Chương 21: Linh Thạch, mua sắm phù lục, pháp bảo
Tiếp tới là tài liệu của Ngân Sí Nghĩ, do quá nhiều mà loại tài liệu này cũng rẻ chỉ khoảng 1 viên hạ phẩm linh thạch mà thôi.
Nhưng không thể nói là số lượng nhiều a, gần 3.000 răng nanh và cặp cánh của bọn chúng.
Thế nên khi bán ra, con số làm cho cả đám vui mừng không thôi, tận 3.000 viên hạ phẩm Linh Thạch, chia ra mỗi người được 1.000 viên hạ phẩm Linh Thạch.
Đối với người sống tới nói, đương nhiên là kiếm lời cái chậu đầy bát đầy, đối với người đ·ã c·hết tới nói, tự nhiên cũng liền không thể nói là sao tròn và khuyết .
Sau đó, Lạc Vũ bán ra hết toàn bộ Ngân Sí Nghĩ Hậu Linh Cao bán ra được 2.200 khối hạ phẩm linh thạch. Dù sao thì thần thức của hay cũng rất mạnh, do đó mà việc phục dụng cái Linh cao đó hay không thì không quan trọng.
Vì thế mà hắn bán ra toàn bộ, để đổi lấy 2.200 viên hạ phẩm linh thạch. tổng cộng cuộc vô tình đi săn này của hắn thu lời về 3.200 viên hạ phẩm linh thạch.
“Hai vị đạo hữu, tại hạ cũng xin cáo từ ở đây, hẹn có duyên gặp lại!”
Lạc Vũ chấp tay nói, trong áo hắn đang trữ tới 3.200 viên hạ phẩm linh thạch, do đó hắn phải cấp thiết đi mua sắm một chiếc túi trữ vật, nếu không chỉ sợ sẽ bị người mưu tài hại mệnh a.
“Nếu như có rảnh đạo hữu có thể tới Ngũ Hổ Môn của Cố mỗ, Cố mỗ sẽ đón tiếp đạo hữu bằng trà thượng hạng!”
Vẻ mặt của hai người Cố Trường Thanh và Yên Gia Hồng cũng đều thỏa mãn tươi cười đáp lại.
“Có dịp sẽ tới, cáo từ!”
“Cáo từ!”
Cả ba chấp tay cáo biệt, về phần mấy đồ vật của hai người Trường Sơn Linh và Thanh Vân Tử cũng đã được chia đều hết.
“Thanh Mộc Kiếm” cũng được Lạc Vũ trả lại, dù sao đó cũng là vật gia truyền của nhà người ta, tuy hắn có thích thật nhưng sẽ không nổi lòng tham mà đoạt nó đi.
Vừa đi trên phường thị Lạc Vũ vừa đánh giá nơi này một phen, nơi đây có một trận pháp che giấu nơi này khỏi phàm nhân.
Chỉ có tu sĩ mới có thể đi vào trong này được, còn phàm nhân sẽ bị đuổi ra ngoài, ban nãy khi tiến vào quá gấp rút vì lẽ đó hắn chưa kịp quan sát phường thị ở đây.
Nhưng giờ cũng chưa phải là lúc, để quan sát mấy cái vô bổ này, hiện giờ hắn phải mua cho mình một túi trữ vật để cất giấu những viên linh thạch trên người.
Đi được chốc lát, Lạc Vũ liền tới được một lâu tháp cao nhìn vào biển chữ treo trên cửa “Vạn Bảo Lâu” hắn liền bước vào.
Lạc Vũ nghe Cố Trường Thanh giới thiệu nơi đây rất uy tín của tu tiên giới, là số một đại lí trong Vạn Bảo Lâu.
Tiến vào bên trong, tự có gã sai vặt tới đón, đã thấy hắn chắp tay nói đến:
“Vị tiền bối này nhưng là muốn mua sắm pháp bảo hay đan dược?”
Lạc Vũ gật đầu nói đến:
“Muốn tìm một kiện túi trữ vật và mấy cực phẩm pháp khí bàng thân, không biết trong Vạn Bảo lâu nhưng có phù hợp tại hạ pháp khí.”
Hắn hiện giờ trong ngực có tới 3.200 viên linh thạch cũng gọi là nhà giàu vì thế mà Lạc Vũ ngẩng cao đầu bước vào.
Tên sai vặt nghe xong, biết được là một khách hàng lớn, liền nói:
“Xem như tiền bối đến đúng chỗ rồi! Túi Trữ Vật hay Cực phẩm pháp khí hoặc Đan Dược, Phù Lục cũng không phải tiểu nhân có thể mua bán, còn xin ngài mời lên lầu, tự có chưởng quỹ vì ngài giới thiệu!”
Hắn là người lõi đời, khi nhìn vào trước người của Lạc Vũ thấy được nhô ra mà trong đấy còn tỏa ra linh khí bức người. Do đấy, mà hắn biết được vị tiền bối này đang cần tìm túi trữ vật.
Lạc Vũ gật đầu, liền bước theo sau gã sai vặt, hắn liền thấy được trên lầu đang ngồi là một tên Luyện Khí tầng mười ba tu sĩ,
Khi nhìn thấy Lạc Vũ đi lên, lập tức nghênh đón tiếp lấy, lúc này nói đến:
“Quý khách lâm môn! Tiểu nhị còn không lo pha trà! Đạo hữu tới ta Vạn Bảo lâu mua sắm túi trữ vật và cực phẩm pháp khí, xem như đến đúng địa phương, cái này toàn bộ đi săn phường thị, chỉ có ta Vạn Bảo lâu cực phẩm pháp khí chất lượng tốt nhất, số lượng nhiều nhất!
Không biết đạo hữu muốn mua thứ gì dạng pháp khí?”
Lạc Vũ khi ngồi xuống bàn bên cạnh, liền cảm nhận được mấy luồng khí cơ khóa chặt lấy thân thể hắn, tất cả toàn bộ là Luyện Khí tầng mười ba.
Hắn liền suy nghĩ, xem ra nơi đây cũng thực là thâm tàng bất lộ a.
Hơn nữa những người này đều không có giấu diếm khí tức của mình, rõ ràng Vạn Bảo lâu cũng là vì chấn nh·iếp m·ưu đ·ồ làm loạn người, lúc này trầm giọng nói đến:
“Trước tiên là túi trữ vật, đạo hữu muốn loại nào, từ cấp thấp chỉ đựng được 20 ô, tới trung cấp 50 ô, rồi cao cấp 100 ô!”
“Không biết đạo hữu muốn loại nào?”
“Lấy cho ta xem trước đi!”
Lạc Vũ cũng không phải gà mờ, hắn biết càng cao cấp thì lại càng đắt đỏ, thế nên hắn muốn xem trước mấy loại.
Rất nhanh, chưởng quỹ liền lấy ra các loại túi trữ vật khác nhau, từ màu xanh tới màu trắng có đủ loại kích thước.
“Nếu đạo hữu chọn cấp thấp thì tính an toàn không có, bởi cấp thấp túi trữ vật không có tính năng nhỏ máu nhận chủ, nếu mà đạo hữu không may để rơi vào tay địch nhân sẽ bị địch nhân chiếm mất!”
“Không chỉ vậy còn rất nhỏ, chỉ đựng được một vài thứ mà thôi!”
Vị chưởng quỹ này không ngừng mở miệng nói thiên hoa loạn trụy, nói như nào như nào cấp thấp không đáng mua, chỉ có cao cấp mới xứng với hắn.
Vì thế mà Lạc Vũ chọn lấy một túi trữ vật màu tím, thoạt nhìn bên ngoài rất hợp ý hắn không những thế nó còn đựng được rất nhiều thứ.
“Túi trữ vật trung cấp cao giai này là 900 viên hạ phẩm linh thạch, đạo hữu thanh toán luôn hay là muốn xong mới thanh toán!”
“Đợi xong thì thanh toán!”
Chưởng quỹ nghe xong, liền đặt túi trữ vật xuống bàn, Lạc Vũ nhanh chóng cầm lên hiện giờ hắn là tiểu tài chủ chỉ 900 viên hạ phẩm linh thạch cũng quá ít.
Cầm lên túi trữ vật, bỗng luồng khí áp đó liền khóa chặt lên thân của Lạc Vũ, chỉ sợ hắn cầm lấy đồ vật rồi chạy trốn vậy.
Lạc Vũ cũng biết điều đó, thế nên hắn không ngần ngại mà nhỏ máu nhận chủ, sau một khắc chợt hắn có liên hệ với cái túi trữ vật.
Làm xong, hắn liền học theo cách hướng dẫn của Chưởng quỹ, cho vào gần y phục sau đấy khóa chặt vật cần cho vào túi.
Thì bỗng chốc 3.200 viên hạ phẩm linh thạch bị hút sạch vào trong túi trữ vật của Lạc Vũ.
“Thế nào, đạo hữu dùng có thoải mái không?”
Chưởng quỹ thấy được vẻ mặt nhẹ nhõm của Lạc Vũ liền hỏi.
Hắn đoán Lạc Vũ, chỉ mới tu tiên không lâu, vì lẽ đó mà không có túi trữ vật phải nhét hạ phẩm linh thạch trong y phục.
“Rất tốt, chưởng quỹ phiền ngài lấy ra những pháp bảo, phù lục nữa a!”
Lạc Vũ khi cất được linh thạch đi thì liền nhẹ nhõm không thôi, quả thực 3.200 viên hạ phẩm linh thạch cũng khiến hắn áp lực không hề nhẹ.
Chưởng quỹ thấy vẻ hài lòng trong mắt Lạc Vũ, do đấy hắn lại từ trong quầy lấy ra mấy món cực phẩm pháp khí, tỉ mỉ giới thiệu đến:
“Bảo vật này tên là Băng Diễm Ly Kiếm, lấy băng thiết khoáng thạch cùng diễm linh đá làm vật liệu chính, do kết đan đại tu sĩ trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày luyện chế mà thành.
Kiếm ra thời điểm, Băng Hỏa làm bạn, bình thường quân giặc, chạm vào tức băng phong hỏa thiêu, chính là ta trong Vạn Bảo Lâu, lực công kích tối cường một kiện cực phẩm pháp khí!
Giá bán, 1.100 khối hạ phẩm linh thạch!
Kiện thứ hai bảo vật là, Thanh Linh Trường Bào .
Bảo vật này lấy tơ của Thiên Mộng Tầm làm vật liệu chính, được Kết Đan tu sĩ dệt, không những vậy còn đan xen thêm không ít tiểu trận pháp, phải mất tới gần ba năm tròn mới hoàn thành kiện bảo vật này.
Khi mặc lên người, vô cùng thoải mái, có khắc chế thời tiết, không chỉ vậy nó cũng là một kiện phòng ngự pháp bảo.
Lấy đạo hữu thâm hậu như vậy tu vi, nếu là ngự sử bảo vật này, chính là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, dễ dàng cũng công chi không phá!
Giá bán.... Ngạch... hắc hắc, chỉ cần 1.000 viên hạ phẩm linh thạch! Bởi vì được làm bằng tơ của Thiên Mộng Tầm do đó nó quý ở chỗ đó chứ không phải là phòng ngự chỉ là thêm…”
Chưởng quỹ, cứ thế mà nói ra các trấn vật chi bảo của Vạn Bảo Lâu, càng ra nhiều thì số tiền lại càng làm cho Lạc Vũ hoảng hốt không thôi.
Vì thế mà hắn phải hô dừng lại, thế là hắn chỉ chọn hai kiện bảo vật ban đầu mà chưởng quỹ giới thiệu.
“Hai vật này ta muốn, chưởng quỹ ngươi tính tiền cho ta đi!”
“Dễ nói, hai bảo vật này và một túi trữ vật trung cấp. Của đạo hữu tất cả là 3.000 viên hạ phẩm linh thạch!”
Chưởng quỹ nói lên con số làm cho Lạc Vũ giật mình không thôi, vậy mà hắn lại bị tên chưởng quỹ này nói cho hoa mắt chóng mặt mà mua hết ba kiện pháp bảo này.
Nhưng đã nói ra rồi cũng không thể rút lại, hắn chỉ có thể cắn răng lấy ra 3.000 viên hạ phẩm linh thạch đưa cho tên Chưởng quỹ này.
Rồi nhanh chóng thu hồi hai kiện pháp khí này vào trong chiếc túi trữ vật mới của mình, sau đó nhanh chóng rời khỏi cái nơi động không đáy này.
“Đạo hữu đi đường thong thả a!”
Chưởng quỹ tiễn đưa Lạc Vũ ra khỏi bảo lâu, mặt hắn cười như hoa cúc mới nở vậy, không ngờ tên tiểu tử này lại dễ lùa gà như vậy ha ha ha!!!
Rời đi Vạn Bảo lâu sau đó, Lạc Vũ liền lại quay về nghèo rớt mùng tơi, sờ lấy xẹp đi xuống túi trữ vật,
Từ 3.200 viên hạ phẩm linh thạch, giờ chỉ còn 200 viên hạ phẩm linh thạch mà thôi.
...
P/s: Ban đầu do tác làm lỗi phần giá của linh thạch, những tác đã sửa lại, cảm ơn vị đạo hữu chỉ ra lỗi sai.