Phế Hậu (Quyển Thượng)

Chương 170




Trở lại phủ, Thiên Nhã muốn thỉnh an Độc Cô Tấn trước.

"Lý Quân Hạo cũng không chạy đâu được, con không cần phải trở về gấp như vậy, nhìn con kìa." Độc Cô Tấn thấy nữ nhi toàn thân ướt sũng , đau lòng không thôi.

"Thiên Nhã cũng muốn về sớm một chút để gặp phụ thân, đã hơn nửa năm không gặp cha, con rất là nhớ." Thiên Nhã nói.

"Chẳng lẽ không phải là nhớ Cửu Thành a?" Độc Cô Tấn cười hỏi.

"Phụ thân." Thiên Nhã bị Độc Cô Tấn trêu chọc, sắc mặt đỏ lên.

"Cửu Thành mỗi ngày đều ngóng trông con về, nàng gặp con chắc sẽ rất vui. Con đừng để nhiễm phong hàn, mau về hậu viện thay y phục đi." Độc Cô Tấn gặp lại nữ nhi mặc dù trong lòng rất vui, nhưng cũng sợ Thiên Nhã nhiễm lạnh nên liền thúc nàng về hậu viện.

"Nàng vừa rồi lên cổng thành chờ con, lúc con vào thành thì nàng là người đầu tiên thấy." Thiên Nhã nói, nghĩ đến Tiêu Cửu Thành đã đi về hậu viện trước để cho người chuẩn bị nước nóng, Thiên Nhã trong lòng ấm áp.
"Nàng đối với con đúng là rất dụng tâm, không còn gì tốt hơn. Con nhanh đi về tắm rửa, buổi tối phụ thân sẽ cho hạ nhân bày gia yến, cha con chúng ta hảo hảo trò chuyện." Độc Cô Tấn vui mừng nói.

"Dạ, vậy Thiên Nhã về hậu viện trước." Thiên Nhã cũng muốn cùng phụ thân nói chuyện nhiều, nhất thời không cần vội vã.

Độc Cô Tấn vuốt râu, khẽ gật đầu xong, Thiên Nhã mới rời khỏi viện của phụ thân.

Nàng vừa vào cổng Thúy Lăng Uyển liền thấy chủ tớ Tiêu Cửu Thành cùng với Đình nhi đang đứng chờ mình.

Đình nhi gặp đại tiểu thư nhà mình trở về, nhanh chạy đến trước mặt Thiên Nhã.

"Tiểu thư, người rốt cục đã trở về, Đình nhi rất nhớ người." Đình nhi vui vẻ nói.

Thiên Nhã nhìn Đình nhi, ánh mắt cũng rất dịu dàng, nàng đưa tay sờ đầu Đình nhi một chút, sau khi cùng trải qua kiếp trước Đình nhi đối với mình trung thành, Thiên Nhã xem Đình nhi có chút giống như muội muội.
"Bên ngoài trời ướt lạnh, các ngươi chạy ra đây làm gì, mau trở về phòng đi." Thiên Nhã nói với Tiêu Cửu Thành cùng Đình nhi.

Tiêu Cửu Thành ở bên phải Thiên Nhã, Cẩm Nhi kề bên phía sau, Đình nhi ở phía sau bên trái, cùng đi theo Thiên Nhã vào trong.

"Thiếu phu nhân đã chuẩn bị xong nước nóng cùng quần áo mới cho tiểu thư. Tiểu thư mau đi tắm rửa." Đình nhi sau khi nói xong, liền cùng Cẩm Nhi lui ra khỏi gian phòng, để Tiêu Cửu Thành ở lại cùng Thiên Nhã.

"Ngươi sao lại không nói gì?" Thiên Nhã hỏi Tiêu Cửu Thành đang im lặng nãy giờ.

"Ta cảm thấy Thiên Nhã đối với Đình nhi thật là thân thiết, chủ tớ các ngươi tình thâm, hơn ta với Cẩm Nhi nhiều." Tiêu Cửu Thành nói, nàng cảm giác Thiên Nhã đối Đình nhi cũng mười phần dịu dàng, nghĩ tới Thiên Nhã dịu dàng không phải chỉ riêng với mình, nàng có chút ghen tỵ. Tiêu Cửu Thành cảm thấy mình ngoại trừ đối với Thiên Nhã cùng đại tỷ có thể thành thật với nhau, mười phần thân mật, nhưng đối với những người khác thì không thân.
"Ngươi đây là ghen sao?" Thiên Nhã cười hỏi.

"Có một chút." Tiêu Cửu Thành thành thật trả lời.

"Đình nhi mà cũng ghen? Ngươi cũng biết rõ, ta chỉ có tình ý đối với ngươi." Thiên Nhã vừa nói vừa bắt đầu cởϊ áσ giáp trên người.

"Ta biết, nhưng ta không muốn ngươi đối với người khác quá mức dịu dàng." Thiên Nhã cởϊ áσ giáp xong, Tiêu Cửu Thành bước tới giúp Thiên Nhã thoát lớp y phục ẩm ướt bên trong.

"Vậy ngươi cũng không để cho ta đối với Đình nhi ngoài mặt sao!" Thiên Nhã nói, nàng vẫn cảm thấy mình đã rất ghen tị, bây giờ xem ra, Tiêu Cửu Thành cũng giống vậy.

"Trong lúc nhất thời ta có chút không thoải mái, qua đi sẽ không sao, ta cũng không phải người bất cận nhân tình, bắt ngươi phải như thế này thế nọ." Tiêu Cửu Thành cởϊ áσ ngoài của Thiên Nhã xuống, sau đó bắt đầu giải khai thắt lưng và lớp áo trong, dây thắt lưng mở ra, kéo lớp áo một cái, da thịt trắng noãn của Thiên Nhã liền lộ ra trong không khí.
Lúc mặc y phục ẩm ướt dù cảm thấy lạnh và khó chịu nhưng vẫn cảm giác chưa lạnh lắm, sau khi quần áo bị Tiêu Cửu Thành cởi ra, da thịt tiếp xúc không khí mới cảm thấy lạnh hơn.

Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã lạnh tới nổi da gà, liền nhanh tay cởi hết quần áo cho Thiên Nhã, để Thiên Nhã có thể mau bước vào trong thùng nước nóng.

Thiên Nhã lập tức bước vào thùng tắm, ngâm mình trong nước nóng có đầy cánh hoa, nàng cảm giác cực kỳ thoải mái.

Tay Tiêu Cửu Thành cũng thăm dò vào trong thùng tắm, ngón tay vuốt ve qua da thịt toàn thân Thiên Nhã, giờ phút này tâm tư nàng lại rất đơn thuần, chỉ muốn xem một chút trên thân Thiên Nhã có thêm vết sẹo nào mới không. Nàng đối với thân thể của Thiên Nhã rõ như lòng bàn tay, mỗi một tấc da thịt nàng đều vô cùng quen thuộc, nơi nào có vết thương cũ, hay vết sẹo mới, nàng sờ qua liền biết.
Giờ phút này Tiêu Cửu Thành không mang theo tà niệm, ngược lại Thiên Nhã bị ngón tay Tiêu Cửu Thành vuốt ve qua da thịt, cảm giác tê dại. Thân thể Thiên Nhã đã nửa năm không bị Tiêu Cửu Thành đụng chạm, bây giờ Tiêu Cửu Thành chạm một chút liền mẫn cảm không tưởng nổi.

"Rất tốt, lần này không có thêm sẹo, xem ra chỉ nên để ngươi thủ thành." Tiêu Cửu Thành sau khi sờ hết qua mỗi một tấc da thịt của Thiên Nhã xong, không thấy có thêm vết sẹo nào nữa, xác định Thiên Nhã khỏe mạnh, tâm tư liền lập tức bắt đầu lệch đi, ngón tay của nàng cũng không rời khỏi thân Thiên Nhã, vẫn như cũ vuốt ve Thiên Nhã, cuối cùng dừng lại trên vai Thiên Nhã. Mặc dù Tiêu Cửu Thành ngắm nhìn Thiên Nhã xinh đẹp như vậy, hận không thể đem Thiên Nhã ăn sống nuốt tươi, nhưng nàng khắc chế dục niệm, chỉ là tùy ý trêu chọc Thiên Nhã một chút, bởi vì nàng biết Thiên Nhã đi đường suốt đêm trở về, nhất định cực kỳ mệt mỏi, cho nên khắc chế suy nghĩ muốn giày vò Thiên Nhã, chuyên tâm giúp Thiên Nhã thanh tẩy. Nàng mở tóc của Thiên Nhã ra, bắt đầu tỉ mỉ gội đầu cho Thiên Nhã, động tác nghiêm túc, không mang theo một tia tạp niệm nào.
Thân thể Thiên Nhã ban đầu bị Tiêu Cửu Thành chạm vào có chút xao động, sau đó thấy Tiêu Cửu Thành nghiêm túc giúp mình gội đầu, liền nghĩ mình hiểu nhầm rồi, Tiêu Cửu Thành căn bản không có ý tứ kia, bất quá cũng khó trách Thiên Nhã hiểu nhầm, bởi vì ngày bình thường, Tiêu Cửu Thành cũng sẽ không đứng đắn giống như hôm nay. Thiên Nhã đè xuống xao động của thân thể, nhắm mắt lại, mặc cho Tiêu Cửu Thành giúp mình thanh tẩy tóc, nàng cảm thấy chỉ cần Tiêu Cửu Thành ở bên người, nàng luôn cảm thấy thư thái.

"Còn hơn một canh giờ nữa mới tới giờ gia yến, ngươi nghỉ ngơi một chút đi, chờ tới giờ thì ta sẽ gọi dậy." Tiêu Cửu Thành giúp Thiên Nhã tắm rửa xong, lau khô tóc xong rồi nói với nàng.

"Cũng được." Thiên Nhã gật đầu, Tiêu Cửu Thành bên cạnh cảm giác cực kỳ thư thái, làm cho thể xác tinh thần đều buông lỏng, an tĩnh lại một chút, những mệt mỏi liền tràn ra.
Tiêu Cửu Thành ra hiệu cho Thiên Nhã nằm gối đầu lên đùi của mình.

"Ngươi không ngủ cùng ta một lát sao?" Thiên Nhã hỏi.

"Ta nhìn ngươi một chút, ngươi ngoan ngoãn ngủ một lát đi, ta ở đây với ngươi là được." Tiêu Cửu Thành nhẹ nhàng nói.