“Không hổ danh là Pháp Tắc Thiên Tôn, chỉ mới bước đầu va chạm đã tạo ra
động tĩnh cuồn cuộn như vậy, thế này nếu chiến đấu bằng toàn bộ sức mạnh, chỉ
e toàn bộ Thiên Khải Cảnh sẽ bị ảnh hưởng!”
“Đúng thế! Đúng thế!
“E rằng nó không phải là ảnh hưởng bình thường…”
Xung quanh chiến trường.
Các tiên nhân liên tục thán phục và kính sợ cường giả.
“Diệt!”
Thiên Thánh Kiếm Tôn quát nhẹ.
Chỉ thấy.
Sức mạnh của Hủy Diệt Kiếm Liên dâng lên, áp chế Hỗn Độn Kiếm Liên ba
mươi sáu phẩm của Tề Minh, kiếm khí không ngừng vỡ nát, Hủy Diệt Kiếm
Liên chiếm ưu thế.
“Không đơn giản như vậy đâu.”
Vù!
Suy nghĩ khẽ động, Tề Minh vận chuyển công pháp, điều động uy năng của
Thiên Địa Đại Đạo, sau đó một ngón tay hiện ra, hắn phát huy thủ đoạn của
mình: “Đại Đạo Chỉ!”
Bịch!
Lại một lần nữa.
Trên bầu trời.
Ánh sáng Hồng Mông màu tím lấp lánh, một ngón tay nhìn rất sống động ngưng
tụ ra bên trong hư không chứa đựng sức mạnh của Thiên Địa Đại Đạo.
Đánh về phía Thiên Thánh Kiếm Tôn.
“Thiên Thánh Đại Thủ Ấn!”
Ầm!
Thiên Thánh Kiếm Tôn khịt mũi, nhấc cánh tay trái lên rồi đánh ra một chưởng,
ánh sáng màu vàng nhanh chóng tụ lại, hóa thành một chiếc đại thủ ấn màu
vàng khổng lồ ẩn chứa sức mạnh của Đạo Quả Chân Phù.
Ầm ầm ầm!
Đại Đạo Chỉ của Tề Minh và Thiên Thánh Đại Thủ Ấn của Thiên Thánh Kiếm
Tôn chạm trán với nhau, lực lượng của hai bên va chạm, năng lượng liên tục
bùng nổ tạo ra từng cơn sóng và dao động vô cùng đáng sợ.
Từng bước.
Toàn bộ Đông Thắng Thần Châu đều bị dư âm của trận chiến ảnh hưởng, phạm
vi chịu ảnh hưởng bởi năng lượng do trận đấu sinh ra vẫn đang mở rộng nhanh
chóng.
Có lẽ không lâu sau đó.
Toàn bộ Thiên Khải Cảnh đều sẽ bị trận chiến của Tề Minh và Thiên Thánh
Kiếm Tôn tác động đến.
Nên hiểu rằng.
Trước đây khi Tề Minh còn chưa đạt đến cảnh giới Tiên Vương Thượng Giới đã
xé toạc cả Nguyên Thủy Châu, mà hiện tại Tề Minh đã trở thành Pháp Tắc
Thiên Tôn, đến lúc đó, hắn có thể hủy diệt toàn bộ Thiên Khải Cảnh.
Bịch!
Tiếng nổ lớn vang lên.
Đại Đạo Chỉ và Thiên Thánh Đại Thủ Ấn đồng thời tan vỡ.
Ầm ầm!
Lại có tiếng nổ vang lên.
Hủy Diệt Kiếm Liên vỡ tan tỏa ra hào quang ngập trời, còn Hỗn Độn Đại Đạo
Kiếm Liên của Tề Minh cũng đị đánh bay, thậm chí còn có chút hư hỏng.
Phụt!
Khóe miệng Tề Minh chảy máu, nhưng đó chỉ là vết thương nhỏ.
Đó là bởi Hỗn Độn Đại Đạo Kiếm Liên là tiên bảo bản mệnh của Tề Minh, may
mà Tề Minh có ba chiếc tiên bảo bản mệnh, và Hỗn Độn Đại Đạo Kiếm Liên
chỉ bị tổn hại nhỏ nên sự phản phệ của Tề Minh không nghiêm trọng lắm, chỉ là
khóe miệng trào ra một chút máu.
“Đại Đạo Chi Thủ!”
Ầm!
Đạo Lực trong cơ thể Tề Minh vận chuyển, trong chớp mắt, chấn thương do bị
phản phệ gây ra gần như đã khôi phục, sau đó hắn lại đánh ra một chưởng, lực
lượng vô hình của Thiên Địa Đại Đạo nhanh chóng hội tụ.
Vù! Vù!
Ánh sáng Hồng Mông màu tím ngưng tụ, cũng trong hư không, một bàn tay
khổng lồ lại được tụ tập thành, có thể thấy rõ vân tay và lông tơ trên bàn tay,
giống như một bàn tay thực sự.
“Giết!”
Một chưởng này của Tề Minh lao về phía Thiên Thánh Kiếm Tôn.
“Đến rất hay.”
Thiên Thánh Kiếm Tôn ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực, trong lúc vô thức, ý chí
chiến đấu của hắn đã bùng lên, tay phải cầm Thiên Thánh Kiếm Đạo, chín thanh
kiếm khác vờn quanh thân thể hắn.
“Thiên Thánh Kiếm Đạo thức thứ ba! Thiên kiếm hợp nhất!”
Keng!
Thiên Thánh Kiếm Tôn hét lớn, cơ thể hắn hóa thành một thanh kiếm, chín
thanh kiếm xoay xung quanh cơ thể tụ lại, hòa làm một với Thiên Thánh Kiếm
Đạo trong tay hắn.
Soạt!
Toàn bộ cơ thể Thiên Thánh Kiếm Tôn đã hóa thành một luồng kiếm quang
màu vàng, xẹt qua bầu trời với tốc độ cực nhanh, bất cứ nơi nào kiếm quang
lướt qua, mọi thứ đều bị xé nát.
Lúc này.
Luồng kiếm quang màu vàng này của Thiên Thánh Kiếm Tôn trực tiếp chém
Đại Đạo Chi Thủ của Tề Minh thành hai nửa, hơn thế, sức mạnh còn sót lại
đang hướng thẳng lên trời.
Bấy giờ.
Cả bầu trời cũng bị chém ra làm đôi.
Như thể vô số vết sẹo của bầu trời vô cùng khủng khiếp xuất hiện, nó chém vỡ
sự bảo vệ của Thiên Khải Cảnh, hỗn độn khí thông qua vết sẹo của bầu trời này
tiến vào Thiên Khải Cảnh.
Bịch!
Trong thời khắc nguy hiểm.
Soạt! Soạt! Soạt!
Tề Minh lấy toàn bộ những chiếc Thiên Đạo chi bảo của mình như Lục Đạo
Luân Hồi, Tạo Hóa Thiên Kính, Mệnh Hà Xà Hoàn ra, kích phát sức mạnh của
những Thiên Đạo chi bảo này, chắn trước cơ thể hắn.
Bịch bịch bịch!
Song.
Dù những Thiên Đạo chi bảo này không hề yếu nhưng vẫn không cản được
đường kiếm này của Thiên Thánh Kiếm Tôn, tất cả bị chém bay ra ngoài, vẫn là
Hỗn Độn Bất Chu Sơn của Tề Minh bảo vệ hắn.
Nhưng.
Tề Minh vẫn bị sức mạnh của luồng kiếm khí đó đánh bay.
Vì thế có thể thấy được.
Uy lực trong đường kiếm này của Thiên Thánh Kiếm Tôn đáng sợ đến thế nào,
nếu Tề Minh chưa đột phá đến Pháp Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên thì gần như
không thể cản được đường kiếm này, không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Vù!
Bên trên bầu trời.
Kiếm quang màu vàng vỡ tan, Thiên Thánh Kiếm Tôn khôi phục hình dáng,
chín thanh kiếm bay lượn xung quanh hắn, hắn nắm thanh Thiên Thánh Kiếm
Đạo trong tay, từ trên cao nhìn xuống, đánh giá Tề Minh.
“Không tệ, không tệ.”
Trên gương mặt Thiên Thánh Kiếm Tôn xuất hiện biểu cảm ngạc nhiên, hắn
nói: “Không ngờ ngươi có thể cản được kiếm thứ ba của bổn tọa, nếu là Pháp
Tắc Thiên Tôn nhất trọng thiên bình thường, dù không chết thì cũng đã bị
thương nặng, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được.”
“Xem ra, trái lại là bổn tọa đã coi nhẹ thực lực của ngươi.”
“Ngươi quả thực xứng đáng để bổn tọa sử dụng toàn bộ sức mạnh.”
Vào lúc này.
Thiên Thánh Kiếm Tôn bắt đầu vận chuyển pháp môn cơ bản mình tu luyện,
điều động Kiếm đạo đạo quả hắn chứng được, lực lượng Thiên Đạo Thượng
Giới vô hình bao phủ.
Không kìm nén được.
Khí thế của Thiên Thánh Kiếm Tôn đang dần dần tăng lên.
Quá đáng sợ.
“Phù...”
Tề Minh hít sâu, ánh mắt hắn liếc nhìn những chiếc Thiên Đạo chi bảo bị đánh
bay, lại nhìn thoáng qua Hỗn Độn Bất Chu Sơn trong tay, bên trên đã có dấu vết
do kiếm chém ra.
“Bản thân ta đã đánh giá thấp thực lực của Pháp Tắc Thiên Tôn.”
Tề Minh trầm giọng nói: “Ta vốn tưởng rằng, với thực lực của bản thân, dù
không đột phá Pháp Tắc Thiên Tôn thì ta cũng đủ sức chống lại Pháp Tắc Thiên
Tôn nhất trọng thiên, bây giờ xem ra, hoàn toàn không phải như vậy.”