“Thực lực của Pháp Tắc Thiên Tôn mạnh hơn dự đoán của ta rất nhiều, trước
khi ta đột phá đến Pháp Tắc Thiên Tôn quả thực có thể đối đầu với Pháp Tắc
Thiên Tôn nhất trọng thiên, nhưng chắc chắn không thể thắng được Pháp Tắc
Thiên Tôn nhị trọng thiên.”
“Thiên Thánh Kiếm Tôn chỉ mới là Pháp Tắc Thiên Tôn nhị trọng thiên mà đã
mạnh như thế.”
Tất nhiên.
Điều này cũng do Tề Minh vừa mới đột phá đến Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng
thiên, vẫn chưa hoàn toàn thích ứng và nắm giữ tu vi cùng với sức mạnh sau khi
đột phá.
Ngoài ra.
Tề Minh vẫn chưa kịp tế luyện tiên bảo bản mệnh thành đạo bảo bản mệnh.
Cộng thêm.
Tề Minh vẫn chưa thực sự lĩnh hội được thủ đoạn của cảnh giới Pháp Tắc Thiên
Tôn.
Đúng là vì những nguyên nhân như thế, lúc này mới khiến Tề Minh có phần bị
động.
“Những hậu thiên thiên đạo chi bảo như Lục Đạo Luân Hồi, mặc dù cấp bậc
không thấp, nhưng cũng không phải là Thiên Đạo chi bảo do ta tế luyện ra, nó
đã không còn quá nhiều tác dụng với ta.”
Tề Minh cau mày.
Dễ nhận ra.
Sau khi đạt đến cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn, về cơ bản đều tự mình tế luyện
đạo đạo bảo, chỉ có đạo bảo do bản thân tế luyện ra mới có thể giúp ích cho bản
thân nhất.
Rất nhiều chiếc Thiên Đạo chi bảo mà Tề Minh thu hoạch trước kia, với cảnh
giới tu vi hiện tại đã không còn có quá nhiều tác dụng, không thể giúp Tề Minh
được nhiều.
Bởi vì.
Dù là Lục Đạo Luân Hồi, hay là Tạo Hóa Thiên Cảnh, hoặc là Vận Mệnh Xà
Hoàn, không chiếc nào là Thiên Đạo chi bảo do Tề Minh tự mình luyện chế ra.
Vì thế.
Những Thiên Đạo chi bảo này không thể phù hợp với Tề Minh một cách tuyệt
đối, tự nhiên cũng không thể phát ra thực lực thực sự.
“Bỏ qua đi.”
Tề Minh cân nhắc: “Hiện tại ta không có nhiều đạo bảo để sử dụng, trước mắt,
chỉ có thể tạm thời chấp nhận như vậy. Đợi đến khi trận chiến này kết thúc, ta
phải nhanh chóng tế luyện tiên bảo bản mệnh, rồi luyện chế ra Thiên Đạo chi
bảo phù hợp với bản thân, không thể để bản thân bị động như trong trận chiến
hôm nay.”
Nói như bình thường.
Sau khi người tu đạo đạt đến cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn thì có thể bắt đầu
luyện chế Thiên Đạo chi bảo, nhưng về cơ bản thì mọi người đều luyện chế tiên
bảo bản mệnh của chính mình trước, luyện tiên bảo bản mệnh của chính mình
thành đạo bảo bản mệnh, tiếp đó mới luyện chế Thiên Đạo chi bảo.
Nói chung Thiên Đạo chi bảo chỉ có tác dụng phụ trợ, hỗ trợ đạo bảo bản mệnh
tuôn ra uy lực mạnh mẽ hơn, hoặc là có công dụng khác.
Ngoài ra.
Căn cứ vào sự khác nhau trong tu vi cảnh giới.
Đạo bảo bản mệnh của Pháp Tắc Thiên Tôn được gọi là: Pháp tắc đạo bảo, từ
thấp đến cao lại được phân ra thành các chuyển, từ nhất chuyển đến cửu
chuyển, thấp nhất là nhất chuyển, cao nhất là cửu chuyển.
Thiên Thánh Kiếm Tôn tế luyện đạo bảo bản mệnh Thiên Thánh Kiếm Đạo của
mình đến trình độ pháp tắc đạo bảo tứ chuyển, cảnh giới của bản thân hắn là
Pháp Tắc Thiên Tôn nhị trọng thiên, nhưng đạo bảo bản mệnh đã tứ chuyển đã
được coi như không tệ rồi.
Vù! Vù! Vù!
Chỉ thấy.
Kiếm đạo đạo quả của Thiên Thánh Kiếm Tôn từ từ hiện ra, vẻ bề ngoài của nó
lúc hiển hóa là một vòng sáng hình kiếm màu vàng, xuất hiện trên ngực Thiên
Thánh Kiếm Tôn.
Từng luồng ánh sáng màu vàng kim lan ra, bao phủ toàn bộ cơ thể của Thiên
Thánh Kiếm Tôn.
Đồng thời.
Lực lượng của Thiên Đạo Thượng Giới tràn ngập, dung nhập vào trong cơ thể
Thiên Thánh Kiếm Tôn, hắn đã bắt đầu thực sự nắm giữ lực lượng của Thiên
Đạo Thượng Giới, khí thế đạt tới trình độ khủng bố vô cùng khủng khiếp.
“Thiên Thánh Kiếm Đạo thức thứ tư! Kiếm đạo của trời!”
Keng!
Hai mắt Thiên Thánh Kiếm Tôn mở to, ánh mắt hắn hóa thành kiếm quang,
giống như tia chớp màu vàng, càng giống như hai luồng kiếm khí màu vàng,
xuyên qua bầu trời, lao đến tấn công Tề Minh.
Bịch!
Hỗn Độn Phá Giới Kiếm từ trên người Tề Minh bay ra, cắt đứt hai luồng kiếm
khí màu vàng này.
Trong lúc này.
Khí thế của Thiên Thánh Kiếm Tôn đã đạt tới mức độ vô cùng mạnh, đã tăng
lên rất nhiều so với lúc trước, toàn thân được bao phủ bởi màu vàng rực rỡ
giống như đang mặc một bộ giáp màu vàng hoàn chỉnh.
Soạt! Soạt! Soạt!
Chín thanh kiếm xoay quanh cơ thể như chín con rồng rất sống động của hắn
đang chuyển động, xoay tròn xung quanh cơ thể hắn, Thiên Thánh Kiếm Tôn
vung tay phải lên.
Chín thanh kiếm xoay quanh cơ thể như chín con rồng rất sống động, đã từ bên
người hắn bay ra, nhanh chóng phá vỡ hư không, kiếm quang xé toạc thời
không cắt đứt sinh tử luân hồi, tấn công Tề Minh.
“Đại Đạo Chi Thể.”
Ầm!
Tề Minh hít sâu, hắn cũng kêu gọi Hồng Mông Đạo Quả trong cơ thể, ánh sáng
Hồng Mông màu tím từ trong cơ thể hắn lao ra, tiếp dẫn hỗn độn chi khí, bao
phủ toàn thân Tề Minh.
Cứ thế.
Tề Minh cũng giống như đang khoác trên người một bộ chiến giáp toàn thân
bằng ánh sáng Hồng Mông màu tím, cường độ khí tức của hắn liên tục tăng lên,
càng ngày càng mạnh.
Sau khi Tề Minh bước vào cảnh giới Pháp Tắc Thiên Tôn, ngưng tụ được Hồng
Mông Đạo Quả, thì thân thể, linh hồn, chân linh và ý thức đã triệt để thay đổi và
thăng hoa.
Khi tu vi của hắn vẫn ở cảnh giới Tiên Vương Thượng Giới, Tề Minh là ngụy
Đại Đạo Chi Thể. Lúc này, hắn đã lột xác biến thành Đại Đạo Chi Thể chân
chính, đây là sự biến đổi về chất.
Cho nên.
Sau khi thả sức mạnh của Đại Đạo Chi Thể ra, Tề Minh đã cảm nhận được một
loại sức mạnh đại đạo không gì sánh kịp ngập tràn trong cơ thể, vô cùng dồi
dào.
“Ha ha ha…”
Tề Minh ngửa mặt cười to. Khí thế của hắn quá mạnh, khiến thời không xung
quanh đổ sập, thậm chí nó không thể tiếp nhận được luồng sức mạnh này của Tề
Minh.
Hơn nữa.
Tiếng cười to của Tề Minh giống như từng cơn sóng, càn quét bốn phía, gây ra
các loại cảnh tượng mang tính hủy diệt, thật quá kinh người.
“Giết!”
Keng! Keng! Keng!
Ánh mắt Thiên Thánh Kiếm Tôn lạnh lùng, kiếm quang giống như dải ngân hà
vô tận, ánh sáng màu vàng lập lòe, đẹp đẽ lóa mắt và cuồn cuộn khó có thê hình
dung được, không ngừng không nghỉ, lại giống hệt con rồng khổng lồ được tạo
thành bởi ngân hà lao đến tấn công Tề Minh.
“Đến đánh!”
Ầm!