Chương 392 : Chuyện Ngày Xưa ( 2 )
" Sư phụ của con ? " Nghe tới đây Harry không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng : " Cha nói vị cường giả mà đứng ra giúp cha đàm phán giải hòa với các kẻ địch đến tìm cha và mẹ để gây chiến, chính là Sư phụ của con ? "
Cũng khó trách Harry lại kinh ngạc đến như vậy, cho dù có suy nghĩ như thế nào thì hắn cũng không thể ngờ được chuyện của cha và mẹ mình cách đây mười mấy, hai mươi năm lại có thể dính líu liên quan đến Sư phụ của bản thân hắn được !
" Đúng vậy ! Không có sai một chút nào cả ! " Owen gật đầu một cái trịnh trọng nói : " Người cường giả đã đứng ra giúp cha cùng với mẹ của con đàm phán với những kẻ địch đến tìm chúng ta để gây rắc rối chính là Sư phụ của con hiện nay Giáo sư Steve đó ! "
" Cha chuyện này thật kỳ lạ, tại sao Sư phụ của con lại đứng ra xử lý giúp cha một chuyện khó khăn như đàm phán giảng hòa với những cường giả kẻ địch đến tìm cha để gây phiền phức được cơ chứ ? " Dù đã được đích thân Owen xác nhận nhưng mà Harry vẫn không thể tin được kêu lên một tiếng .
Bất quá rất nhanh thôi hắn đã như nhớ ra một điều gì đó mở miệng kêu lên : " Không lẽ là bởi vì mẹ hay sao ? Trước đây con đã từng được nghe Sư phụ và mẹ của con lúc còn nhỏ là những cái người bạn rất thân của nhau, như vậy thì việc Sư phụ của con ra tay giúp đỡ cho cha có phải là có liên quan đến mẹ hay không ? "
" Quả thật là như vậy ! " Owen cũng không có che giấu gật đầu một cái nói : " Sở dĩ mà Sư phụ của con chịu ra tay giúp đỡ cha chính là vì mẹ của con, nếu không phải có mối quan hệ của mẹ con thì chưa chắc cha đã mời được một đại nhân vật như là Sư phụ của con đâu ! "
Harry nghe vậy đột nhiên lại nhíu mày nói : " Cha nói là nếu không có mẹ của con thì không thể tự mình mời được Sư phụ của con ? Lời này của cha có phải là hơi hạ thấp bản thân hay là không vậy ? Theo những gì cha vừa mới nói thì khoảng thời gian mà cha và mẹ cùng nhau đối chọi với kẻ địch thì hai người đều đã là cường giả cấp bậc Truyền Kỳ rồi, với cái đẳng cấp của cha như vậy vào lúc đó chẳng lẽ là còn không đủ để mời Sư phụ con ra tay sao ? Vào khoảng thời gian mười mấy hai mươi năm trước nếu con nhớ không lầm thì cấp bậc của Sư phụ của con cũng chỉ mới đạt đến đẳng cấp Truyền Kỳ thôi mà ! Sao mà cha phải nhờ vào mẹ mới có thể mời ông ấy ra tay ? "
Sở dĩ Harry hỏi như vậy không phải là hắn có ý khinh thường Sư phụ của hắn, phải biết rằng với công ơn nuôi nấng dạy dỗ trong hơn mười năm qua, địa vị của Giáo sư Steve trong lòng hắn đã rất là cao rồi, không thua kém gì so với người nhà của hắn. Chẳng qua là như đã nói ở trên hắn không hiểu tại sao với thực lực của cha mình lại phải nhờ tới mẹ mới có thể khiến cho Sư phụ ra tay trợ giúp ?
" Harry chuyện này nói ra cũng không có gì là quá phức tạp cả ! " Owen thấy Harry không hiểu thì kiêng nhẫn giải thích nói : " Tuy là vào lúc đó so sánh thực lực cha đúng là ngang hàng với Sư phụ của con, thậm chí cha còn mạnh hơn ông ấy một chút trong thực chiến nữa, nhưng về các phương diện khác cha lại thua xa ông ấy, nhất là về phương diện tiếng tăm . Mặc dù cái tên Lôi và Ám Nha của cha và mẹ con cũng đã rất là nổi tiếng nhưng so với danh tiếng của Steve thì vẫn chưa đáng là gì, bởi vì Sư phụ con không chỉ là một người Pháp Sư đạt đẳng cấp Truyền Kỳ mà còn là một Đại sư trong phương diện luyện chế Ma Dược nữa, con chắc là biết được hai chữ Đại sư có cân lượng như thế nào rồi đó, bất kể là trong nghề nghiệp gì đi chăng nữa chức danh Đại sư cũng là một vật quý giá vô cùng, một người khi đã đạt được cái danh hiệu Đại sư cho dù thực lực có yếu kém nhưng tuyệt đối cũng có thể dễ dàng nhận được sự tôn kính từ những người xung quanh không thua kém gì một Truyền Kỳ cường giả thông thường ! "
" Ừ ! Việc này con hiểu ! " Harry nghe vậy gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý với lời nói do cha của bản thân phát ra .
Đúng như là lời Owen đã nói khi một người ở trong bất cứ nghề nghiệp nào mà đã đạt đến đẳng cấp của một Đại sư thì sẽ nhận được sự tôn trọng vô cùng lớn từ những người xung quanh, cho dù là người đó thực lực yếu kém không đạt đến đẳng cấp Truyền Kỳ đi chăng nữa cũng vẫn có thể nhận được sự đối đãi ngang cấp với một cường giả đẳng cấp Truyền Kỳ !
Đây chính là biểu hiện cho thấy độ xem trọng của những người trên Đại lục này với hai chữ Đại sư !
Ngay cả chính Harry cũng xem việc trong tương lai bản thân có thể trở thành một người Đại sư ở trong lãnh vực Luyện Dược là một sự việc rất đáng vui mừng, còn hơn cả việc hắn trở thành một Truyền Kỳ Pháp Sư hay là Truyền Kỳ Chiến Sĩ nữa !
Owen nói tiếp : " Bất luận là thân phận Truyền Kỳ Pháp Sư hay là Đại sư Ma Dược đều đem đến cho người sở hữu đãi ngộ và thân phận cao hơn người bình thường rất nhiều lần, huống chi là cái thứ mà Sư phụ của con đạt được là cả hai chứ, hai thứ này bổ sung cho nhau làm cho thân phận địa vị của ông ấy đã vượt xa khỏi giới hạn của một Truyền Kỳ cường giả như ta, đạt đến mức độ gần như có thể so sánh được với cường giả đã đạt đến cấp bậc Huyền Thoại, số lượng người đến gặp Sư phụ con lúc đó để xin ông ấy bào chế Ma Dược cho bản thân không thể đếm được là có bao nhiêu nữa, trong đó không thiếu người là Quý tộc cùng với Thương gia có sức ảnh hưởng cực lớn trong các mặt đời sống của xã hội, điều này giúp cho Sư phụ của con có thể xây dựng cho mình một mạng lưới nhân mạch rộng lớn vô cùng, ngay cả trước khi gia nhập vào bên trong Học viện Goslim trở thành một vị Giáo sư trong đó, Sư phụ của con cũng đã là một vị đại nhân vật chỉ cần lên tiếng một cái là có thể khuấy đảo gió mây rồi . Nếu không phải là có mối quan hệ của mẹ con thì cha dù cho thực lực có cao hơn cũng không thể nắm chắc được việc mời được ông ấy ra tay giúp đỡ nữa, dù sao thì chuyện của cha phức tạp đến thế nào cha là người có sự hiểu rõ nhiều nhất đó nói thẳng ra không phải là một việc có thể dễ dàng giải quyết được chỉ trong một thời gian ngắn, mà là một vũng nước đục sâu thăm thẳm, muốn thu xếp an ổn thì phải mất tới một, hai năm trở lên thậm chí lâu hơn ! "
Nói đến đây Owen đột nhiên lại nhìn Harry hỏi một câu : " Nhưng mà Harry con có biết là sau khi nhận lời đáp ứng giúp đỡ cho cha thì Sư phụ của con đã sử dụng bao nhiêu thời gian để mà phần lớn các thế lực và cường giả đối địch với cha đồng ý giảng hòa hay không ? "
" Bao nhiêu thời gian ạ ? " Đối mắt với câu hỏi của Owen thì Harry đương nhiên không thể nào biết được câu trả lời vì vậy chỉ có thể hỏi ngược lại một câu .
" Nửa năm ! Sau khi đáp ứng đứng ra giúp cha làm trung gian giải quyết vấn đề Sư phụ của con đã dùng tất cả trí mưu, thủ đoạn, nhân mạch cùng với quan hệ của mình để mà giải quyết vấn đề của cha, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi thôi thì cái vấn đề mà cha cho rằng phải mất một hai năm mới có thể giải quyết được đã bị ông ấy giải quyết được sạch sẽ rõ ràng . Từ ngày đó trở đi Sư phụ của con đã trở thành một trong những người mà ta bội phục nhất ! "
Owen trầm giọng nói một tiếng, dù chuyện đã qua từ lâu nhưng bây giờ khi nhắc lại trên mặt ông ấy vẫn hiện lên một cái vẻ bội phục không có cách nào che giấu được, cho thấy những gì ông ấy nói không phải nói dối .
" Sư phụ thật là lợi hại ! " Harry thấy vậy không nhịn được cảm khái một tiếng, từ trước đến này tuy là hắn biết Sư phụ của mình rất là lợi hại, nhưng mà cụ thể lợi hại đến mức nào thì hắn lại là không có biết bởi vì ông ấy chưa bao giờ ra tay trước mặt hắn cả, bây giờ hắn rốt cuộc cũng đã biết được rồi Sư phụ của hắn là một nhân vật lợi hại đến mức cha của hắn cũng phải tỏ vẻ bội phục luôn !
Thật đúng là lợi hại mà !