Chương 393 : Chuyện Ngày Xưa ( 3 )
" Nhờ có sự giúp đỡ của Sư phụ con mà cha và mẹ được rút lui an toàn, có thể thành công bỏ lại cuộc sống Mạo Hiểm Giả đầy nguy hiểm lại ở phía sau mà tìm một nơi để xây dựng gia đình cho riêng mình ! " Owen lại kể tiếp : " Sau một thời gian đi du lịch khắp đất nước địa điểm mà bọn ta chọn được chính là Thị trấn Bình Minh này, tuy là chỗ này không được đông đúc náo nhiệt như là những vị trí khác lại nằm sát bên Rừng Ma Thú khá là nguy hiểm, nhưng mẹ con lại đặc biệt thích bầu không khí ở đây, cảm thấy nó đầy sức sống, cho nên đã quyết định ở lại đây xây dựng gia đình . Dựa vào thực lực của mình rất nhanh cha đã dễ dàng trở thành Lãnh chúa của nơi này, xây dựng nên ngôi nhà này, mà mẹ con cũng lui về phía sau một bên âm thầm giúp đỡ cha, một bên khác nghiên cứu phương pháp luyện chế Ma Dược mới với hy vọng có thể trở thành một Đại sư trong lãnh vực Luyện Dược giống như Giáo sư Steve vậy ! "
Khi mà Owen nói đến đây thì Tony cũng chen vào nói một câu : " Chính trong cái khoảng thời gian đó ta cũng được Phu nhân Masa nhận vào để làm Quản gia, phụ trách công việc giúp đỡ quản lý hành chính cho Ông chủ, ba người chúng ta cùng nhau hợp lực làm việc đã khiến cho Thị trấn Bình Minh tiến vào một cái giai đoạn phát triển cao tốc, từ một cái Thị trấn nhỏ phát triển thành một cái Thị trấn có quy mô trung bình, có đúng không Ông chủ ? "
" Đúng vậy ! Những năm tháng đầu tiên khi mới tới nơi này để phát triển quả thật chính là giai đoạn vui sướng nhất trong cuộc đời của ta, thậm chí còn vui sướng hơn cả lúc còn làm Mạo Hiểm Giả nữa, cuộc sống khi làm Mạo Hiểm Giả tuy là ẩn chứa những kích thích khiến cho người ta hưng phấn nhưng không phải rất hợp với ta bởi vì ta mặc dù thích chiến đấu nhưng lại không phải người thích g·iết chóc quá mức, so với việc mỗi ngày đều phải chém g·iết với đủ loại đối thủ thì ta thích cái cảm giác được xây dựng một thứ gì đó hơn, cho dù thứ đó có nhỏ nhưng cảm giác thành tựu mà nó đem lại cho ta còn lớn hơn g·iết c·hết được cả trăm cả nghìn địch thủ ! Nhất là khi mà Masa nói với ta trong bụng của nàng ấy đã có con của ta thì ta lại càng vui mừng hơn ! " Owen gật đầu một cái tiếp theo đó lại đưa mắt nhìn Harry mà nói : " Harry con có biết không ? Cái cảm giác mà khi cha biết mình sắp được làm cha sắp được làm cha quả thật rất là vi diệu, nó làm cho cha cho tới lúc này không cách nào diễn tả được, cha chỉ nhớ là khi mà nghe được thông tin đó thì đơn giản là chỉ cảm thấy như bản thân mình đã đạt được tất cả mọi thứ trên đời rồi vậy, cho dù có c·hết đi ngay lập tức cũng không có gì phải hối tiếc ! "
Nói đến đây trên khuôn mặt nghiêm nghị của Owen không ngờ lại thoáng hiện lên một nụ cười giống như là đang hồi tưởng lại việc vui nhất ở trong cuộc đời mình vậy !
Chỉ là hơi dừng một chút đột nhiên Owen lại đổi giọng từ vui mừng sang đau buồn nói : " Chỉ đáng tiếc là những ngày vui thường không kéo dài được bao lâu, trong lúc mà cha nghĩ rằng cuộc đời của mình đã viên mãn, thì biến cố lại từ trên trời ập tới giáng xuống gia đình của chúng ta ! "
" Biến cố ? " Harry nghe vậy hơi kinh ngạc, chỉ có điều là với trí thông minh của hắn ngay lập tức biết Owen muốn nói tới điều gì, bởi vậy mở miệng hỏi : " Cha à cái biến cố mà cha vừa mới nhắc tới, có phải là chuyện mà có kẻ địch đến tập kích mẹ, vào lúc mà mẹ đang mang thai con mà khi bắt đầu câu chuyện cha đã nhắc tới hay không ? "
" Đúng vậy ! Con nói không sai một chút nào cả ! Cái biến cố mà cha đang nói đến quả thật chính là chỉ chuyện đó ! " Owen nghiêm túc gật đầu một cái xác nhận câu nói của Harry là chính xác .
Vòng đi, vòng lại một cái vòng lớn cuối cùng cũng đã quay trở lại vấn đề ban đầu rồi !
" Cha nếu như có người muốn đến tập kích mẹ, người đó chắc chắn là kẻ địch của hai người khi cha mẹ còn làm Mạo Hiểm Giả, nhưng mà không phải là vừa rồi cha đã có nói qua những kẻ địch hay là người có xích mích với cha dưới sự trung gian thuyết phục của Sư phụ con, đều đã đồng ý bỏ qua chuyện cũ rồi hay sao, sao lại có người dám làm trái lời hứa chứ ? " Harry nghi hoặc hỏi .
Hắn đương nhiên không ngu ngốc đến mức cho là một cái lời hứa đơn giản do nói từ trong miệng ra là có thể có đủ lực ước thúc với một số lượng cường giả cấp bậc Truyền Kỳ, khiến cho bọn họ không dám tìm đế cha mẹ của mình trả thù lại nói nếu như quả thật là hứa suông cha và mẹ của hắn cũng sẽ đã không có được mấy năm thời gian sống yên ổn đi khắp đất nước, yên tâm mà hưởng thụ cuộc sống của hai người rồi .
Nhưng sự thật là cha và mẹ của hắn quả thật đã có được thời gian mấy năm muốn làm gì thì làm, vô cùng tự do, không bị ai làm phiền cả, như vậy có thể dễ dàng mà thấy được, ở trong cái lời hứa của các cường giả đối địch đã hứa với cha và mẹ của hắn, nhất định không phải một lời hứa bình thường . Nó rất có thể là một loại Khế ước Ma pháp nào đó có lực ước thúc cực mạnh đối với những người đã ký khiến cho bọn họ không dám tùy tiện phá vỡ lời hứa .
Mà dựa theo lời cha của hắn đã nói thì những người đã ký kết khế ước lúc đó tất cả đều là nhân vật có đẳng cấp Truyền Kỳ vô cùng lợi hại, thứ Khế ước Ma pháp có thể buộc bọn họ phải nghe lời, thực hiện theo thì uy lực nhất định là phải có uy lực càng mạnh hơn Khế ước Ma pháp thông thường gấp nhiều lần, như vậy thật ra ở trong số các kẻ địch của cha mẹ hắn có ai có thể đủ mạnh để mà phá vỡ được cái Khế ước đó đây là một điều Harry đang thắc mắc, không có lời giải chỉ có thể im lặng chờ đợi cha hắn đưa ra đáp án mà thôi !
Đối diện với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc của con trai mình Owen trầm ngâm một chút rồi nói : " Harry con phải biết rằng trên đời này không có thứ ràng buộc gì là hoàn hảo tuyệt đối cả cho dù là trước khi lui ẩn về phía sau cha và mẹ của con đã cùng với những kẻ đối địch ký kết một cái Khế ước Ma pháp với nội dung là tuyệt đối không x·âm p·hạm lẫn nhau, thì chỉ cần một bên có ý định không có muốn làm theo, cái Khế ước đó cũng sẽ bị phá vỡ, khác nhau chỉ là vấn đề thời gian là sớm hay muộn mà thôi ! "
" Cha nếu như cha đã biết được như vậy, tại sao lại không có bất cứ một cái sự chuẩn bị nào khác hết vậy ? " Harry nghe vậy nghi hoặc hỏi .
Theo hắn nghĩ thì nếu cha hắn đã có thể ngộ ra được đạo lý trên thế giới không có gì tồn tại mãi mãi, vậy tại sao lại không có bất cứ sự chuẩn bị nào khác mà để cho chính bản thân bị đột kích bất ngờ như vậy ?
Đây cũng là một chuyện hắn thật sự không thể hiểu nổi được !