Không chỉ Trịnh Tây Nguyên không hiểu hành động của Kiều Đông Dương, Trì Nguyệt cũng thế.
Cô không thích quan tâm những điều không cần quan tâm, ôm cơn giận về nhà, lại vẫn ngủ ngon giấc.
Cô vốn không định đến lớp học ngày hôm sau, nhưng vì để xua tan đi cơn ác mộng đêm qua, cô dậy sớm dọn dẹp xong liền theo Vương Tuyết Nha đến trường học.
Buổi sơ tuyển "Người Đi Dưới Trời Sao" sắp đến, sinh viên nữ của Học viện Hàng không đều sốt ruột, người may mắn cướp được thư mời vào ngày hôm đó đều nóng lòng muốn thử, người không cướp được thư mời, có người mua từ tay của người khác với giá cao, có người đã chuẩn bị sẵn sàng cho buổi sơ tuyển từ trước...
Trì Nguyệt là một trong số ít người không hề quan tâm.
Nhưng cô không ngờ vẫn không thể thoát được việc này vì Trịnh Tây Nguyên lại tìm đến trường học.
Hôm nay anh ta xuất hiện với khuôn mặt đau khổ, vành mắt đen sì, vẻ mặt mệt mỏi, quần áo có nếp nhăn, cứ như là dân tị nạn vừa trở về.
Trì Nguyệt giật mình: "Anh bị cướp à?"
Trịnh Tây Nguyên yếu ớt đưa mặt đến gần: "Đúng vậy, tôi bị cưỡng ép."
Trì Nguyệt: "..."
Cô không nói lời nào.
Trịnh Tây Nguyên: "Cô đoán xem, tôi tìm cô làm gì?"
Trì Nguyệt: "Thú vui của kẻ có tiền, tôi không dám tuỳ tiện đoán."
Trịnh Tây Nguyên thở dài, vẻ mặt yếu ớt: "Hôm nay tôi mang một vụ làm ăn lớn đến cho cô."
Làm ăn? Trì Nguyệt nhìn anh ta mà không thay đổi sắc mặt.
Trịnh Tây Nguyên: "Đừng nhìn tôi như vậy. Không phải tôi muốn mua, là Kiều Đông Dương."
Trì Nguyệt vẫn còn nhớ chuyện tối ngày hôm qua, lúc này cô thật sự không dám tuỳ tiện tiếp xúc với tên biếи ŧɦái kia.
"Anh cũng biết cửa hàng của tôi mà, cứ đặt đồ trong cửa hàng là được."
"Không được. Anh ấy muốn tôi dẫn cô đến...Để tự nói..."
Trì Nguyệt thật sự không hiểu Kiều Đông Dương. Đương nhiên là anh ta không thiếu phụ nữ. Vậy anh ta thiếu cái gì? Thích bị ngược?
"Thật xin lỗi." Trì Nguyệt từ chối: "Tôi phải vào học."
Trịnh Tây Nguyên thấy cô muốn đi bèn đưa tay ra cản lại với vẻ mặt cầu xin: "Xin cô thương xót tôi, tôi đã bị thương rồi...Còn bị anh ấy giày vò nữa, tôi sẽ chết mất!"
Trì Nguyệt: "..."
Chơi đến mức này cơ à?
Cô nhìn Trịnh Tây Nguyên từ trên xuống dưới, suy đoán anh ta 'bị thương' ở đâu, trên người nổi da gà: "Lần sau đừng mua cái to như vậy."
"..."
Ôi! Trịnh Tây Nguyên không có cách nào với một người phụ nữ mềm không được cứng cũng chẳng xong, ủ rũ cúi đầu thở dài một hơi: "Nói thật cho cô biết là được. Cô không muốn lội vào vũng nước đục này cũng đã lội rồi. Chuyện đến lúc này, đã không thể thoát ra được nữa."
Trì Nguyệt nhướn mày, không thèm quan tâm.
Trịnh Tây Nguyên nhỏ giọng nói: "Chuyện đêm hôm đó, Kiều Đông Dương coi chúng ta là một nhóm, cho rằng chúng ta bắt tay sỉ nhục anh ấy...Dù cô không phối hợp, anh ấy cũng sẽ đổi cách khác đến dạy dỗ cô. Con người này có thì chắc chắn phải báo, rất xấu xa..."
Trì Nguyệt: "Thế thì anh không tìm phụ nữ giúp anh ta nữa?"
Trịnh Tây Nguyên giật mình, nhìn nét mặt của cô, dường như đã kịp phản ứng lại: "Trời ạ! Bà chủ Nguyệt, có phải cô hiểu lầm điều gì rồi không? Cô cho rằng Kiều Đông Dương tìm cô đến...là muốn làm gì?"
Trì Nguyệt thản nhiên: "Mặc kệ anh ta có mục đích gì, tôi cũng không đồng ý."
"Ha ha ha ha!" Nghĩ đến tối hôm qua Kiều Đông Dương bị Trì Nguyệt chọc tức đến khuôn mặt tối tăm, dường như Trịnh Tây Nguyên đột nhiên tìm được niềm vui trong cuộc sống, cười đến khuôn mặt nhăn nhúm: "Đừng suy nghĩ nhiều. Với sự hiểu biết của tôi về anh ấy...Yên tâm đi, cô rất an toàn, anh ấy không có hứng thú với phụ nữ."
Trì Nguyệt giận tím mặt, không muốn nói bậy bạ với tên công tử phong lưu này dưới toà nhà dạy học.
"Thật xin lỗi! Tôi cũng không có hứng thú với đàn ông."
"Đừng đừng đừng! Cho tôi mặt mũi đi, cô xem tôi đã đích thân đến mời cô rồi." Trịnh Tây Nguyên chỉ về phía bãi đỗ xe: "Kiều Đông Dương muốn nhận được số liệu chân thực nhất từ chỗ cô."
Mỗi ngày cửa hàng trực tuyến có một lượng khách hàng. Đủ loại người, đủ loại quan hệ. Trì Nguyệt chắc chắn có tài liệu liên quan đến nghề này. Nhưng cô không phải là người duy nhất. Kiều Đông Dương là ông chủ công ty khoa học kỹ thuật làm trí tuệ nhân tạo và thiết bị thăm dò không gian, vì sao lại cảm thấy có hứng thú với sản phẩm bảo vệ sức khoẻ tìиɦ ɖu͙ƈ, còn muốn đến tìm cô?