Chương 25: lên kế hoạch
Chương 25: lên kế hoạch
An Lạc bắt đầu vạch ra lộ trình cho bản thân.
Đầu tiên, muốn kiếm được tiền một cách nhanh chóng vậy phải vận dụng toàn bộ những gì mình có thể thu hoạch được.
Nghĩ nghĩ một hồi An Lạc đã có đại khái hướng đi.
Hắn đã vào rừng vậy thì phải tận dụng mọi thứ, không chỉ đi săn không thôi bởi vì như vậy quá lãng phí thời gian.
Tài nguyên trong rừng cũng không phải chỉ có thịt thú rừng.
Những loại tài nguyên khác như là dược thảo, hương liệu đều rất nhiều, chỉ có một vấn đề nhỏ là hắn không phân biệt được những thứ này.
Đã là vấn đề nhỏ vậy đương nhiên có phương pháp giải quyết.
Ngoài ra bản thân cũng cần tăng cường chiến lực.
Phương pháp nhanh nhất chính là tìm cho bản thân một đồng bạn, cái này có hơi phiền phức có thể tạm lùi lại phía sau.
An Lạc gật đầu, hắn đã biết tiếp đó phải làm gì, bây giờ chỉ cần thực hiện là được.
"Hi vọng mọi thứ thuận lợi ". An Lạc thì thầm nói nhỏ.
Đứng dậy, ra khỏi nhà. An Lạc vươn người sau đó vặn eo mấy cái giảm bớt đau lưng do ngồi quá lâu.
Nhìn trời, thấy giờ cơm sắp tới An Lạc liền chạy qua nhà chị gái.
Ăn nhờ lần một lần hai hắn còn ngượng ngùng, bây giờ thì tốt rồi, chẳng còn cảm giác gì luôn.
Vừa đi tới người đầu tiên hắn gặp được vẫn là mẹ của chị gái.
Ân. Hôm nay cũng như mọi ngày, bà vẫn là đang cho tằm ăn.
Đối với một người hay nói nhưng lại bị hạn chế ở một góc như bà thì đây thật là một sự t·ra t·ấn không hề nhẹ.
An Lạc lên tiếng chào sau đó cũng không cùng bà nói chuyện mà đi thẳng vào bếp.
Giờ này chị gái vẫn còn đang bận bịu nấu cơm tối.
Thấy chị gái còn đang tập trung chưa phát giác có người tới thế là An Lạc nhẹ chân nhẹ tay đến gần.
Mãi tới khi đứng gần ngay sau lưng nàng hắn mới dùng sức kêu lên một tiếng hù dọa đối phương.
Hùuuu
Chị gái bị giật mình, vốn dĩ đang ngồi xổm lại nhảy lên một cái cao cao.
An Lạc tiện tay bắt được.
Chị gái quay qua nhìn hắn, bốn mắt nhìn nhau.
An Lạc vội vàng buông tay.
Bịch một tiếng.
Chị gái nhà bên cứ thế ngã xuống đất, chỉ là không đến một giây sau chị gái vội vàng đứng dậy sau đó vén ống tay lên.
Chỉ thấy bên dưới lớp tay áo là một cánh tay mảnh khảnh, nhưng sau một khắc.
Bắp tay chị gái bắt đầu cấp tốc phồng lên, giống như bóng bay được thổi hơi.
An Lạc sợ hết hồn, thế là không nói câu nào trực tiếp quay người chạy.
Chưa đi được hai bước thì trên vai hắn truyền đến cảm giác nặng nề giống như bị một con trâu đè lên.
An Lạc cứng ngắc mà quay đầu lại.
Nhìn thấy chị gái nhe răng cười thế là hắn cũng học đó cười theo.
Chị gái nhà bên ôn nhu mà hỏi hắn.
"Dọa người ta vui không? "
An Lạc nói thật nói.
" ha ha chỉ đùa một chút ha ha.. Cô cũng đừng giận".
Bịch một tiếng, chị gái trực tiếp cho hắn một quyền vào đầu.
An Lạc không chịu được nằm co quắp trên đất.
"Còn cười à".
Chị gái cảm giác cơn giận còn chưa tiêu thế là tiện chân giẫm đạp hắn mấy cước.
"Chừa nhá, lần sau mà còn thế thì bà đây cho ăn đủ, nghe chưa?".
Nói xong nhìn về phía An Lạc.
....
Không gian hơi im lặng một chút, ngoại trừ tiếng củi khô b·ốc c·háy phát ra tạch tạch âm thanh thì gần như không còn tiếng gì khác.
Chị gái nhà bên hơi hồi hộp một chút.
"Chẳng lẽ đánh mạnh quá rồi". Chị gái âm thầm nghĩ.
Dùng chân đá đá nhẹ vào chân An Lạc, thấy không có động tĩnh gì, nội tâm chị gái có chút ít sợ hãi.
Cúi người xuống, đem tay đặt tại chóp mũi An Lạc, nhịp tim chị gái giờ này đang bịch bịch tăng tốc.
Đúng lúc này An Lạc đột nhiên quay sang.
Hùuuu
Chị gái nhà bên một lần nữa bị giật mình.
An Lạc lần này dọa chị gái thành công sau hắn cũng không ở lại, chỉ thấy hắn co chân liền chạy.
Một giây sau chị gái từ trong bếp đi ra, trên tay còn cầm theo một con dao.
An Lạc vừa quay đầu lại nhìn liền kém chút đái ra quần.
Chỉ thấy chị gái xách theo một con dao sau đó dùng tốc độ mà không một vận động viên nào đuổi kịp chạy về phía An Lạc.
Không đến 2 giây An Lạc liền b·ị b·ắt được rồi, lần này hắn bị ẩ·u đ·ả so với trước đó nặng hơn cả chục lần.
5 phút sau.
An Lạc ngồi ở góc sân, trước mắt là chị gái nhà bên đang dùng một loại rượu thuốc bôi cho hắn.
"Rượu này làm tam máu đông rất tốt, qua đêm nay ngày mai là sẽ như bình thường ".
Chị gái nhà bên dùng giọng nói thương hại nói với hắn.
An Lạc >…<
Giờ khắc này hai mắt hắn sưng đến mức hắn chỉ có thể nhìn thấy chị gái một chút hình dáng mơ hồ.
Cả người hắn giờ khắc này chỗ xanh chỗ tím, tựa như con chó đốm.
Nội tâm hắn có chút ít ân hận.
"Sớm biết chẳng làm". Hắn thầm nghĩ.
"Uuuu đau quá, nhẹ tay thôi ". An Lạc kêu lên.
Chị gái cười híp mắt lại nói ra.
"Ai kêu bắt nạt người ta rồi, cho đáng đời ".
An Lạc????
Hắn cả thảy hù lên hai tiếng cùng với nói ra 12 chữ, chỗ nào bắt nạt người rồi?
Không muốn ở vấn đề này tiếp tục kích thích chị gái thế là An Lạc vội đổi đề tài.
"Ngày mai ta sẽ đi săn".
Chị gái không có phản ứng gì, vẫn tiếp tục bôi thuốc cho hắn trên miệng chỉ là
"Ừ" một tiếng.
"Lần này đi sẽ hơi lâu" An Lạc nói tiếp.
"Mấy ngày" chị gái hỏi.
"Tầm nửa tháng" An Lạc không chắc chắn nói.
"Xong rồi "
Chị gái đem cái nút bình nhét lại sau đó ngồi tại bên cạnh hắn, lúc này mới nói tiếp.
"Mười ngày nữa là thời điểm thu hoạch lúa rồi, khi đó làng sẽ mở hội c·ướp lúa, ngươi không tham gia sao?".
An Lạc lắc đầu nói.
"Không tham gia ".
Chị gái nhẹ gật đầu nói.
"Nhớ cẩn thận ".
"Biết " An Lạc cố ý lạnh nhạt nói ra.
Chị gái nhà bên liếc mắt.
......
Ngày hôm sau.
Trời vừa sáng rõ An Lạc liền tỉnh dậy.
Hôm nay hắn sẽ bắt đầu đi săn, nhưng mà trước đó hắn còn cần phải làm một việc trước đã.
Vác nỏ ra khỏi nhà An Lạc trực tiếp đi thẳng đến nhà thầy lang.
Thầy lang cũng là một già làng, vì vậy nhà thầy lang cũng tương đối gần làng chạ.
Đi hơn 1 tiếng, hắn mới tới nơi.
Đứng bên ngoài cổng An Lạc hô lớn.
"Thầy lang có nhà không ạ"?
Không lâu sau từ trong nhà đi ra một thiếu nữ tầm 14, 15 tuổi.
Nhìn đại khái cùng hắn không chênh lệch bao nhiêu.
Thiếu nữ đem cổng mở ra, nhìn thấy nó về sau liền mời hắn vào trong nhà.
Nhà thầy lang so với nhà hắn rộng lớn hơn nhiều lắm, mà lại khắp nơi đều thấy được hoa cỏ khô.
An Lạc nhìn cũng không biết những cây này có tác dụng gì nhưng hắn vẫn là cố gắng ghi nhớ.
Hôm nay đến đây chủ yếu cũng là vì việc này mà đến.
"Ai vậy "
Một âm thanh già nua vang lên.
An Lạc theo tiếng nhìn lại liền phát hiện thầy lang đang ngồi trước một cái bàn, bên trên để chống không có cái gì.
An Lạc đi đến chào một tiếng cũng đồng thời cúi đầu.
Thầy lang chỉ nhẹ gật đầu về sau mới nói.
"Thân thể rất khỏe mạnh, không có bệnh tật, đến đây là để mua thuốc tẩy mạch hả?"
An Lạc cúi người vội vàng đáp.
"Dạ thưa thầy lang mắt người đúng là sáng như đuốc ạ. An Lạc khen thầy lang một cái sau đó lập tức nói tiếp. Nhưng mà thưa thầy lang,con hôm nay đến không phải để mua thuốc tẩy mạch đâu ạ".
Thầy lang nghe xong liền hỏi.
"Vậy có chuyện gì "? Trong giọng nói cũng đã lạnh nhạt đi không ít.