Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 820




Xung quanh, các cường giả Chí Tôn Vĩnh Hằng của các thế lực lớn đều tiến đến

chúc mừng Tề Minh, giọng điệu cung kính, thậm chí còn có cả giọng nịnh nọt,

biểu hiện của Hoàng Thái Cực, Thái Thượng Lão Quân, Trung Ương Tử Vi Đại

Đế bọn họ cũng đều vô cùng cung kính.

”Ừm.”

Tề Minh đáp lễ lại.

Thời gian chớp mắt một cái, đã nửa tháng trôi qua.

Sự huỷ diệt của Ma Thần điện quả thực đã làm thay đổi bố cục các thế lực của

Đệ Nhất Thượng Giới, mang đến sự thay đổi không hề ít, nhưng cũng không

nảy sinh ra xao động quá lớn.

Ngoài ra.

Nửa tháng này Tề Minh đều luôn ở bên trong Hồng Mông cảnh, lĩnh hội Hạo

Thiên Đại Đạo Chân Kinh, Ma Đạo Căn Nguyên Chân Kinh, Tiên Đạo Bảo

Điển, muốn bổ toàn và hoàn thiện Hồng Mông Đại Đạo Chân Kinh.

Thời gian thấm thoát, lại qua đi mười năm.

Ngày này.

Ù! Ù!

Ma Chủ Thân Truyền Lệnh trên người của Tề Minh phát đến thông tin rằng đã

xây dựng xong Đệ Tử thân truyền Điện, tiêu hao mất mười năm thời gian.

“Tề sư đệ.”

Giọng nói của Tô sư huynh truyền đến: “Đệ có thể qua rồi.”

“Vâng.”

Tề Minh trả lời lại.

“Mở”

Vụt!

Tề Minh lấy ra Ma Chủ Thân Truyền Lệnh, vượt qua thời không vô tận, và các

kết giới của thế giới, vượt qua khoảng cách xa xôi vô tận đi đến Ma Giới Vĩnh

Hằng Chí Cao Thiên đến bầu trời tối cao vĩnh cửu của Ma giới.

Vụt! Vụt! Vụt!

Tề Minh nhìn thấy vài luồng ánh sáng xuyên qua không trung đi đến đứng ở

trước mặt hắn.

Chính là Tô sư huynh, Thanh Ngọc, Đế Tuấn, nhưng lại không nhìn thấy Văn

Thánh mà ngược lại có thêm hai gương mặt xa lạ khác.

“Tham kiến Tô sư huynh, Thanh Ngọc sư tỷ, Đế Tuấn sư huynh!”

Tề Minh hành lễ.

“Đến đây.”

Tô sư huynh tiến lên một bước, vẻ mặt mỉm cười: “Tề sư đệ, để ta giới thiệu với

các đệ, đây là Hiên Viên Cát Hồng thất sư huynh của ngươi và lục sư tỷ Huyền

Minh.

“Tham kiến Hiên Viên sư huynh và Huyền Minh sư tỷ!”

Tề Minh lại hành lễ.

“Được.”

Hiên Viên Cát Hồng có khuôn mặt vuông chữ điền, thân hình vạm vỡ, thân

khoác hoàng bào, nhìn Tề Minh đánh giá vài cái rồi khẽ gật đầu: “Không tệ,

không tệ, thật sự không tệ.”

“Vẫn chưa trở thành Chí Tôn Vĩnh Hằng, nhưng vào lúc khắc tên vào đài kỷ

niệm lại có thể tạo nên trận trượng lớn như vậy.

Huyền Minh có khuôn mặt thanh tú, áo choàng đen dài, dáng người uyển

chuyển, nói: “Mau bước vào cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng đi, có lẽ đệ không

biết, hiện tại có rất nhiều đệ tử nội môn đều không phục việc đệ được trở thành

đệ tử thân truyền.”

“Đa tạ Huyền Minh sư tỷ đã nhắc nhở.”

Tề Minh gật đầu “Đệ giờ đã biết rồi.”

Ngay sau đó, Tề Minh đi theo Tô sư huynh bọn họ lên tầng thứ một trăm linh

bảy, nhìn thấy Đệ Tử Thân Truyền Điện mới được xây dựng xong gần đây vẫn

chưa có tên.

Tuy nhiên.

Lúc này lại có ba thân ảnh đang đứng ngoài sảnh.

“Ba người các ngươi đứng ở đây làm gì?”

Tô sư huynh nhíu mày, trầm giọng hỏi.

”Tránh ra.”

Huyền Minh giọng nói lạnh lùng.

Hiên Viên Cát Hồng, Thanh Ngọc, còn có Đế Tuấn đều không nói gì, ngược lại

là nhìn vào Tề Minh một cái, không nói, thay vào đó, rõ ràng là muốn xem xem

Tề Minh định giải quyết như thế nào.

Phải biết rằng ba người trước mặt đều là đệ tử nội môn, với cả còn đều rất nổi

danh trong số các đệ tử nội môn. Không chỉ ở cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng

Cửu Trọng Thiên mà đã cảm ngộ được một chút Thiên Địa Đại Đạo rồi, thực

lực không thể coi thường.

Chính là giống như Huyền Minh đã nói.

Sau khi thông tin về Tề Minh được lan truyền. Vẫn chưa trở thành Chí Tôn

Vĩnh Hằng nhưng lại có thể trở thành đệ tử thân truyền làm cho các đệ tử nội

môn không phục.

“Triệu Vĩnh Linh.”

“Gia Cát Bát Trận.”

“Nam Cung Vấn Thiên.”

“Bái kiến chư vị sư huynh sư tỷ!”

Ba vị này đều dùng giọng điệu cung kính, khom lưng hành lễ trước đám người

Tề Minh.

“Nếu có điều gì muốn nói, cứ việc nói thẳng.”

Tô sư huynh trầm giọng nói.

“Vâng.”

Triệu Vĩnh Linh bọn họ liếc nhìn nhau và nói: “Đệ tử nội môn chúng ta đã tốn

rất nhiều công sức, cuối cùng đã xây dựng được Đệ Tử Thân Truyền Điện cho

Tề sư huynh.”

“Trong lòng bọn ta luôn khao khát được trở thành đệ tử thân truyền của sư tôn,

khi biết Tề sư huynh chưa trở thành Chí Tôn Vĩnh Hằng đã được sư tôn phá lệ

thu làm đệ tử, trở thành đệ tử thân truyền.”

“Trong lòng bọn ta không biết đã ngưỡng mộ và sùng bái Tề sư huynh đến mức

nào.”

“Vì vậy, bọn ta muốn được thỉnh giáo Tề sư huynh, mong Tề sư huynh có thể

dạy bảo.”

“......”

Đám người Tô sư huynh bọn họ hơi trầm mặc.

Mọi ánh mắt ở hiện trường đều đổ dồn về trên người Tề Minh.

“Dạy bảo?”

Tề Minh lắc đầu, trực tiếp từ chối: “Không hứng thú.”

“Tránh ra!” Tề Minh trầm giọng nói.

“Đây…”

“Tề thân truyền sư huynh…”

“Sư huynh ngay cả chỉ giáo cũng không được sao?”

“Khiến cho trong lòng bọn ta quá thất vọng rồi.”

Triệu Vĩnh Linh bọn họ nhao nhao hò hét.

“Cút!”

Tề Minh giọng điệu lãnh đạm.

“Vẫn mong Tề sư huynh chỉ giáo cho chúng ta!”

Triệu Vĩnh Linh bọn họ hành lễ lần nữa.

Vù!!!

Một giây sau.

Tề Minh lấy ra Ma Chủ Thân Truyền Lệnh, truyền lực đạo vào bên trong, động

ý niệm một cái, kết nối với Bia Ma Đạo Căn Nguyên, liền xuất hiện một cỗ lực

lượng khủng bố.

Phụt!

Cỗ lực lượng này tác động lên ba người Triệu Vĩnh Linh bọn họ.

Hào quang lóa lên.

Ba người Triệu Vĩnh Linh bọn họ liền bị trục xuất khỏi tầng một trăm linh bảy.

“Cái này……”

Đám người Thanh Ngọc bọn họ nhìn nhau một cái.

Rõ ràng, Tề Minh với tư cách là đệ tử thân truyền của Chủ Ma giới, hắn có đủ

tư cách và quyền lực để trục xuất bất kỳ sự tồn tại nào dưới thân phận đệ tử thân

truyền khỏi tầng một trăm linh bảy.

Đương nhiên, trừ khi sinh vật mà Tề Minh muốn trục xuất còn được một đệ tử

thân truyền khác bảo vệ.

“Ha ha ha”

Đế Tuấn cười lớn: “Tề sư đệ, làm tốt lắm.”

“Khụ khụ......”

Hiên Viên Cát Hồng ho nhẹ vài tiếng.

“Tề sư đệ, mặc dù đệ đã trục xuất đám người Triệu Vĩnh Linh ra ngoài, nhưng

thiết nghĩ bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, đệ tránh không chiến cũng không

phải là chuyện lâu dài được.” Thanh Ngọc nói.

“Đúng vậy.”

Huyền Minh gật gật đầu: “Cách tốt nhất là đệ mau đột phá đến Chí Tôn Vĩnh

Hằng càng sớm càng tốt. Chỉ khi thực lực bản thân đủ mạnh rồi mới có thể

không sợ tất cả mọi thứ.”

“Vâng.”

Tề Minh nói: “Đa tạ sư huynh, sư tỷ chỉ bảo, ta sẽ ghi nhớ trong lòng.”