành tuyển mấy tú nữ vào cung.
Thái tử tuổi trẻ, thân thể khoẻ mạnh, nạp nhiều phi tần, trong cung ngày càng náo nhiệt.
Trước đó Tiêu Cửu Thành đã nuôi một số nữ hài tử ở An Bình thành, ngoại trừ một số còn người nhà nên không nguyện ý vào cung, còn lại là cô nhi thì hết thảy vào cung trong, trong đó bao gồm Chúc Tiểu Ngũ cùng Bạch Âm. Chúc Tiểu Ngũ trước kia nhỏ gầy, bây giờ so với các nữ hài cùng tuổi đã cao hơn một chút, trong một đám nữ hài xinh đẹp do Tiêu Cửu Thành chọn lựa, Chúc Tiểu Ngũ tướng mạo chỉ tính là bình thường, bất quá phẩm hạnh trầm ổn và thông minh. Những cô bé này, Bạch Âm xinh đẹp nhất, giữa lông mày và mắt có một điểm nốt ruồi chu sa, theo tuổi tác lớn lên càng ngày càng yêu mị, mặc dù mới mười hai tuổi, dung mạo cùng tư thái đều đã bắt đầu dậy thì.
Một hôm rảnh rỗi, Thiên Nhã cùng Tiêu Cửu Thành, còn có Lý Yến Uyển, cùng các nữ nhân của Độc Cô Thành, liền tổ chức cho các thiếu nữ chia thành hai tổ đá bóng tranh tài. Những cô bé này đều là văn võ song toàn cho nên thân thủ đều bất phàm.
"Chỉ xem thôi thì không vui, không bằng chúng ta nghĩ thêm trò cho kíƈɦ ŧɦíƈɦ." Tiêu Cửu Thành đề nghị.
"Làm sao?" Thiên Nhã tò mò hỏi.
"Ngươi cùng ta mở đánh cược, ngươi chọn năm nữ hài, ta cũng chọn năm nữ hài, so tài một lần xem đội ngũ của ai mạnh hơn. Nếu ngươi thua, thì một tháng đều phải nghe ta, nếu ta thua, liền sẽ nghe theo ngươi, được không?" Tiêu Cửu Thành hỏi.
"Được a, vậy ta chọn Tiểu Ngũ…" Thiên Nhã vui vẻ đồng ý, cũng chọn ra năm đứa bé.
"Ta chọn Bạch Âm, Hinh Nhi…" Tiêu Cửu Thành cũng chọn ra năm đứa.
"Các vị cũng có thể đặt cược theo, có thể mua tổ Thiên Nhã thắng, hoặc mua tổ ta thắng, phàm là thua, tỉ lệ đặt cược 1 so với 2, nếu thắng thì 1 so với 5, theo phe ta hoặc phe Thiên Nhã." Tiêu Cửu Thành nói với Lý Yến Uyển và các nữ nhân khác.
Những nữ nhân này nghe xong cũng rất hào hứng, nhao nhao đặt cược.
"Yến Uyển chọn người nào thắng?" Tiêu Cửu Thành hỏi Lý Yến Uyển đang đứng một bên chưa có đặt cược.
"Vậy ta chọn Thái Tử Phi đi." Lý Yến Uyển đối với tròn chơi này không mấy hào hứng, chỉ tùy ý chọn.
"Yến Uyển ánh mắt thật tốt, nhóm ta nhất định sẽ thắng." Tiêu Cửu Thành vừa cười vừa nói.
"Khẩu khí thật lớn, còn chưa có so tài mà ngươi chắc chắn như vậy, Tiểu Ngũ do ta đích thân dạy cho, võ nghệ cao nhất trong tất cả nữ hài tử kia, ta không rõ ngươi chọn mấy công tử bột thì làm sao thắng?" Thiên Nhã không phục nói, Tiêu Cửu Thành chọn lấy mấy cô nương, thể lực và kỹ xảo lại không phải tốt nhất, nhưng lại xinh đẹp nhất, nếu không biết còn tưởng rằng nàng đang chọn để thi sắc đẹp.
"Người ta là công tử bột cho nên thích chọn công tử bột cho giống nhau." Tiêu Cửu Thành vừa cười vừa nói, nàng chọn không giống như Thiên Nhã, chỉ chọn mạnh sức lực, mặc dù Chúc Tiểu Ngũ thông minh, vũ lực mạnh, bất quá vẫn chưa đủ gây sợ. Nàng thì chọn mỹ mạo cùng mưu trí, đội ngũ đồng bộ hơn đội của Thiên Nhã, nàng xem trọng năng lực lãnh đạo của Bạch Âm.
"Lời này là chính ngươi nói nha, ta cũng không có nói đó." Thiên Nhã vừa cườivừa nói.
Lý Yến Uyển nghe vậy cũng cười theo, hai năm qua nàng đã sớm thấy rõ Thiên Nhã cùng Tiêu Cửu Thành tình như vợ chồng. Sau khi biết Thiên Nhã cùng Tiêu Cửu Thành là một đôi, trong lòng Lý Yến Uyển hơi thất vọng mất mát, nhưng lại chẳng biết vì sao.
Các thiếu nữ tự mình chia hai phe, một phe lấy Chúc Tiểu Ngũ cầm đầu, dù sao có Thiên Nhã hậu thuẫn, đương nhiên vẫn có các tiểu cô nương theo nịnh bợ. Một phe kia lấy Bạch Âm cầm đầu, Bạch Âm dung mạo xinh đẹp, cơ trí, làm người khéo léo, lại tương đối được Tiêu Cửu Thành coi trọng. Thiên Nhã từ nhỏ rất ít chơi cùng nữ hài tử, không biết các mối quan hệ của các tiểu cô nương có chút phức tạp. Tiêu Cửu Thành thường ngày lúc không có việc gì, liền thích xem các tiểu cô nương lục đục với nhau, đối với mấy tiểu cô nương này hiểu rõ như lòng bàn tay.
Tranh tài rất nhanh bắt đầu, trên đài người xem chăm chú, phía dưới người đá thì càng nhập tâm…
"Làm sao lại như vậy chứ!?" Thiên Nhã không thể tin hỏi, đội ngũ của nàng mạnh như vậ mà bại trận bởi một đám công tử bột.
"Nhận thua đi, ai vừa rồi mua ta thắng, Trưởng công chúa điện hạ đều sẽ thưởng." Tiêu Cửu Thành cười đến vui vẻ nói, Thiên Nhã một tháng tới đều mình nói gì nghe nấy, nàng đã nghĩ kỹ các loại tư thế để Thiên Nhã phối hợp.
"Chủ lực của phe Trưởng công chúa điện hạ tựa hồ bị thương, cho nên phần sau trận mới nghịch chuyển." Lý Yến Uyển giải thích cho Thiên Nhã.
"Tiểu Ngũ bị thương sao?" Thiên Nhã nhíu mày.
"Tiểu Ngũ lúc vừa mới bắt đầu thì động tác rất nhanh nhẹn, sau khi cùng các tiểu cô nương va chạm thì đằng sau động tác tựa hồ chậm chạp đi, mặc dù không thấy rõ, nhưng là chậm lại, mà độ ăn ý của đội ngũ của Trưởng công chúa điện hạ không bằng đội của Thái Tử Phi, cho nên Trưởng công chúa điện hạ thua." Lý Yến Uyển giải thích tiếp.
Chúc Tiểu Ngũ nhìn về phía Lý Yến Uyển, nàng nghĩ tất cả mọi người đều sẽ không phát hiện ra, đây là lần đầu tiên Chúc Tiểu Ngũ chú ý tới Thái tử Trắc Phi này, tiền triều công chúa, tâm tư thật là tỉ mỉ, dung nhan xinh đẹp dịu dàng, cho dù quen nhìn Trưởng công chúa điện hạ xinh đẹp bức người, Thái Tử Phi lịch sự tao nhã tú lệ, vẫn có cảm giác kinh diễm.
Tiêu Cửu Thành cũng nhìn Lý Yến Uyển, nghĩ thầm, Lý Yến Uyển quả nhiên quan sát tỉ mỉ, chi tiết này nàng cũng không có lưu ý đến.
"Ta cũng cảm thấy phần cuối trận nàng không bằng trước đó, lại không nghĩ là như vậy. Tiểu Ngũ, ngươi là bị thương rồi sao?" Thiên Nhã quan tâm mà hỏi.
"Chỉ là hơi bị trật chân, không có gì đáng ngại." Chúc tiểu Ngũ hồi đáp, mắt cá chân của nàng vừa rồi bị va chạm.
"Tới đây ta xem một chút." Thiên Nhã gọi Chúc Tiểu Ngũ đến ngồi bên cạnh mình.
Chúc Tiểu Ngũ chỉ có thể đi lại, ngồi xuống bên cạnh Thiên Nhã. Thật ra Chúc Tiểu Ngũ một chút đều không muốn ngồi ở đây, bởi vì nàng biết rõ Thái Tử Phi không thích bất luận kẻ nào quá mức thân cận Trưởng công chúa điện hạ, cho nên những năm qua, nàng đều tận lực không cùng Trưởng công chúa điện hạ có bất kỳ tứ chi tiếp xúc nào.
Tiêu Cửu Thành trước kia không thích Chúc Tiểu Ngũ, về sau phát hiện hài tử này thông minh, rất thức thời, rất hiểu không làm cho mình khó chịu, cho nên cũng không quá ghét bỏ, bất quá Thiên Nhã đối với Chúc Tiểu Ngũ quá mức thân mật, nàng đôi khi vẫn sẽ ghen tị.
Rõ ràng mình là người thắng, nhưng cuối cùng Chúc Tiểu Ngũ lại được quan tâm nhất, nói đến, nàng một mực lại ghen ghét Chúc Tiểu Ngũ, chỉ vì tốt số nên được Trưởng công chúa điện hạ nhận làm nghĩa nữ.
Lúc này, Chúc Tiểu Ngũ và Bạch Âm mới mười hai tuổi, Thiên Nhã hai mươi lăm tuổi, Tiêu Cửu Thành hai mươi ba tuổi, Lý Yến Uyển hai mươi hai tuổi.
——
Tác giả có lời muốn nói: Chương này chỉ là liên quan đến các vai phụ thường ngày…