Pháo Hôi Là Boss Phản Diện???

Chương 12: 12: Mặt Trời Đi Qua Vực Thẳm




Thẩm Gia Ý chậm rãi bước đến chỗ của Đạm Nhã. Tầm mắt lướt qua hai người Tạ Minh Triết và Mạc Tầm Chu.

Lúc này Thẩm Gia Ý mới nhận ra Mạc Idol của cậu cũng ở đây.

???????

Không phải chứ??? Sao Mạc Tầm Chu bị phạt đứng???

Đạm Nhã nhìn biểu cảm của Thẩm Gia Ý. Cô lại liếc mắt nhìn hai đứa nhóc đứng sau cũng mang vẻ mặt tương tự.

Thì ra Mạc Tầm Chu bị phạt đứng làm cho tụi nhóc này bất ngờ đến vậy. Cũng phải, ngay khi thấy Mạc Tầm Chu xuất hiện ở lớp sau 2 phút cô đến, Đạm Nhã cũng ngạc nhiên.

Ngày thường chỉ cần cô đến lớp thì đã thấy Mạc Tầm Chu ngồi vào bàn học rồi. Không tin được sẽ có ngày Đạm Nhã sẽ thấy được cảnh học thần bị phạt đứng. Bất ngờ hơn là ngay sau đó Tạ Minh Triết cũng đến.

Không lẽ mấy đứa này ở cùng nhau???

Chuyện này nói ra hơi khó tin. Làm sao mà một học sinh như Mạc Tầm Chu lại đi chung với đám quậy phá Tạ Minh Triết chứ???

Mà Tạ Minh Triết lại một ruột với Thẩm Gia Ý. Theo tính chất bắc cầu thì Mạc Tầm Chu có lẽ cũng sẽ chơi chung với Thẩm Gia Ý???

Nghe vô lý đến cả cô cũng không tin được.

Nhưng nhìn cái biểu cảm như dòng chữ viết lên mặt Thẩm Gia Ý thì Đạm Nhã cũng mang vài phần nghi ngờ.

'Sao lại đến muộn?'

Thẩm Gia Ý nhìn thì bình tĩnh nhưng tim của cậu đang đập "bịch bịch bịch" đây này.

Nhìn cái thứ hung khí đáng sợ kia mà xem, trái tim pha lê của Thẩm Gia Ý không bị hoảng mới lạ !!!

'Em xin lỗi ạ !'

'........'

Không đúng.

Đạm Nhã rõ ràng là đang hỏi lí do sao Thẩm Gia Ý lại đến muộn vậy mà cậu trả lời cái gì đây?

"Xin lỗi" là sao? Thẩm Gia Ý nổi tiếng là một học sinh ngang ngược, hống hách dựa vào gia thế mà làm càn. Vậy mà bây giờ lại xin lỗi cô.

Đạm Nhã cảm thấy ngày hôm nay rất không ổn. Đặc biệt là khi dạy cái lớp này. Cụ thể hơn thì chính là Thẩm Gia Ý và MạcTầm Chu.

Vì vậy nên cô quyết định không hỏi thêm gì nữa, lỡ biết thêm gì kì lạ chắc hôm nay cô khỏi ngủ.

'Thôi được rồi. Năm cậu đứng đến hết tiết của tôi đi.'

Nói xong câu này Đạm Nhã đi vô lớp luôn.

'???????'

Hết tiết? Hôm nay có hai tiết sinh liên tục. Có nghĩa là cậu phải đứng hai tiết hay một????

Đường Hạ Vũ có lẽ cũng giống ba nó mà hoang mang.

'Đứng hết tiết nghĩa là đứng hết tiết này hay tiết sau nữa???'

Giang Tu Kiệt lắc đầu tỏ ý không biết.

Tạ Minh Triết đang đứng phạt nhìn qua Đường Hạ Vũ mà nghi ngờ.

'Đường Hạ Vũ nay lại xem thời khóa biểu à? Chắc lát nữa tôi phải xem dự báo thời tiết quá.'

Đường Hạ Vũ bị nói như vậy cậu tức giận mà mắng Tạ Minh Triết.

'Cái tên mất trí kia, không phải hôm qua cậu bắt tôi làm đề môn sinh à. Tôi chỉ tiện tay xem thời khóa biểu xem có tiết không thôi !!!'

Giang Tu Kiệt ngửi được mùi không ổn liền giảng hòa.

'Thôi nào, đang bị phạt mà. Đường Hạ Vũ quan tâm đến học tập không phải là tốt sao? Tạ Minh Triết quan tâm đến thời tiết cũng rất tốt mà. Không cần phải căng thẳng vậy chứ.'

Tạ Minh Triết không nói gì chỉ ném ánh mắt kinh bỉ cho Đường Hạ Vũ.

Đường Hạ Vũ thấy vậy tức giận, đang định lao lên gặm cho Tạ Minh Triết vài phát thì một giọng hét lớn vang lên.

'Thẩm Gia Ý, Giang Tu Kiệt, Đường Hạ Vũ nghiêm túc đứng mau !!!!!!'

Tiếng hét này làm ba người giật mình mà ngay lập tức tìm chỗ đứng.

Dòng đời đưa đẩy làm Thẩm Gia Ý được đến với thần tượng của cậu - Mạc Tầm Chu.

Một lần nữa, Mạc Tầm Chu cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Gia Ý dừng trên người hắn.

'.......'

Thẩm Gia Ý chắc chắn bị hoán tráo rồi.

Người bình thường vốn sẽ không nghĩ ra được mấy thứ vô lý này nhưng Mạc Tầm Chu thì khác. Bản thân hắn một lần nữa xuất hiện ở đây đã là một điều vô lý rồi.

Nghĩ đến những chuyện lúc trước, đôi mắt bị che bởi mới tóc của Mạc Tầm Chu trở nên âm trầm hẳn.

Đúng lúc này một giọng nói vang lên.

'Nè tên họ Mạc, sao cậu lại bị đứng?'

Để nói được câu này Thẩm Gia Ý phải dùng sự can đảm từ lúc chào đời của cậu.

Biết sao bây giờ, cậu muốn được nói chuyện với học thần để xin tí bí kíp trở thành một người đàn ông tri thức văn nghệ !!!

Đợi nửa ngày cũng không thấy Mạc Tầm Chu trả lời. Thẩm Gia Ý nghĩ không lẽ do cậu nói nhỏ quá chăng?

Lúc này, giọng nói của Mạc Tầm Chu lại cất lên.

'Ở cùng các cậu nên đến trễ.'

'.........'

Thẩm Gia Ý cảm thấy có lỗi.

Nếu chuyện Mạc Tầm Chu bị phạt vì phải ở cùng cậu lúc cậu đang đối đầu (làm trò??) với nam chính nữ chính bị giáo viên phát hiện chắc Thẩm Gia Ý cậu bị xử trảm quá.

Họ sẽ nói cậu là đồ ác độc !!!

Làm sao cậu có thể lôi kéo học sinh giỏi vào những thứ tệ nạn chứ???

Ngay cả Thẩm Gia Ý cũng cảm thấy cậu là đồ tồi !!!

Mạc Tầm Chu không hiểu sao nghe xong câu này Thẩm Gia Ý lại im lặng như vậy.

Hắn quay đầu qua thì thấy được gương mặt đang tràn đầy tội lỗi của Thẩm Gia Ý.

'......?'

Mạc Tầm Chu nhìn một cái xong quay đầu đi. Hắn không biết người này là ai, sao lại ở đây, bám theo hắn nói mấy lời vô nghĩa là có ý đồ gì nhưng dù sao vẫn phải cẩn thận.

Sẽ không ai đối xử với hắn tốt như thế. Vươn tay đem cho hắn một chút ân tình. À, trừ Cẩn Bạch Dương ra.

Bông hồng của hắn, lần này hắn nhất định sẽ phải bẻ gãy cành hồng đó.

Một lần nữa, đôi mắt của Mạc Tầm Chu đen kịt lại.

Đúng lúc này một cơn gió đến làm cho mái tóc trước trán của Mạc Tầm Chu bị tản ra.

'Tôi xin lỗi.'

Giọng nói của thiếu niên mang theo vài phần hối lỗi.

Trong nháy mắt, đôi mắt vốn đen kịt lại bị mặt trời hắt nắng vào. Bây giờ trong đôi mắt ấy là sự kinh ngạc.

Cơn gió qua đi, mái tóc lại bị rũ xuống nhưng sự kinh ngạc trong đôi mắt ấy vẫn còn đọng lại.

Một lúc sau, Mạc Tầm Chu mới nói lại.

'Sao lại xin lỗi tôi?'

Ngay lập tức, giọng nói Thẩm Gia Ý vang lên. Cứ như là đang chờ để được nói chuyện cùng hắn.

'Tại tôi làm cậu bị phạt. Nếu không phải sự việc kì quặc của tôi sảy ra thì cậu đã lên lớp kịp rồi !'