Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phàm Nhân Thí Thần

Chương 36: Ân Vương xuất thủ




Chương 36: Ân Vương xuất thủ

Chương 36: Ân Vương xuất thủ

Chu Vương cùng Sở Vương lựa chọn đối đầu chực tiếp với Ân vương cũng không phải là nhất thời hưng khởi, mà là đã trải qua suy tính kỹ càng.

Mặc dù hai nước liên minh đem lại số lượng quân lính cao hơn so với Ân quốc rất nhiều, mà lại kết hợp với quân Sở đánh lén chắc chắn sẽ tiêu hao cực lớn q·uân đ·ội nước Ân.

Nhưng mà đó cũng chỉ là lợi thế nhất thời, khi mà những binh lính yếu kém nhất c·hết đi và quân Ân chỉ còn lại tinh nhuệ vậy cũng là thời điểm cán cân thay đổi.

Điều này cùng với đội hình cùng v·ũ k·hí chuyên môn của lính nước Ân có quan hệ.

Vũ khí binh lính nước Ân dùng chính là phác đao, loại v·ũ k·hí này có sức sát thương cực mạnh, một đao hoàn toàn có thể chém một người ra làm hai.

Mặc dù nó có khuyết điểm là nặng lề, và chậm chạp, người sử dụng sẽ tốn sức rất nhiều, nhưng điều đó chỉ đúng với binh lính bình thường.

Nếu như là tinh nhuệ vậy thì khác rồi, một binh lính tinh nhuệ đạt đến cấp độ thể lực có thể thoải mái vung đao liên tục cả tháng không mệt.

Phối hợp với đội hình chuyên môn, vậy đây chính là cỗ máy xay thịt.

Đương nhiên, cao thủ hai nước cũng có, nhưng mà hai nước cộng lại thực sự có thể thắng được sao?

Đối với điều này Chu Vương biểu thị hoài nghi, trước đây Sở Vương b·ị đ·ánh đến tận hoàng cung trong không đến một tháng khiến cho Sở Vương không thể không bỏ chạy đã nói lên rất nhiều thứ.

Mặc dù Chu vương là người có dã tâm, trước đó cũng đã tận lực nâng đỡ võ quan cùng với chiêu quân luyện tướng nhưng mà hắn còn trẻ đăng cơ chưa lâu a.

Binh lực của hắn cùng với Sở Vương là có chênh lệnh nhưng không phải rất lớn.

Sở vương có thể bị dễ dàng đánh bại, vậy liên quân Sở Chu có thể đáng bao nhiêu cân lượng? khi mà quân Sở còn lại chỉ là một đám tàn binh.

Cho nên, muốn thắng trận này vậy nhất thiết phải từ Ân vương bắt đầu.

Đấu tướng chính là điều đầu tiên mà Chu vương nghĩ đến.

Mặc dù hai đánh một không phải rất vinh quang gì cho cam, nhưng so với mất nước rồi giống như chó nhà có tang chạy đông chạy tây thì lại không có gì đáng nói.

Còn về việc bản thân cùng Sở vương có thể đánh thắng được Ân vương hay không thì Chu vương lại không phải rất no lắng.



Đầu tiên, theo như tình báo của hắn thu được thì Ân vương tuổi còn trẻ có phiêu bạt giang hồ bái sư học nghệ rất nhiều người nhưng do thiên phú bản thân không tốt nên võ nghệ không ra sao cả.

Vê sau giống như nhận mệnh lại không còn đi khắp nơi bái sư nữa.

Lại sau nữa thì không biết vì cái gì mà có thể đăng cơ, có lẽ là trước đó khắp nơi bái sư lại được vị cao nhân nào đi theo bảo hộ đi.

Mặc dù tin tức rất ít, nghi điểm trùng điệp nhưng cũng không phải rất là quan trọng.

Kể cả Ân vương có dùng tài nguyên cả nước đắp lên cấp độ bán thần vậy thì cũng có sao?

Hắn Chu vương, lại thêm Sở vương có ai không phải bán thần?

Hai đánh một hắn không tin còn có thể thua, nhiều nhất chỉ có thể hòa, đây là hắn tính tới Sở vương không ra sức.

Chu vương tính toán rất tốt, Ân vương cũng nhìn ra điểm này, vậy hắn mới khen Chu vương thông minh.

Chu vương nhìn ra, vậy liên minh với Chu vương là Sở vương đương nhiên cũng nhìn ra, hơn thế Sở vương biết được mưu kế của Chu vương bị xem thấu thế là quả quyết đi đầu xuất thủ, vậy mới có một màn Sở vương đấm nổ xa giá kia.

...

Nhìn hố đất trước mắt Chu vương cùng Sở vương không chút nào vui mừng mà còn có chút ngưng trọng.

Đúng lúc này "bộp bộp" mấy tiếng vỗ tay vang lên.

"Sở vương thực sự rất quả quyết nha". Ân vương không biết lúc nào đã xuất hiện phía trên đỉnh đầu hai người cũng hư không đứng ở đó, còn vỗ tay khen ngợi.

Sở, Chu hai người cũng không hoảng hốt mà chỉ là bình tĩnh ngẩng đầu nhìn Ân vương.

Lúc này Ân vẻ mặt Ân vương dần trở lên âm trầm.

''Ngươi có nghĩ đến bản thân tính toán sai thực lực của bản vương hay không"? Ân vương dùng giọng lạnh lạnh nói.

Chu vương cười nhạo "chúng ta còn có thể hòa đàm sao"?

Sở vương mặt không b·iểu t·ình, "hòa đàm"? đó là không thể nào.



Quả nhiên, Ân vương nhạt nhẽo nói: "không thể".

Nói xong Ân vương hơi lệch người sang một bên để tránh đi một đạo kiếm khí.

"Chu vương ngươi không nói võ đức, đã hai đánh một thì thôi, vậy mà bây giờ còn đánh lén bản vương". Ân vương tức giận quát chói tai.

Chu vương híp híp mắt, hắn không hề thất trong mắt Ân vương có một chút tức giận nào.

Biết Ân vương không phải thứ tốt thế là hắn lần nữa xuất chiêu.

Chu vương đem kiếm trong tay liên tục chém ra mấy trăm ngàn kiếm.

Mỗi kiếm chém ra đều tựa như sơn nhạc nặng lề cũng làm cho không khí trên đường đi không chịu được mà bị xé rách, phát ra t·iếng n·ổ đùng đùng tựa như tiếng sấm.

Bình thường nếu như một vật di chuyển vượt qua tốc độ âm thanh sẽ xuất hiện hơi nước phía sau, nhưng lúc này ngay cả hơi nước đều chưa kịp ngưng tụ mà lần nữa bốc hơi.

Đó chưa phải kinh khủng nhất, chỗ kinh khủng nhất ở đây chính là mấy trăm ngàn kiếm này tập chung ngưng kết vào một điểm, kiếm cuối cùng chém xong một điểm này mới như tia sáng bắn về phía Ân vương.

Tựa như samurai nguyên tử chém ra "Nguyên Tử Nhất Điểm Chảm".

Một chiêu này trực tiếp chém nát Ân vương một nửa người, nếu như không phải thời khắc cuối cùng Ân vương kịp thời tránh đi vậy hắn rất có thể b·ị c·hém thành vụn thịt.

Nói thì dài dòng, nhưng thực tế thời gian chỉ xảy ra trong một phần ngàn giây.

Ân vương cắn chặt răng, vẻ mặt bởi vì đau đớn mà hơi hơi vặn vẹo.

Đúng lúc này Sở vương bắt lấy cơ hội lao nhanh về phía Ân vương.

Trong khoảng khắc Sở vương oanh ra một đấm, một đấm này Sở vương tụ lực đã lâu.

Một quyền mang theo ầm ầm t·iếng n·ổ cùng với đong không hết lực lượng oanh về phía Ân vương.

Ân vương chỉ còn có một nửa người thấy vậy sợ hãi không thôi, tình trạng của hắn lúc này muốn tránh đi đều rất khó khắn, mà không tránh đi vậy rất có thể bị oanh đến hài cốt không còn.

Quyền oanh tới.



Uỳnh.....

Một t·iếng n·ổ thật dài.

Hình ảnh Ân vương bị oanh nổ giống như trong tưởng tượng cũng không có xuất hiện.

Giờ khắc này Ân vương đang dùng một cái tay còn lại đỡ lấy quyền của Sở vương.

Sở vương thấy vậy sợ hãi không thôi, một quyền hắn tụ lực hồi lâu vậy mà bị Ân vương nhẹ nhàng đỡ được.

Nhưng mà rất nhanh Sở vương lấy lại tinh thần, hắn lần nữa tung ra một quyền.

Bởi vì một tay còn bị Ân vương nắm chặt không buông lên Sở vương chỉ có thể dùng tay còn lại ra quyền.

Bịch

Một quyền này động dạng bị Ân vương đỡ được.

Sở vương quay đầu nhìn lại phát hiện chẳng biết lúc nào Ân vương đã mọc ra da thịt mới.

Ân vương nhìn Sở vương nhếch nhếch miệng lên cười cười có chút mỉa mai.

Sở vương giờ này thế nào không biết mình bị trúng kế rồi, thế là hắn kiệt lực vùng vẫy ý đồ tránh khỏi hai tay của đối thủ.

Chỉ là lực lượng của hắn lúc này đối với Ân vương có chút nhỏ yếu.

Ân vương hít sâu một hơi.

Sở vương cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, lông tơ từng cái dựng đứng, một loại cảm giác t·ử v·ong điên cuồng dâng trào.

Đúng lúc này Ân vương há miệng, cùng lúc đó nên trong cơ thể Ân vương năng lực nghề nghiệp kích hoạt, thể nội Ân vương tuôn ra một nguồn lực lượng mạnh gấp mấy chục lần hiện tại.

Oanh..

Một cột sáng từ trong miệng Ân vương phun ra sau đó đem Sở vương nhuốt hết.

Cột sáng tán đi, khói mù quanh quẩn, Sở vương giờ này chỉ còn lại 2 cánh tay là đang bị Ân vương nắm lấy cũng minh chứng rằng Sở vương từng tồn tại, bởi vì ngoài hai cánh tay thì tất cả còn lại đều đã bị đốt thành tro tàn.

....