Chương 37: Ân Vương xuất thủ 2
Chương 37: Ân Vương xuất thủ 2
Đúng lúc này trong lòng Ân vương xuất hiện một loại cảm giác nguy cơ, giống như báo hiệu t·ử v·ong đang đến gần.
Trước đó Ân vương cùng Sở vương so tay thì Chu vương ở một bên cũng không nhàn rỗi.
Chu vương có 1 kiếm thức, để thi triển ra cần tụ lực 1 đoạn thời gian, thời gian càng dài uy lực càng lớn, đương nhiên tiêu hao nội khí cũng không tăng theo tỉ lệ thuận.
Cũng vì thế mà Sở vương cùng Ân vương đánh nhau Chu vương cũng không tham dự, mãi đến khi Sở vương b·ị đ·ánh chỉ còn lại 2 cánh tay, không biết là vô tình hay cố ý lúc này Chu vương mới dừng lại tụ lực.
Lúc này cánh tay cầm kiếm của Chu vương đã phình to ra tựa như bóng bay được bơm khí, một cánh tay lại to gần bằng một cái thùng phi, các loại mạch máu đường gân cùng với cơ bắp càng là nổi lên cuồn cuộn, nhìn đặc biệt có lực cũng được biệt kinh khủng.
chỉ là cánh tay run run rẩy rẩy không giống như là bề ngoài thể hiện ra như vậy.
Xuất kiếm.
Kiếm quang thoáng hiện trong nháy mắt, sau đó một cột sáng giống như pháo laser bắn thẳng về phía Ân vương.
Chém xong 1 kiếm này về sau cả người Sở vương giống như là bị hút khô, cả người héo quắt giống như là thân cây đ·ã c·hết khô nhiều năm.
Cảm nhận được uy h·iếp, Lúc này Ân vương muốn tránh đã là không kịp, cảm nhận được nguy cơ t·ử v·ong Ân cũng không còn bảo lưu lại thực lực, thế là Ân vương điều động nội khí toàn thân, Nội khí trong người Ân vương giống như là vỡ đê ầm ầm tuôn ra cũng đem Ân vương bao phủ chặt chẽ.
Nội khí tuôn ra trong nháy mắt lại bị Ân vương cưỡng ép áp súc lại thành một tấm chắn bao quanh người, thoạt nhìn còn giống như 1 quả trứng.
Đây cũng không phải là chiêu thức bình thường,
mà nó đã là một loại kĩ thuật.
Kĩ thuật : nội khí kim cương thuẫn.
Oanh
Cột sáng cùng khí thuẫn va vào nhau pha ra t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc.
Không gian giống như bị xé rách, sóng xung kích cùng với lượng lớn phóng xạ từ đó sinh ra.
Quân lính 3 nước bị phóng sóng xung kích quét qua, những binh lính cấp độ thấp hơn cấp độ đồng bì là đám đầu tiên nhận quả đắng.
Đầu tiên là đám binh lính thuộc cấp độ luyện nhục, cảm đám thuộc tầng lớp thấp nhất trên chiến trường.
Một đám yếu gà vừa bị sóng xung kích quét qua lập tức p·hát n·ổ, giống như pháo hoa.
Nổ bịch... Bịch ...bịch ... Không ngừng.
Những binh lính may mắn không bị nổ c·hết lại phải đối mặt với lượng lớn phóng xạ đập vào mặt.
Cả đám lập tức xuất hiện các loại triệu chứng khác nhau.
Tai, mắt, mũi, miệng chảy ra máu tươi chỉ là bình thường.
Nặng hơn chính là tóc tai rụng hết, da thịt thối nát bốc mùi.
Đáng sợ hơn chính là có một nhóm người bị ăn mòn đến mức biến thành một đống nước mủ.
Tuy q·uân đ·ội cả ba nước đều hứng chịu ảnh hưởng nhưng bị thiệt thòi nhất vẫn là q·uân đ·ội Sở vương.
Vốn dĩ đã là một đám tàn binh, chiến lực cặn bã một chút cũng không phải cái gì khó hiểu.
Quân đội Chu vương cũng là thiệt hại nặng nề, cũng bởi vì q·uân đ·ội Chu vương phần lớn là dựa vào chiến thuật cùng với khả năng phối hợp tác chiến, số lượng cao thủ cũng có nhưng không nhiều, nếu như bình thường giao chiến vậy lợi thế sẽ được kéo lên cao vô cùng.
Nhược điểm cũng rất rõ ràng, hiện tại số lớn quân lính biến thành nước mủ chính là câu trả lời.
So với hai nước Chu, Sở thì quân lính nước Ân lại tốt hơn quá nhiều, số lượng quân lính vì đó mà c·hết lại không có cao như vậy.
Điều này cũng gián tiếp nói lên cấp độ trung bình của binh lính nước Ân cao bao nhiêu.
Chỉ có thể nói, những gì binh lính nước Ân biểu hiện ra trước đó đều là chiến thuật gạt người.
Quay lại trận chiến của 3 vương.
Ân vương mặc dù đã kịp thời tạp lên tấm thuẫn bảo vệ bản thân, nhưng cũng chỉ là trong lúc nguy cấp vội vàng tạo ra, so với Chu vương dùng thời gian dài tụ lực thì có vẻ không đáng kể.
Thế là trong nháy mắt hộ thuẫn bị vỡ nát.
Nhưng mà, trong nháy mắt đó cũng đủ để Ân vương tạo ra thêm 1 hộ thuẫn nữa.
Oanh
Hộ thuẫn lần nữa phá nát, lần này hộ thuẫn vỡ quá nhanh, một chút thời gian đều không thể tranh thủ cho Ân vương được.
Thế là, cột sáng trực tiếp bắn thẳng vào người Ân vương.
Rắc Rắc..
Chiến giáp giống như bánh đa, bị cột sáng nhẹ nhàng phá vỡ.
Trong nháy mắt đó Ân vương giống như đạn pháo, b·ị b·ắn bay vào giữa trung tâm chiến trường.
Mấy tên cấp độ đại hình giống như núi cao vô tình đây biến thành đệm thịt.
Chỉ thấy, Oanh Oanh ...Mấy tiếng, Ân vương bắn xuyên qua mấy tên cấp độ đại hình sau đó tiếp tục bắn thẳng vào mặt đất.
Chiến trường hỗn loạn càng thêm hỗn loạn, cảm đám chạy đi xa xa khu vực, sợ bị chiến đấu lan tỏa đến.
Lúc này Chu vương đã hồi phục lại hình thái của trước đó.
Tung ra 1 kiếm này Chu vương cũng không dễ chịu, mặc dù Ân vương rất khó sống được nhưng Chu vương là người tính toán cẩn thận, hắn sẽ không để một chút sai sót nào xuất hiện.
Sai sót đại biểu cho biến số, biến số đại biểu cho khả năng.
Thân là quân vương một nước, mọi thứ luôn phải được chưởng khống trong tay, nhất là khả năng này còn có thể để hắn m·ất m·ạng.
Đem nội khí kéo dài về phía hố sâu càn quét 1 lần, quả nhiên hình dáng 1 người hiển hiện.
Nằm gọn dưới hố, Ân vương kịch liệt thở dốc.
Giờ khắc này cả người hắn cháy đen, da thịt nát be nát bét, nhất là trước ngực còn có một cái lỗ xuyên từ trước qua sau.
Mặc dù nhìn có vẻ dọa người, nhưng với bán thần mà nói vậy đây chỉ là v·ết t·hương ngoài da, một chút là có thể lành lặn như cũ.
Ân vương đang cố gắng sử dụng nội khí đi chữa trị v·ết t·hương trên người, chỉ là những v·ết t·hương này vẫn còn bị nội khí của Chu vương bám vào cũng không ngừng mà tạo thành phá hư, vì vậy mà v·ết t·hương trên người Ân vương chưa thể lập tức khép lại.
Nếu như bình thường hắn có thời gian đi chữa trị, nhưng bây giờ còn đang chiến đấu, nếu không thể làm gì vậy ngày giờ của hắn không nhiều.
Thấy không thể lập tức chữa trị v·ết t·hương thế là Ân vương cũng không giả c·hết.
Huyết khí tràn ra sau đó đem cả người hắn bao phủ.
Ân vương nhảy ra ngoài, lúc đứng trên mặt đất Ân vương đã là người khoác chiến giáp đỏ như máu.
Nhìn về phía Chu vương, Ân vương mỉm cười nói.
"Ghê gớm, là ta khinh thường anh hùng trong thiên hạ rồi, Chu vương ngươi rất giỏi".
Nói xong còn tiện thể vỗ tay mấy cái, sau đó nhìn về phía nào đó.
Chu vương cũng thuận thế nhìn sang.
Chỉ thấy cách đó xa xa, một cánh tay trên mặt đất đang không ngừng mọc ra xương cốt, sau đó là mạch máu, dây thần kinh cũng hình thành giàn khung 1 cơ thể người.
Rất nhanh tại trên giàn khung này lại nhiều thêm máu thịt, một người cứ như vậy hình thành.
Sở vương mở mắt, giờ này sắc mặt hắn trắng bệch, khuyết thiếu nghiêm trọng sắc thái của sự sống.
Bán thần có thể cực nhanh hồi phục v·ết t·hương, mặc kệ nặng bao nhiêu nhưng không phải không có tác dụng phụ.
Giống như Sở vương bây giờ chính là ví dụ, tiêu hao sinh mệnh cùng nội khí quá độ khiến cho Sở vương bây giờ nhìn giống như một ông lão họm hẹm, bất cứ lúc nào cũng có thể cưỡi hạc về tây.
Sở vương thở kịch liệt thở dốc.
Đưa tay hư nắm một cái, mộc cái bao tay từ ngóc ngách nào đó trên chiến trường tự động bay trở lại, cũng tự động lắp vào trên tay Sở vương.
Đôi bao tay của Sở vương không phải bao tay bình thường, nó được thiết kế để lưu trữ và phóng xuất ra năng lượng.
Một đôi Sở vương dùng để lưu trữ năng lượng sinh mệnh, đôi khác thì lưu trữ nội khí.
Vừa rồi Sở vương gần như tích huyết trọng sinh chính là nhờ bao tay sinh mệnh, bây giờ bao tay này trở lại cũng kích phát ra nội khí lưu trữ lại trong đó.
Nội khí từ trong bao tay từ từ tràn vào trong cỡ thể Sở vương cũng làm dịu bớt cơn khát của hắn.
Không bao lâu Sở vương đã không còn chút hư nhược nào, ít ra bề ngoài là vậy.