Mạc Tầm Chu không nói gì, chỉ nhìn Thẩm Gia Ý.
Bị nhìn như vậy, Thẩm Gia Ý có hơi ngượng. Cậu đang lo Mạc Tầm Chu này là không nhận lời xin lỗi của cậu sao a???
Không nhận được hồi đáp, Thẩm Gia Ý cũng không hỏi gì nữa mà chỉ yên lặng đứng phạt.
Năm người bọn họ đứng hết gần 90 phút bên ngoài như vậy cho đến khi Đạm Nhã đi ra.
Đạm Nhã nhìn từng người một, sau đó nghiêm mặt mà nói.
'Lần này thôi đấy, còn có lần sau nữa tôi sẽ nói với chủ nhiệm lớp của các em.'
Đường Hạ Vũ nghe vậy liền căng thẳng. Giáo viên trường này cậu ta sợ nhất là Trần Dương. Một thầy giáo dạy toán có dáng vẻ côn đồ xã hội đen !!!
Cả ngày ở trường, Thẩm Gia Ý vừa về nhà đã không chịu nổi mà nhảy một phát lên giường. Thẩm Gia Ý cảm giác như hai cái chân trên người không còn là của cậu nữa rồi.
Hu Hu Hu......
Tự ngồi tủi thân một hồi, Thẩm Gia Ý đứng lên đi tắm.
Vừa tắm cậu vừa nghĩ mấy diễn biến cốt truyện. Trong nguyên tác vốn dĩ không có cảnh mà Hoắc Nhất Thiên và Cẩn Bạch Dương gặp nhau ở nhà ăn. Có lẽ đây là hiệu ứng cánh bướm???
Tắm xong đang lau tóc thì Thẩm Gia Ý chợt nhớ ra là có cuộc gặp mặt của nam nữ chính ở quán bar nữ chính làm việc.
Woaaaa, motif điển hình trong tiểu thuyết ngôn tình luôn ta !!!
Lần này Cẩn Bạch Dương làm thêm ở quán bar thì tình cờ gặp Hoắc Nhất Thiên đến đây cùng bạn. Càng tình cờ hơn nữa là bắt gặp Cẩn Bạch Dương đang bị một lão yêu râu xanh quấy rối.
Nghĩ đến đây, Thẩm Gia Ý vui vẻ trở lại, bỏ sau đầu cái chân đang đau nhức mà chạy vèo đến phòng chứa quần áo.
Ừm, như bao lần khác chỉ cần ra trận thì phải ăn mặc thật đẹp !!!
Thẩm Gia Ý không thể làm sát boi si tình yêu em hết mình như trong tiểu thuyết được !!!
Cậu muốn biết thân phận thật sự của nam phản diện thì phải xông pha mạo hiểm đến gần tình yêu mãnh liệt của nam chính nữ chính !!!
........Tuy muốn biết nhưng Tiểu Ý Ý cũng sợ lắm đó.
Nhưng mà vẫn muốn biết :)))
Ai bảo bà tác giả miêu tả sau lưng phản diện có hình xăm con rắn chứ.
..........???
Khoan đã, Thẩm Gia Ý chợt nhớ ra. Đúng rồi nhỉ, không phải có con rắn sao. Như vậy chỉ cần ai có tiếp xúc với nam nữ chính mà trên lưng có con rắn thì chắc chắn đó là boss phản diện.
Thẩm Gia Ý ôm quần áo mà đắc ý. Đây là lần thứ n trong ngày cậu cảm thấy mình có tố chất trở thành người đàn ông tri thức như Mạc Idol của cậu !!!
Chọn tới chọn lui, cuối cùng Thẩm Gia Ý chỉ chọn mặc một chiếc sơ mi xanh rộng rãi thêm một chiếc quần jean đen rộng nốt :)))
Không hiểu sao cậu có cảm giác lần đi ra chiến trường này cậu phải vận động hơi nhiều \=.\=
Sửa soạn xong Thẩm Gia Ý xuống lầu báo cho dì Vương một tiếng là ra ngoài.
Tài xế riêng lái một chiếc Camry từ gara. Thẩm Gia Ý lên xe nói địa chỉ. Chỉ thấy bác tài gương mặt vô cùng vi diệu mà nhìn cậu.
Một lần nữa, Thẩm Gia Ý cảm thấy ai cũng đang ghen tị với nhan sắc của cậu. Nhìn xem, bác tài cũng nhìn cậu kìa. Còn không phải ghen tị vì sao hồi trẻ không đẹp như cậu sao???
Nếu lúc này bác lái xe mà nghe được tiếng lòng của Thẩm Gia Ý thì chắc huyết áp của ông sẽ lên xuống như tàu lượn siêu tốc luôn quá \=.\=
Thẩm thiếu gia lại đi đến mấy chỗ tệ nạn đó. Haizzz
Thẩm Gia Ý lúc này vẫn không biết hình tượng của cậu trong suy nghĩ của bác lái xe đã là một cậu bé hư. Cậu vẫn vui vẻ mà nhìn ngắm gương mặt của bản thân qua màn hình điện thoại.
Đến nơi thì Thẩm Gia Ý nói với bác tài cứ về trước, lát sau cậu sẽ tự gọi xe.
Bác lái xe lúc đầu không đồng ý nhưng Thẩm Gia Ý nói là cậu sẽ về chung với bạn nên ông cũng miễn cưỡng đi về.
Nói thế nào đi nữa thì đã nhận tiền của người ta thì phải làm việc có trách nhiệm một chút. Nhưng nếu được tan làm sớm thì tội gì mà không về.
Nhìn chiếc xe đi xa, Thẩm Gia Ý đứng ở đó mang gương mặt đau thương. Người ngoài không biết còn nghĩ cậu sắp phải hy sinh thân mình để đổi lấy hòa bình thế giới.
Lúc này một cô gái đi ngang qua đang gọi điện thoại, nhìn thấy mặt của Thẩm Gia Ý liền vô thức mà thốt lên.
'Mày ơi có anh này đẹp trai mà nhìn kì quặc lắm như sắp mất vợ á.'
Thẩm Gia Ý: '........'
Nữ giới là loài xinh đẹp, họ có quyền nói :)))
Có lẽ cô gái kia cảm nhận được sự thất thố của mình mà hướng về phía Thẩm Gia Ý xin lỗi sau đó liền chạy đi mất.
........Như một cơn bão (\= \=)
Thẩm Gia Ý không phải mất vợ mà cậu đang lo mình mất mạng. Rõ ràng ở nhà cậu cảm thấy vụ này được được, chỉ định đến đây xem màn anh hùng cứu mỹ nhân mà thôi.
Ai ngờ....... Không hiểu sao lại cảm thấy bất an.
Tự an ủi là trực giác của bản thân không tốt mà quay đầu dứt khoát đi vào.
Bỗng một cánh tay chặn ngay trước người cậu.
'.....????'
Một chú bảo vệ dáng người đô con, gương mặt dữ tợn mà nhìn Thẩm Gia Ý mà nói.
'Chứng minh thư đâu? Chưa đủ tuổi không được vào !'
Vốn là mang tinh thần không sợ chết nhưng bị một chú bảo vệ hung dữ này nhìn Thẩm Gia Ý liền chỉ muốn về nhà :)))
Lấy chứng minh thư cho bảo vệ xem, Thẩm Gia Ý cuối cùng cũng vào được.
Ánh đèn xanh đỏ, âm nhạc xập xình đâm thẳng vào màng nhĩ của Thẩm Gia Ý khiến cậu có hơi không thoải mái mà nhăn mặt lại.