Chương 9: Bộ nhớ
Chương 9: Bộ nhớ
Có những ký ức, những kỷ niệm đẹp mà khi ta yên lặng nhớ lại sẽ khiến bản thân thật vui vẻ thoải mái hoặc lại muốn ôm bụng cười to.
Cũng có những ký ức mà khi bản thân tỉ mỉ nghĩ lại thì chỉ muốn há miệng chửi mẹ.
Tựa như An Lạc lúc này, hắn vừa tỉnh lại sau cơn mê cũng nhớ lại những gì xảy ra trong đêm.
Nội tâm hắn bây giờ đã ở biên giới sụp đổ, có một số khoảng khắc hắn đã muốn chung kết tính mạng mình đi cho rồi nhưng hắn vẫn không có làm thế, không vì cái gì cả "đã còn sống thì ai lại muốn c·hết đây".
Đứng dậy, rời giường hắn tiện tay cầm theo cái ghế cạnh đó đó ra bên ngoài.
Thời gian nếu như tính theo giờ trái đất thì có lẽ đã là khoảng 9h sáng.
Lúc này Mặt Trời đã mọc từ lâu, ánh sáng cũng từ những tán cây xuyên qua sau đó rơi xuống trong sân nhỏ.
An Lạc đem ghế đặt vào giữa sân sau đó ngồi xuống rồi để người ngửa ra sau.
Hắn cần sắp xếp lại mọi thứ cũng từ đó quy hoạch cho tương lai sắp tới, kiếp trước mệt mỏi đủ rồi kiếp này không có gánh vác hắn muốn sống thật thoải mái.
"Ây! không thể lạc quan quá sớm, còn chưa biết c·hết lúc nào đây" hắn tự giễu một tiếng.
Hít sâu một hơi hắn bình tĩnh nhắm mắt lại, bởi vì thể xác này mang theo ký ức của hai người thành ra rất hỗn loạn, nhiều khi hắn nghĩ đến cái gì đấy cũng cần rất nhiều thời gian mới có thể nhớ được.
Đây là do ký ức hỗn loạn gây nên, giống như tìm đồ trong đống rác vậy, tốn nhiều thời gian.
Việc hắn cần làm bây giờ là phân loại ra sau đó cất vào những vị trí riêng biệt, đến khi cần là có thể dễ dàng tìm thấy mà không phải như bây giờ.
Muốn phân loại trước tiên cần có vị trí để cất trước đã, cái này rất quan trọng.
An Lạc bắt đầu suy nghĩ xem nên chế tạo kho lưu trữ ký ức kiểu gì.
Nhớ lại kiếp trước hắn nghe được rất nhiều người xây dựng kho lưu trữ ký ức của mình thành lâu đài, cao ốc các thứ.
Bên trong sẽ có những gian phòng hoặc công trình riêng biệt, ở đó cất trữ những ký ức khác biệt.
Những ký ức này được phân loại từ to đến nhỏ dựa trên độ lớn của từng công trình.
Nói dễ hiểu một chút thì lượng ký ức nhiều sẽ đặt ở công trình lớn và ngược lại, tác dụng chủ yếu là để cho dễ dàng phân biệt.
Nhưng mặc kệ nó là hình dáng gì thì bản chất vẫn là để lưu trữ ký ức.
An Lạc không định đi xây lâu đài gì đó, mặc dù như vậy cách điệu sẽ cao hơn rất nhiều nhưng hắn từ trước đến giờ vẫn là lấy thực dụng làm chủ.
"Xây lâu đài cái gì vẫn là ngủ mơ lại đi xây thôi".
Nếu như không xây dựng thì phải kiến tạo kho lưu trữ như thế nào hắn cũng đã có suy nghĩ.
Đầu tiên phải đáp ứng được mấy yêu cầu chủ yếu như là gọn gàng và dễ dàng tìm kiếm.
Lấy đó làm cơ sở hắn bắt đầu xây dựng kho lưu trữ của mình.
Bỏ đi tất cả màu mè hắn trực tiếp tạo ra một cái ổ cứng sau đó bắt đầu xây dựng thư mục cây.
Các dạng ký ức cùng kiến thức được tách ra sau đó phân loại đến từng thư mục bên trong.
Trong quá trình phân loại hắn dần dần hiểu rõ thân thế cùng với nguyên bản thế giới này hơn.
Đầu tiên nguyên chủ là một cô nhi giống như hắn, theo ký ức để lại thì 10 năm trước làng bị yêu quái công phá sau đó đồ sát một trận.
Mặc dù rất nhanh sau đó yêu quái bị g·iết c·hết nhưng Cha mẹ nguyên chủ cũng sớm đã bỏ mạng chỉ có mình nguyên chủ là may mắn sống tiếp được.
Lại về sau bị bức bách sinh tồn nên nguyên chủ tự học lấy săn bắn cũng thành công kích hoạt nghề nghiệp thợ săn.
Còn về thế giới này thì theo An Lạc suy đoán có lẽ là một thế giới song song nhưng thời gian hẳn là vào khoảng "Thời Đại Hùng Vương ".
Mấy thứ này cách hắn có chút xa xôi nên hắn cũng không nghĩ nhiều, quan trọng bây giờ là nghĩ cách mạnh mẽ hơn một chút như vậy mới có thể dễ dàng hơn sinh tồn ở thế giới này được.
Theo ký ức để lại hắn thấy thế giới này yêu ma quỷ quái nhiều không hợp thói thường, mà nhân loại lại là đứng đầu trong thực đơn của bọn chúng.
Không nghĩ nhiều An Lạc bắt đầu trọng điểm sắp xếp kiến thức tu hành cũng từ đó lấy ra kiến thức tương quan.
Kiếp trước xem nhiều tiểu thuyết cùng với điện ảnh hắn còn rất mê tu tiên đây, nghĩ lại còn thấy hưng phấn.
Thời gian qua đi kiến thức cũng dần dần rõ ràng.
Để hắn thất vọng là thế giới này cũng không tồn tại tu tiên như hắn mơ ước nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hệ thống vũ lực ở cái thế giới này thấp mà ngược lại có chút cao quá mức.
Nếu như để so sánh thì hệ thống vũ lực ở thế giới này rất giống với Dragon Ball.
Tuy nhiên phương thức tu luyện lại có phần giống với thế giới huyền huyễn, các cấp độ cũng phân chia khắt khe không kém.
Từ cảm khí, tẩy mạch, luyện nhục, hoán huyết, thiết cốt, đồng bì lại đến ngũ giác và rất nhiều nữa.
Tuy nhiên phía sau là cái gì hắn cũng không biết, chủ yếu là làng có chút nhỏ lại hoặc là hắn còn chưa có tư cách biết đến, ai bảo hắn mới 14 tuổi đâu.
14 phía trước là sẽ không được phép tu luyện nguyên nhân chủ yếu là cơ thể còn bé không thích hợp tu luyện bằng không dễ dàng tự tổn thương thân thể, chỉ có từ 14 tuổi trở đi khi đó người đã có thể dễ dàng suy nghĩ mà không bị ảnh hưởng bởi tuổi tác hơn nữa ở tuổi này cơ thể đang đà phát triển, tu luyện là thích hợp nhất.
An Lạc năm nay vừa tròn 14 tuổi, hắn cũng chỉ mới bước vào tu hành còn đang ở giai đoạn cảm khí.
Ở giai đoạn này cũng không có gì đặc biệt chủ yếu là cảm nhận khí ở trong cơ thể, có đạt đến hay không cũng không ảnh hưởng gì đến chiến lực.
Chỉ khi nào cảm nhận được khí trong cơ thể sau đó dùng khí này đả thông kinh mạch trong cơ thể mới có thể phát sinh cải biến nhỏ bé.
Khi ấy sức lực sẽ gia tăng một chút nhưng không nhiều, cơ thể cũng càng khó mắc phải bệnh tật, tất cả cũng chỉ có chừng đó rồi.
Mặc dù hai cấp độ phía trước có chút ít cặn bã nhưng sau khi bước vào cấp độ luyện nhục lại thay đổi cực kỳ lớn, khi ấy đấm một quyền c·hết một con trâu cũng không khó.
Giả như lúc trước An Lạc ở cấp độ luyện nhục vậy thì một con hổ hắn có thể nhẹ nhàng đ·ánh c·hết nhưng chỉ một con thôi hơn nữa là chưa được ăn qua người, nếu không hắn cũng chỉ có thể làm đồ ăn .
Vấn đề tu luyện chỉ cần hắn hoàn thành cảm khí thì những cấp độ tiếp theo sẽ tăng rất nhanh hắn cũng không vội nhất thời.
Tiếp tục xem mặt khác phương thức gia tăng chiến lực lại còn rất nhiều, lấy "bà đồng " dẫn đầu.
Nghề nghiệp này nghe nói được mẹ Âu Cơ truyền lại, rất hoàn chỉnh cũng rất mạnh mẽ. Phương thức chiến đấu lại cùng với pháp sư của thần thoại Châu Âu vậy cái này thì không xa lạ gì rồi.
Lạc Long Quân truyền lại là võ thuật là tu luyện tương đương với sát thương vật lý, ngược lại Âu Cơ truyền là nghề bà đồng tương đương với sát thương phép. Hai người này đúng là vợ chồng a.
An Lạc nằm trên ghế một mình lẩm bẩm, cũng không biết làm sao thấy có chút buồn cười.
Tiếp tục xem hắn còn thấy có mấy loại phương pháp tu hành khác nhưng rất mơ hồ dù sao hắn biết được cũng là nghe già làng kể lại.