Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 138: Tử Chiến Ma Vương




-   Sư huynh, đây là lần cuối đệ gọi như vậy. Huynh đã hết lần này tới lần khác mạo phạm ân sư, đó là tội của nghịch đồ. Thứ lỗi, đệ không hoang nghênh nghịch đồ có mặt trong nhà mình. Mời huynh đi cho

-   Tất nhiên tao sẽ đi, nhưng trước khi đi tao phải làm vài chuyện đã

Nói dứt lời, hắn bất thần tung một cú đá cực mạnh vô giữa ngực Hiệp Long, do không kịp đề phòng, anh lãnh trọn nguyên cú đá bay ngược ra sau té nằm dài trên mặt đất. Thấy chồng bị đánh, Vũ Thu Vi vội chạy tới đỡ chồng nhưng vừa quay người, thì toàn thân không còn chút sức, cô lảo đảo và té xuống mặt. Hiệp Long tháy vợ té, hoảng hồn đứng lên để chạy tới đỡ cô, có điều toàn bộ sức lực của anh đã không còn chút nào, Hiệp Long thấy quái lạ hết sức, bởi dù trúng cú đá khi nãy nhưng với người luyện võ như anh, cũng không tổn thương quá nặng, chứ nói gì mất hết sức như vậy.

 

Nhưng Hiệp Long không phải kẻ ngu, ngay lập tức nhớ lại cảm giác rất lạ khi mình uống rượu của Pháp Không, lẽ nào đó là rượu độc. Anh cố gắn ngồi dậy nhìn Pháp Không, trong lòng vô cùng tức giận, hét lên

-         Pháp Không, ngươi đã bỏ độc vô trong rượu?

-   Khá lắm, coi ra cũng không tới nỗi quá ngu, có điều người càng thông minh thì càng chết sớm, bữa nay tao sẽ lấy mạng mày nhưng trước khi chết sẽ được chứng kiến cảnh tao từ từ giết hai con vợ của mày

-   Tại sao mày phải làm như vậy?

Pháp Không đắc ý nhìn Hiệp Long

-   Thôi được, nghĩ tình đồng môn ngày trước, tao sẽ cho mày biết sự thật để chết càng thêm đau khổ.

Nói rồi, hắn nhìn chằm chằm hai vợ chồng Hiệp Long và Vũ Thu Vi, với đối mắt đầy oán hận



-   Ngay từ nhỏ, khi vừa bái sư thì thầy hết mực ưu ái tao, cho tới khi mày xuất hiện, thằng già đó lại ưu ái mọi thứ cho mày. Không chỉ cho ở lại nhà và truyền thụ nhiều pháp thuật tinh diệu. Ngay từ nhỏ, tao đã thề với lòng lớn lên sẽ kế thừa y bát của thầy và cưới tiểu sư muội, nhưng mày với tiểu sư muội vì sao cả ngày cứ quấn lấy nhau như vậy, đã vậy thằng già kia không biết nghe ai xúi dục, nói tao tâm còn sân si quá nhiều nên không chịu truyền các pháp thuật cao thâm, mà nó lại bí mật truyền cho mày

Nói tới đó, hai nắm tay hắn xiết chặc, như để ngăn xúc động

-   Nếu lần đó, không phải vô tình đi ngan để nghe được thằng già kia lúc gần chết nói lại với mày cùng tiểu sư muội, nó sẽ truyền lại chức chưởng môn và gả sư muội cho mày, thì tao vẫn còn ngu ngơ không biết tâm địa thằng khốn nạn kia và cả thằng sư đệ đáng chết là mày.

Hắn lại quay qua nhìn Vũ Thu Vi, gằn giọng

-   Cũng không biết, con tiện nhân này bị ăn bùa mê thuốc lú gì của mày mà nó nhất định từ chối tình cảm của tao. Khi tao quyết định bỏ đi đã từng thề, sẽ có một ngày trở lại và lấy lại mọi thứ thuộc về mình, còn thằng khốn nạn như mày phải trả cả vốn lẫn lời. Vậy là tao đã may mắn tìm được một hiểm địa, nơi đó lưu lại tàn trận vô cùng tà ác từ hơn ngàn năm trước, tao đã bỏ rất n hiều công sức mới phục hồi được loại trận đó, từ đó lãnh hội được tinh hoa của cổ nhân lưu lại. Lẽ ra, chỉ vài năm nữa tu vi của tao sẽ vượt xa mày, nhưng đáng tiết bữa đó lại hay tin tiểu sư muội thành hôn với mày. Tao đã ngày đêm băng rừng vượt suối, về đây để chứng kiến điều kinh khủng nhất đó.

 

Pháp Không cứ việc thao thao bất tuyệt, như thể trút ra bầu phẫn uất bấy lâu nay đè nén trong lòng hắn

-   Sau bữa đó, khi quay trở lại dốc lòng tu luyện để trả thù, có điều trong lúc quan trọng nhất tao đã bị tẩu hỏa nhập ma, tuy giúp tu vi của tao tinh tiến hơn nhưng điều khốn nạn nhất thân thể bị lửa thiu đốt, trở thành bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ, càng không còn thân thể của người đàn ông thực thụ. Trong giây phút đau đớn đó, tao như sụp đỗ hoàn toàn nhưng sau cùng đã đứng lên được và quyết tâm tiêu diệt hai đứa tụi mày.  Có điều, khi trên đường về đã gặp mấy tên thầy tà đang luyện phép, lúc đó tao nỗi sát cơ và nhảy vô đấu phép với tụi nó, tụi đó nhanh chóng bị tao tiêu diệt gần hết, chỉ còn lại 4 đứa tu vi khá cao nên đã quỳ xuống xin tha mạng và nguyện hiến ra một loại ma pháp vô cùng linh diệu. Mày có biết đó là gì không.

Pháp Không đắc ý vô cùng

-   Ha ha ha… đó lại là loại pháp thuật đã thất truyền, vốn có nguồn gốc chung với loại tà trận tao đang tu luyện, khi luyện xong tà công này phối hợp với pháp trận kia, tao có thể thu hồn đoạt phách và cả tu vi của người khác để bổ sung cho mình. Ngoài ra, còn có thể đoạt sát kẻ tu đạo có tu vi cao cường để làm nơi cư trú cho mình, như vậy chẳng những tu vi không bị suy giảm mà còn có thể trường sanh bất tử. Do vậy  tao đã thay đổi kế hoạch, không lập tức hạ sát tụi bay, mà phải luyện xong ma công này mới tìm cả đám tính toán nợ nần.

 

Pháp Không càng nói càng toe ra vô cùng đắt ý



-         Nhưng điều không thể ngờ, khi luyện xong pháp thuật kia, lại có thể thấy rỏ tiền kiếp của mình và kẻ khác. Gần một năm trước, khi chuẩn bị ra tay diệt trừ mày thì phát hiện một bí mật, khiến tao phải thay đổi kế hoạch thêm một lần nữa. Bởi sau khi thăm dò thật kỹ về mày, tao thật sự giật mình, bởi thứ nhất tu vi mày mấy năm nay tiến triển vô cùng nhanh, thứ hai lại là kia đầu thai chuyển thế. Nếu như đoạt đươc hết tu vi, luyện hồn phách và chím được thân xác mày, thì tao chắc chắn sẽ vô địch không còn ai là đối thủ. Không chỉ vậy, tới khi đó lại có thể phục hồi thân thể đàn ông, muốn bao nhiêu phụ nữ chắc chắn sẽ có bấy nhiêu phụ nữ. Còn con đàn bà Vũ Thu Vi kia, tao cũng không có giết, mà giam nó lại để từ từ hưởng lạc

 

Trong lúc Pháp Không đang say xưa nói chuyện, hắn không ngờ hai chuyện đang đồng thời xảy ra. Một là Hiệp Long và người vợ Vũ Thu Vi của mình đã bò lại cạnh nhau, họ ôm lấy nhau tựa lưng vô vách nhà. Hiệp Long dù đã bị khống chế tu vi, nhưng do ngày trước sư phụ đã truyền lại một loại mật pháp vô cùng lợi hại, và ông cấm anh xử dụng nếu không rơi vô trường hợp thập tử nhất sinh, bởi sau khi dùng tới loại thần thông này, người dùng sẽ mất hơn nữa tu vi, thậm chí từ đó về sau không bao giờ khôi phục được.

Có điều đó là lúc bình thường, còn hiện tại tu vi của Hiệp Long đã bị phong bế bởi thứ rượu độc kia, nên anh không dám chắc mình có thể xử dụng được bí pháp này không. Khi âm thầm thi triển, Hiệp Long chợt phát hiện, với tình trạng hiện tại của mình nếu cố gắn thúc dục mật pháp này, không chỉ sẽ mất mạng mà có thể bị hồn phi phách tán. Nhưng hiện nay, cả hai cô vợ đang gặp nguy hiểm tới sinh mạng, cả anh cũng khó lòng thoát kiếp này, Hiệp Long quyết định thà hy sinh chính mình để đổi lấy sinh mạng cho hai cô vợ.

Hiệp Long không ngờ, trong lúc mọi người không để ý thì Hiền Vân đã tỉnh lại, cô nghe được phần lớn câu chuyện mà Pháp Không kể lại. Hiền Vân cố gắn hết sức lết lại phía sau Pháp Không, do tên này đang chủ quan và chìm trong lời kể, đã không để ý tới kẻ kia, lết gần tới nơi cô rút từ trong ngực áo ra một thanh pháp khí, mà sư phụ trước khi chết đã lưu lại. Cô dùng hết sức, đâm vô chổ hiểm yếu trên người Pháp Không.

Lúc này, Pháp Không vừa kể xong chuyện, nhìn lại thấy Hiệp Long và Vũ Thu Vi đang ôm nhau, hắn tức giận hét lên

-   Tụi bay chết tới nơi mà không lo, còn dám ôm nhau tình tứ như vậy, được lắm tao sẽ cho hai đứa mày biết cái gì là đau khồ

Vừa nói hắn vừa bước sấn tới, không may cho hắn lúc đó Hiền Vân cũng vừa dùng hết sức bình sinh, đâm một dao vô chổ hiểm yếu của Pháp Không, với sức cô hiện nay dù là đánh lén cũng khó lòng gây thương tích cho hắn. Có điều, người tính không bằng trời tính, kẻ ác thì trời cũng không dung, Pháp Không vừa bước tới cũng là lúc mũi pháp khí kia đang đâm về phía hắn. Vốn là cao thủ võ nghệ đày mình, dù bị tấn công bất ngờ nhưng Pháp không đã kịp phát hiện, hắn đảo chân lách người thoát hiểm trong gan tất.

Nếu vũ khí của Hiền Vân, chỉ là thanh đao thông thường thì không thể nào đã thương ma thể của Pháp Không, có điều đây cũng không phải và vũ khí bình thường mà chính là pháp khí trừ tà, đã truyền qua nhiều đời pháp sư, nay truyền đến cho Hiền Vân. Tuy không trúng đòn trí mạng, nhưng bị trúng pháp khí có thể khắc chế được các loại tà khí, nên Pháp Không hét lên một tiếng vô cùng đau đớn, chổ trúng thương bốc ra làng khói đen thui và tanh hôi. Pháp Không trúng đòn đau, cắn răng rút thanh pháp khí ra khỏi người, rồi quăng xuống đất

Đôi mắt hắn đã hoàn toàn biến thành màu xanh lè, tức giận tột cùng, đưa tay chụp cổ Hiền Vân, dùng sức bẻ mạnh một cái đã tước đi sinh mạng của cô, sau đó thẳng tay quăng về phía trước. Và đó cũng là hướng Hiệp Long đang ngồi, chứng kiến vợ mình bị hạ sát trong tích tắc, mà bản thân không kịp ra tay tương trợ, anh hét lên đau đớn lao

người nhào tới, ôm lấy xác vợ kêu khóc