Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 821




Tiếp theo đó, Tề Minh liền đi thăm quan Đệ Tử Thân Truyền Điện mới được

xây dựng này, đây là một tòa cung điện nguy nga rộng lớn, có đầy đủ nhiều

phòng và khu vực khác nhau.

Phòng ngủ, phòng bế quan, phòng tu luyện, phòng nghỉ, phòng giải trí...

Rất đa dạng.

Thật sự rất tốt.

Ngoài ra, còn bố trí một trận pháp bảo vệ cấp bậc Thiên Địa Đại Đạo.

“Sư đệ, đệ đặt tên cho Đệ Tử Thân Truyền Điện của mình đi!”

Tô sư huynh nói.

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu.

“Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!”

Tay phải vung lên một cái, ba kiện đảo bảo bản mệnh Hồng Mông Đại Đạo

Kiếm Liên, Hồng Mông Phá Giới Kiếm, Hồng Mông Bất Chu Sơn hoà thành

một thể, biến thành một cây Hồng Mông Bút.

“Roẹt! Roẹt! Roẹt!”

Tề Minh tay cầm Hồng Mông Bút và viết trên tấm biển: Hồng Mông Điện.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chỉ thấy ngay sau khi chữ được viết xong liền xuất hiện các loại dị tượng, kèm

theo vô số Hồng Mông Tử Khí vây quanh, vô cùng vô tận, còn hiện ra hư ảnh

của Thế Giới Hồng Mông.

Grào! Grào! Grào!

Tất cả mọi vật và sinh linh đều không ngừng hiển hiện ra như chư thiên vạn giới

thu nhỏ.

Cuối cùng, tất cả dị tượng đều biến mất và khôi phục lại bình thường.

“Hồng Mông Điện.”

“Không tệ, không tệ.”

“Dị tượng vừa rồi thực sự khiến cho người khác rất kinh ngạc.”

“Được.”

“Xem ra, cảm ngộ của sư đệ về Thiên Địa Đại Đạo không phải tầm thường, đạt

đến trình độ rất cao. E rằng đã bắt đầu tiếp xúc đến căn nguyên của Thiên Địa

Đại Đạo rồi.”

“Chẳng trách sư phụ có thể trực tiếp nhận sư đệ làm đệ tử.”

“…”

Đế Tuấn bọn họ nghị luận một cách sôi nổi, với giọng điệu vô cùng ngạc nhiên.

“Đa tạ các sư huynh sư tỷ tán dương.”

Tề Minh thu tay về, Hồng Mông Bút trong tay hắn hoá thành ba đạo lưu quang

biến mất, trở lại vào trong cơ thể, sau đó lại bước vào Hồng Mông Điện, hoàn

toàn khống chế Hồng Mông Điện.

Sau đó Tề Minh liền ở lại trong Hồng Mông Điện, Tô sư huynh bọn họ lần lượt

rời đi.

“Ra ngoài này đi!”

Vèo! Vèo!

Tề Minh phất tay phải một cái, Ma La, tiểu đội Đạo sủng nguyên thú và nhiều

đạo sủng khác của Tề Minh toàn bộ đều được triệu hoán ra, để bọn chúng bảo

vệ Hồng Mông Điện, còn bản thân Tề Minh lại bước vào phòng bế quan.

“Ma La.”

Tề Minh nói: “Nếu còn có đệ tử nội môn nào tới nữa thì ngươi đuổi bọn họ đi.”

“Vâng.” Ma La đáp lại: “Thuộc hạ tuân mệnh.”

Ba ngày sau, đại môn phòng bế quan mở ra.

Tề Minh bước vào đó và bắt đầu bế quan lâu dài.

Lần bế quan này, Tề Minh đã hạ quyết tâm sẽ không bao giờ rời khỏi phòng bế

quan cho đến khi lĩnh hội thấu đáo Hạo Thiên Đại Đạo Chân Kinh, Ma Đạo Căn

Nguyên Chân Kinh, Tiên Đạo Bảo Điển, đồng thời bổ toàn và hoàn thiện Hồng

Mông Đại Đạo Chân Kinh.

“Bắt đầu nào!”

Trong lòng động ý niệm một cái, Tề Minh đã nạp một lượng lớn đạo nguyên

trung phẩm, bắt đầu bế quan tu luyện, treo máy tham ngộ, thôi diễn Đại Đạo

Chân Kinh, đã tiến vào trong không gian treo máy.

Trong thời gian Tề Minh bế quan tu luyện, các đệ tử nội môn đã dần dần ầm ĩ cả

lên, tin tức tiêu cực về Tề Minh không ngừng bị lan truyền, thậm chí còn lọt vào

tai của các đệ tử ngoại môn.

“Các người nghe nói chưa? Cách đây không lâu, sư tôn đại nhân đã thu nhận

một đệ tử thân truyền, gọi là “Tề Minh”, vậy mà ngay cả Chí Tôn Vĩnh Hằng

cũng chưa đạt đến.”

“Đương nhiên là biết rồi.”

“Chuyện này đã truyền ra rồi.”

“Điều quan trọng nhất là Triệu Vĩnh Linh sư huynh bọn họ đi thỉnh giáo Tề

Minh, kết quả Tề Minh căn bản là không dám ra tay chỉ giáo, theo ta thấy thì

chính là quá nhát gan rồi.”

“Không sai, không sai.”

“Tề Minh căn bản không xứng làm đệ tử thân truyền của sư tôn đại nhân.”

“Quá phế vật rồi.”

“Không dám chấp nhận trước yêu cầu thỉnh giáo của Triệu Vĩnh Linh sư huynh

bọn họ cũng không sao, còn dùng quyền hạn của mình để đá anh Triệu Vĩnh

Linh sư huynh bọn họ ra khỏi tầng một trăm linh bảy.”

“Quyền hạn chó chết!”

Ta chỉ có thể nói rằng: “Vị Tề thân truyền kia gan dạ quá nhỏ.”

“Tu vi và thực lực cũng quá yếu rồi.”

“......”

Có thể nói, tin tức tiêu cực của Tề Minh đã lan truyền khắp cả Ma Giới Vĩnh

Hằng Chí Cao Thiên, gần như mỗi vị đệ tử nội môn đều biết chuyện, đa số đệ tử

ngoại môn cũng đã từng nghe qua.

“Cái này……”

Nguyên Thủy Chí Tôn cũng biết chuyện này, sau khi tìm hiểu được đầu đuôi

của sự việc, hắn cau mày, trầm tư nói: “Như này xem ra tình thế của Tề sư

huynh cũng không được tốt lắm.”

“Có điều, dù là đệ tử nội môn hay là đệ tử ngoại môn, bọn họ cũng chỉ dám nói

ngoài miệng mà thôi, còn chưa dám thật sự ra tay với Tề sư huynh.”

“Với cả bên cạnh Tề Minh, còn có nhiều vị hộ đạo giả là Chí Tôn Vĩnh Hằng

Trọng Cửu Thiên.”

“Có lẽ không có vấn đề gì lớn lắm.”

“Chỉ là lời nói không dễ nghe lắm!”

Thời gian chớp mắt một cái, một trăm năm sau.

Hồng Mông Điện.

Ngoài điện.

Phóng tầm mắt nhìn thấy chiếu vào tầm mắt chính là đệ tử nội môn này đến đệ

tử nội môn khác, bọn họ ngồi xếp bằng, xếp thành từng nhóm, ngồi xung quanh

bên ngoài đại điện.

“Mấy tên này!”

Khâu Vạn Đạo cau mày, trầm giọng nói: “Trong trăm năm qua, rất nhiều đệ tử

nội môn đến thỉnh giáo chủ thượng, nhưng đều bị chúng ta ngăn cản.”

“Tuy nhiên, những đệ tử nội môn thua trận này căn bản không bị thuyết phục

chút nào, liền ngồi lì bên ngoài điện, tạm thời lại muốn đợi chủ thượng xuất

quan lại thỉnh giáo chủ thượng, đúng là thực sự hồ đồ ngu xuẩn, cực kỳ đáng

ghét.”

“Ma La tiền bối.” Khâu Vạn Đạo hỏi Ma La đang đứng cách đó không xa:

“Chúng ta nên làm thế nào cho tốt đây?”

“Tuỳ cơ ứng biến vậy”

Ma La lạnh nhạt nói: “Bọn họ muốn ngồi thì để bọn họ ngồi đi, chỉ cần bọn họ

không xông vào Hồng Mông Điện thì kệ bọn họ đi. Đương nhiên, nếu bọn họ

dám xông vào Hồng Mông Điện, thì giết không cần bàn cãi.”

“Còn nữa, chỉ cần bọn họ muốn thỉnh giáo, thì để chúng ta tiếp nhận tất cả mọi

việc, chờ đến khi chủ thượng xuất quan rồi nói sau.”

“Được.”

Khâu Vạn Đạo gật đầu: “Đã hiểu.”

Quả thực, những người này đều là đệ tử nội môn của Chủ Ma giới, có thể coi là

sư đệ đồng môn của Tề Minh, bọn họ cũng chỉ là muốn Tề Minh thỉnh giáo chỉ

điểm, kể ra cũng không có làm ra việc gì quá đáng lắm.