Chương 10: không có não
Chương 10: không có não
Những phương pháp tu hành đó theo An Lạc thấy cũng không đáng kể, dù sao thì cũng không có ai mạnh hơn Lạc Long Quân để mà nghiên cứu ra phương pháp tu luyện càng ưu tú cả, cấp độ của người ta còn bày ở đó.
Một lúc sau An Lạc cũng đã đem toàn bộ ký ức sắp xếp hợp lý, những thứ hữu dụng được giữ lại còn đâu đều bỏ hết.
Có chút thú vị là ngay sau khi hắn phân loại ký ức xong thì vị trí lưu trữ ký ức ban đầu ấy xuất hiện biến hóa.
Vị trí lưu trữ ban đầu trực tiếp biến thành một thư mục khác, nó giống với ổ (c) trong máy tính.
Có chút tò mò An Lạc chìm ý thức của mình vào đó kiểm tra.
Ở trong đây cũng đã thay đổi thành những thư mục khác nhau, những thư mục này tất cả đều là những bản năng hành vi của hắn.
Nó giống như khi khát sẽ tìm nước uống hoặc đơn giản hơn là hô hấp vậy.
Tiếp tục xem xét cùng kiểm tra tất cả thư mục, truyện đêm qua còn mới mẻ trong đầu An Lạc muốn tìm xem hắn có bị reo rắc thứ kì quái gì trong đầu không.
Tìm một hồi hắn vậy mà thực sự tìm ra vài thứ.
Một thứ gì đó giống như dấu ấn được hắn tìm thấy, dùng ý thức đi xem xét cũng nhận được phản hồi.
Dấu ấn quỷ vô danh: gọi tên...... Giết...... Ăn..... Ăn.
Nhìn đến đây cả người An Lạc lạnh toát, theo hắn biết được thì chỉ cần nói ra tên mình thì sẽ bị quỷ quái để mắt đến.
Con quỷ này nguồn gốc rất lớn, nghe già làng kể, trước đây rất lâu khi mà Lạc Long Quân còn tại khi ấy có một con quỷ tàn nhẫn bạo ngược. Nó dùng nhân loại làm thức ăn, cũng vì vậy mà chọc giận Lạc Long Quân.
Mấy lần bị Lạc Long Quân đuổi g·iết, cuối cùng một lần càng là b·ị đ·ánh gần như hồn phi phách tán nhưng nó vẫn trốn thoát được.
Sau lần đó không ai thấy nó xuất hiện nữa, nhiều năm sau Lạc Long Quân không rõ tung tích nó mới xuất hiện trở lại.
Chỉ là lần này nó không còn giám không kiêng nể gì đồ sát nữa mà chỉ là trong bóng tối lén lút g·iết người.
Bất kỳ ai để lộ ra tên mình cũng sẽ bị nó nghe được sau đó tìm đến g·iết c·hết.
Lý do nó biết được tên mới tìm đến g·iết người thì già làng cũng giải thích là do nó sợ Lạc Long Quân.
Nếu như người nói ra tên mình là bất cứ ai nó cũng sẽ không nghĩ ngợi mà g·iết c·hết nhưng nếu người đó là Lạc Long Quân thì nó sẽ trốn đi thật xa.
Có lẽ không nhớ được mặt người lên nó chỉ có thể dùng tên để xác định.
Biết được những này An Lạc cũng không biết nói gì hơn, chỉ có thể chửi bậy một tiếng.
Muốn tẩy trên người dấu ấn rất đơn giản chỉ cần để bà đồng làm phép là được nhưng vấn đề là hắn nghèo á, muốn làm phép cũng phải có tiền hoặc gì đó có giá trị nhưng hắn một nghèo hai trắng có cọng lông tiền ấy.
Mà cứ để vậy cũng không phải biện pháp, ai biết được ngày nào đó con quỷ kia hỏi tên hắn mà hắn vô ý thức đáp một tiếng vậy coi như xong.
"Xem ra không bỏ tiền không được rồi " An Lạc bắt đầu suy tính cách kiếm tiền.
Đúng lúc này An Lạc lại tìm thấy trong đầu mấy thứ khác.
Tỉ mỉ xem xét An Lạc ngạc nhiên không thôi, đây là những kỹ năng nghề nghiệp mà theo An Lạc thấy đây càng là siêu năng lực thì đúng hơn.
Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn thấy được mình không chỉ có được một loại nghề nghiệp mà có được những ba cái.
Đầu tiên nghề nghiệp thợ săn: nghề nghiệp này chưa hoàn chỉnh vì nó chưa kích hoạt tất cả kỹ năng.
Hoàn chỉnh kỹ năng gồm có: giác quan thợ săn, ánh mắt sắc bén cùng với săn g·iết.
Hai kỹ năng đầu tiên liền không nhiều nói nhưng kỹ năng cuối cùng thì thoáng giới thiệu một chút.
Kỹ năng "săn g·iết " đây là kỹ năng chiến đấu duy nhất của thợ săn cũng là một kỹ năng hiếm hoi có khả năng tăng cường cả ba yếu tố bao gồm t·ấn c·ông, phòng ngự và nhanh nhẹn.
Để có thể kích hoạt kỹ năng cần có ít nhất một đồng đội.
Sau khi kích hoạt kỹ năng này người nắm giữ sẽ gia tăng gấp 6 lần ba thuộc tính như đã nói: nhanh nhẹn, t·ấn c·ông, phòng ngự.
Kỹ năng này rất mạnh, mạnh đến mức có thể cùng người tu luyện đến cấp độ luyện nhục ở trạng thái bình thường sánh vai.
Nếu như kỹ năng đạt đến hạn mức tối đa vậy sẽ chỉ mạnh hơn chứ không kém.
Nghe có vẻ rất không hợp lý đúng không? Còn có những kỹ năng so với đây càng thêm không hợp lý, tỷ như kỹ năng " dẫn lực".
Kỹ năng này cho phép người sở hữu dẫn động lực lượng toàn thân từ đó bộc phát gấp 12 lần lực lượng.
Đúng vậy, là 12 lần còn là hạn mức thấp nhất trong đó.
Nghe rất trâu bò đúng không? Còn có tăng gấp 30 lần lực lượng kia.
Nghe đến đây có phải cảm thấy kỹ năng thợ săn cũng không bất hợp lý nữa rồi?
Đương nhiên nhưng những kỹ năng này có mạnh đấy nhưng đều có khuyết điểm chí mạng không thể bù đắp đó là sẽ giảm mạnh các dạng thuộc tính khác.
Không giống như "thợ săn " phát triển gần như cân bằng đã ít thì càng ít.
Lại nói kỹ năng này của thợ săn tuy mạnh là như vậy nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, chỉ khi nào đồng đội c·hết đi vậy năng lực cũng sẽ biến mất người sở hữu cũng quay về với chiến lực lúc ban đầu.
Nếu như lúc này không có phương pháp bảo toàn tính mạng vậy c·ái c·hết là cách không xa.
Có lẽ trên đời này không tồn tại cái được gọi là hoàn mỹ đi.
Ông trời cho ngươi cái này cũng sẽ lấy đi cái khác của ngươi, nếu như không lấy vậy cũng sẽ không có hạn chế nào mà cho ngươi toàn bộ.
An Lạc nhìn qua kỹ năng thợ săn một mắt rồi lại không tiếp tục nhìn thêm, ai bảo hắn đã sớm rõ ràng rồi đâu chỉ có mấy cái kỹ năng này là sao a hắn cũng mờ mịt.
Tiếp tục dùng ý thức tỏa định một dạng nghề nghiệp khác hắn thấy trong đó chỉ có hai kỹ năng lần lượt là "thủy nguyên" và "bản năng săn mồi ".
Năng lực "thủy nguyên" cho phép người sở hữu giống như chất lỏng có thể tùy ý biến hóa cờ thể đồng thời có thể nhanh chóng phục hồi v·ết t·hương.
Năng lực "bản năng săn mồi " thì có vẻ không ý nghĩa gì rồi bởi tác dụng duy nhất của nó là khi người dùng ở trạng thái vô thức sẽ để người sở hữu tiến vào trạng thái đi săn.
"Nghe có vẻ rất là rác rưởi " An Lạc chê bai một chút.
Hắn hoài nghi lúc trước bản thân g·iết con hổ kia là do kỹ năng này tác phẩm.
"Đợi một chút, kỹ năng thủy nguyên kích hoạt như thế nào nha?"
An Lạc cảm giác có chút không ổn thế là xem kỹ lại một lần, quả nhiên bị hắn đoán được.
Muốn kích hoạt kỹ năng "thủy nguyên" trước hết cần kích hoạt kỹ năng "bản năng săn mồi " mà muốn kích hoạt kỹ năng này thì bản thân phải ở trạng thái vô ý thức mới được.
"Phế vật a" An Lạc tiếc nuối không nhớ thôi hắn còn tưởng mình nhặt được thần kỹ đây nhưng sự thật lại hung hăng tát vào mặt hắn.
"Nguyên nhân là do đâu nhỉ? Chẳng lẽ đây là năng lực của hắc thủy phệ tâm mà ta kế thừa?.. "
An Lạc vỗ đù "biết rồi, con quỷ đó không có não".
An Lạc nghĩ đi nghĩ lại lại cảm thấy may mắn, không có não mới tốt như vậy không có ai tranh đoạt cơ thể với hắn.
Để ý thức rời khỏi khu vực này, hắn không muốn ở lâu thêm nữa " mắt không thấy tim không đau nha".