Nụ cười trên môi Gia Nhi lập tức tắt ngấm, giọng cô trở nên sắc lạnh, tràn đầy sự kiên quyết. "Tôi thấy anh hơi quá đáng rồi. Đó là chuyện riêng của tôi. Chúng ta đã tự chọn lựa cuộc sống cho mình, thì xin anh đừng đá động tới cuộc sống của tôi, nhất là con tôi"
Hoàng Hiên nhíu mày, nhận ra mình đã vượt qua ranh giới. "Anh không có ý đó" anh vội vàng lên tiếng, giọng điệu đầy tự vệ. "Chỉ là anh lo cho em, lo cho tương lai của em và... con của em. Anh không muốn em phải khổ."
Gia Nhi hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại. "Tôi biết mình đang làm gì. Con tôi không thiếu thốn gì cả, và tôi sẽ chăm sóc tốt cho nó, không phiền tới anh."
Sự kiên quyết trong mắt cô khiến Hoàng Hiên ngập ngừng, "Nếu em cần giúp đỡ, anh vẫn ở đây."
Gia Nhi nhìn thẳng vào mắt anh, không chút dao động. "Tôi không cần. Anh đã có cuộc sống riêng của mình, và tôi cũng vậy. Chúng ta nên giữ khoảng cách"
"Gia Nhi nói đúng, đã là đồ cũ rồi thì cũng nên biết phận của mình. Tôi thấy anh lo cho bản thân còn chưa xong thì lo cho ai được." Minh Nghị từ đằng xa đã nghe loáng thoáng cuộc trò chuyện, anh vốn định làm ngơ nhưng nào ngờ Hoàng Hiên thật sự không biết điều dám nói của của anh không có cha chứ.
Hoàng Hiên quay đầu lại, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên khi thấy Minh Nghị bước tới, vẻ mặt của anh ta không giấu nổi sự khó chịu. "Cậu là ai?"
Minh Nghị đứng thẳng người, tự tin tiến lại gần hơn. " Đinh Minh Nghị, gọi tôi là Liam cũng được. Là bạn...rất rất thân của Gia Nhi."
Hoàng Hiên vừa nãy còn nhớ ra người trước mặt là ai nhưng sau khi nghe cái tên Liam anh liền tức khắc nhận ra, đây là gà cưng của Thượng Long, rất nhiều fan, thật sự không dễ chọc.
Sự tự tin trong giọng nói của Minh Nghị làm Hoàng Hiên có chút chột dạ, nhưng anh ta vẫn cố giữ vẻ ngoài bình tĩnh. "Tôi không cần biết cậu là ai. Gia Nhi và tôi có một quá khứ, và tôi không nghĩ cậu có quyền xen vào chuyện của chúng tôi."
"Tôi chỉ thấy anh khoe mẽ đến buồn cười. Vĩnh Hy của anh chỉ được cái vỏ bọc bên ngoài, còn bên trong thực sự có được bao nhiêu? Nói mình là phó giám đốc mà không biết xấu hổ chút nào" Minh Nghị nói, ánh mắt không rời khỏi Hoàng Hiên, vẻ thách thức hiện rõ trên khuôn mặt.
Gia Nhi cảm thấy căng thẳng, sợ rằng nếu Minh Nghị tiếp tục Nói sẽ khiến mọi chuyện đi quá xa. Cô vội vàng kéo tay anh, nhẹ nhàng nhưng quyết đoán. "Được rồi, Minh Nghị. Không phải nói có việc cần làm sao? Chúng ta đi thôi"
Minh Nghị nhìn Gia Nhi, hiểu ý của cô và không muốn làm khó dễ thêm cho cô. Anh thở dài một hơi, cố gắng hạ nhiệt tình huống. "Đúng vậy, chúng ta có việc phải làm" anh nói, quay lại nhìn Hoàng Hiên một lần cuối với ánh mắt thách thức. "Chúc anh may mắn, Hoàng Hiên. Anh sẽ cần điều đó"
Cả hai lên xe rời đi, Gia Nhi quay sang Minh Nghị với ánh mắt trách móc. “Anh không thể bình tĩnh hơn một chút sao? Chuyện vừa rồi thực sự không cần thiết.”
Minh Nghị thở dài, tay nắm chặt vô-lăng. “Em biết anh không thể ngồi im khi thấy người khác động đến em với Cún con. Đặc biệt là người như anh ta.
“Nhưng anh không cần phải bức xúc đến vậy. Em đã sớm khép lại quá khứ rồi, chẳng phải chúng ta nên hướng về tương lai hay sao?” Gia Nhi nhẹ nhàng nói, cố gắng xoa dịu bầu không khí.
Minh Nghị quay sang nhìn cô, nhận ra ánh mắt của cô chứa đựng sự lo lắng. “Anh chỉ không muốn em cảm thấy bị tổn thương thôi."
Sau khi bầu không khí dịu lại, Minh Nghị quay sang Gia Nhi, nụ cười trên môi trở lại. “À, em biết không? Anh vừa nhận lời tham gia một show thực tế mới.
Đó sẽ là một trải nghiệm khá thú vị đấy”
Gia Nhi ngẩng đầu, ánh mắt đầy hứng thú. “Thật á? Thế anh sẽ phải làm gì trong đó?”
“Cũng khá nhiều hoạt động thú vị. Nhưng điều quan trọng hơn là anh đã nhắn với mẫu thân đại nhân để em theo anh làm trợ lý một thời gian, khoảng 3 đến 5 ngày” Minh Nghị trả lời với vẻ tự hào, ánh mắt lấp lánh.
“Anh mất trí hả? Anh không sợ người khác phát hiện chuyện chúng ta sao?” Gia Nhi ngạc nhiên, giọng nói có chút hoảng hốt. Cô không thể tin được anh lại liều lĩnh như vậy.
“Mẹ anh không có nghi ngờ gì cả” Minh Nghị trấn an. “Chỉ cần trong quá trình quay phim, em ý tứ một chút, đừng thèm muốn anh đến mức kích động không kiểm soát là được.”
“Cái gì? Anh nằm mơ đi” Gia Nhi không nhịn được cười, vừa thấy buồn cười vừa cảm thấy lo lắng. “Nếu có ai đó để ý thì sao?”
“Yên tâm đi! Anh diễn xuất giỏi, lại còn có em giúp. Chúng ta sẽ tạo ra một kịch bản hoàn hảo để che giấu mọi thứ.” Minh Nghị nói, khuôn mặt anh tràn đầy sự tự tin.
Gia Nhi nhíu mày, lắc đầu. “Được rồi, em thì không vấn đề, anh liệu mà lo lấy thân đi."
Mấy hôm sau, theo đúng kế hoạch, Gia Nhi cùng Minh Nghị đến tham gia chương trình thực tế. Khi xuất hiện trước mọi người, cô tỏ ra rất chuyên nghiệp, không để lộ bất kỳ dấu hiệu nào về mối quan hệ của họ ngoài công ON việc. Đối với các thành viên trong đoàn, Gia Nhi chỉ là một trợ lý mới, và sự có mặt của cô không gây bất kỳ nghi ngờ nào.
Mỗi khi đóng máy, Minh Nghị lại tranh thủ chạy đến chỗ Gia Nhi. Có lúc chỉ để nói vài câu, có khi để chia sẻ với cô về những cảnh quay vừa thực hiện. Mọi người trong đoàn quen với cảnh tượng này và chẳng mảy may nghĩ ngợi. Họ chỉ cho rằng Minh Nghị quý mến và tin tưởng trợ lý của mình.
"Anh lúc nào cũng bám lấy em như vậy, không sợ người khác nghi ngờ sao?" Gia Nhi trêu chọc khi thấy Minh Nghị cứ quanh quẩn bên cô.
"Chẳng ai nghi ngờ gì đâu, vì họ nghĩ em chỉ là trợ lý thôi mà." Minh Nghị đáp, nở một nụ cười tự mãn. "Hơn nữa, anh chỉ đang làm tốt vai trò của mình thôi. Phải luôn đảm bảo trợ lý của mình không bị quá tải công việc"