Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 125




Không sai! Nguyên chủ Tang Tiếu đều nhiều lần hối hận về điều này. Nếu Tang Tiếu không nói, tôi sẽ giúp cô nói ra, cũng không thể để cho bọn họ giấu giếm được.
[Chỉ số ra vẻ: 820/9999]
Tang Tiếu thấy chỉ số ra vẻ tăng lên, khe khẽ "Yeah" một tiếng trong lòng.
Ngày hôm qua cô gọi ông Tang Thành Phong, lấy được một chỉ số ra vẻ. Hôm nay nói thật lại được thêm một chỉ số ra vẻ. Quả nhiên, người nhà họ Tang đều không thích cô, cho nên cô có thể vẫn luôn thu hoạch chỉ số ra vẻ.
“Tang Tiếu, chị —”
Mắt Tang Trạm đều đỏ lên vì tức, khiến ngũ quan vốn không quá anh tuấn của cậu ta càng thêm khó coi.
Tang Tiếu vốn có thuộc tính ẩn là thích cái đẹp. Cô lễ phép quay đầu đi chỗ khác, đúng lúc ngắt lời Tang Trạm: “Xin lỗi, hi vọng cậu sẽ không để ý việc tôi không nhìn cậu nói chuyện, tôi thấy trong sách nói rằng nhìn kỹ một người xấu xí là một sự sỉ nhục đối với người đó. Tôi không muốn sỉ nhục cậu.”
Tang Trạm một bụng lời nói, lại bị Tang Tiếu vũ nhục mà nghẹn họng, lúc lâu cũng không tung ra nổi một chữ.
[Chỉ số ra vẻ: 821/9999]
Lâm Tình nhìn Tang Tiếu, vẻ mặt như có điều suy nghĩ. Tang Tiếu thật sự học được thủ đoạn mềm dẻo đ.â.m người giống Dao Dao nói à?
“Đủ rồi! Tiểu Trạm là em trai ruột của chị! Có ai nói em ruột như chị không?!” Tang Thành Phong nhìn dáng vẻ không nghe người khác khuyên bảo của Tang Tiếu, hận không thể tát cô một cái: “Lập tức xin lỗi em trai!”
Tang Tiếu nghiêng đầu, trong mắt toát ra tâm tình không hiểu. Sau khi nhìn thẳng về phía Tang Trạm đang đứng thẳng lưng, cô chợt hiểu ra. Cô cũng học thẳng lưng, nghiêm túc nói: “Cậu đủ rồi! Tôi là chị ruột của cậu. Có ai nói chị ruột như cậu không hả? Nào, xin lỗi chị đi.”
Tang Trạm:...
Tang Thành Phong:...
[Chỉ số ra vẻ: 822/9999] Mỗi một câu của Tang Tiếu đều đang điên cuồng khiêu chiến quyền uy với tư cách là chủ gia đình của Tang Thành Phong. Ông ta vỗ lên bàn một cái, trừng mắt: “Tang Tiếu! Chị còn cãi bướng nữa thì cút ra ngoài cho tôi! Nhà họ Tang không có đứa con gái như chị!”
Tuy nói như vậy nhưng Tang Thành Phong cũng không tin Tang Tiếu dám cắt đứt quan hệ với trong nhà. Cô có thể có địa vị bây giờ trong giới giải trí, không phải là dựa vào danh tiếng của nhà họ Tang chắc?
Về phần Quý Lâm Xuyên, Tịch Ngôn Vãn trên mạng bình luận. Bọn họ sẽ tiếp tục làm bạn với một đứa con bất hiếu, không có trong nhà làm chỗ dựa à?
Không thể nào!
Trong cái giới này chỉ biết nhìn vào gia thế! Cho dù là trước kia hay hiện tại đều như vậy cả!
Tang Tiếu khẽ gật đầu, giọng nói nghiêm cẩn lạnh nhạt thoạt nhìn trưởng thành hơn bình thường một chút: “Hôm nay tôi đến đúng là chuẩn bị thảo luận chuyện cắt đứt quan hệ với ông Tang Thành Phong.”
“Tiếu Tiếu, đừng nói hồ đồ. Con cắt đứt với trong nhà thì bên ngoài còn ai để ý đến con chứ?” Lâm Tình vừa nói vừa khóc, đôi mắt đẹp rưng rưng: “Nếu con không thích dì và Dao Dao. Dì sẽ mang theo Dao Dao dọn ra ngoài.”
Bạch Dao cũng nức nở: “Trong chương trình giải trí, chị vẫn muốn cải thiện quan hệ với em. Tiếu Tiếu, chị và mẹ thật sự không phải đến để chia rẽ gia đình của em. Chị với mẹ chỉ muốn gia nhập vào gia đình này.”
Lời hai người nói như bỏ thêm một mồi lửa vào trong lòng Tang Thành Phong, khiến ông ta nghĩ đến việc bị Tang Tiếu cho vào sổ đen, nhắc ông ta nhớ đến Tang Tiếu kể khổ trong chương trình để dân mạng công kích người bố là ông ta.
Sợi dây lý trí trong đầu Tang Thành Phong ầm ầm tan vỡ. Ông ta tức giận hung hăng trừng Tang Tiếu: “Được! Được! Được! Không phải chị muốn cắt đứt quan hệ à?! Không phải muốn thoát khỏi nhà họ Tang à?! Ông Thiệu, lập tức gọi điện thoại bảo luật sư Tưởng đến đây!”
“Từ từ.” Không đợi ông Thiệu chần chừ gọi điện thoại, Tang Tiếu đã bảo dừng trước: “Chờ một chút đã.”
Thấy thế, trên mặt Tang Thành Phong lộ ra một nụ cười quả đúng là thế. Thật ra tình cảm bố con của ông ta với Tang Tiếu ít đến đáng thương. Nhưng mặc kệ thế nào, trên người Tang Tiếu chảy dòng m.á.u của ông ta. Hơn nữa tướng mạo cô giống người đàn bà kia, nếu như có quan hệ thông gia tốt thì đủ để cho nhà họ Tang lên được thêm một bậc.
Ông ta thấy Tang Tiếu sợ, lưng cũng thả lỏng hơn chút, cười nhạt lên tiếng: “Nếu không dám cắt đứt quan hệ với trong nhà thì ngoan ngoãn —”
“Thưa ngài.” Dì giúp việc trong nhà dẫn bốn, năm người mặc tây trang đi giày da vào phòng.
Người phụ nữ đi đầu khoảng trên dưới ba mươi tuổi, tóc ngắn tới tai. Chị không quá đẹp nhưng có vẻ giỏi giang tinh anh khiến người ta không thể bỏ qua. Nhất là khi một đôi mắt lạnh lùng của chị nhìn vào người đối diện dường như chị có thể nhìn ra tất cả những bí mật.