Hoàng Hiên im lặng, vẻ mặt anh trở nên căng thẳng hơn.
"Chẳng lẽ em muốn chồng em cả đời ở lại đây làm nhân viên quèn hay sao? Cả đời cứ sống luồn cúi thế à ? " Giọng anh đầy nỗi uất ức, như thể sự bất mãn chất chứa bấy lâu nay cuối cùng cũng vỡ òa.
Âu Yên Nhi thở dài, cố gắng kiềm chế cảm xúc
"Hiên, chúng ta không đến nỗi tệ như vậy."
"Nhưng em là trưởng phòng marketing của Thượng Long, công ty hàng đầu trong ngành giải trí" anh nói, từng chữ như dao đâm vào lòng cô. "Còn anh chỉ là nhân viên ở một công ty tài chính nhỏ bé."
Anh bật cười chua chát. "Anh luôn phải đứng sau ánh hào quang của em? Anh không muốn là cái bóng, Nina. Anh muốn được tỏa sáng theo cách của mình."
Cô im lặng, lặng nhìn anh, đôi mắt ngấn lệ. Gia Nhi chưa từng biết Hoàng Hiên đối với cô lại có loại suy nghĩ như thế.
" Nhưng em luôn mong muốn điều tốt nhất cho anh mà. "
"Điều tốt nhất ư?" Anh lắc đầu. "Điều tốt nhất có lẽ là anh nên rời xa em. Chỉ cần nhìn thấy em, anh lại cảm thấy mình không đủ tốt."
Cô không ngờ rằng, sau năm năm yêu nhau và hai năm chung sống, thời gian bên nhau lại không thể giúp họ hiểu nhau hơn. Gia Nhi cảm thấy nỗi thất vọng dâng trào khi nhìn vào mắt Hoàng Hiên. Mọi thứ tưởng chừng đơn giản, nhưng lại chất chứa quá nhiều mâu thuẫn.
"Chúng ta đã có thời gian dài bên nhau, nhưng tại sao những điều cơ bản nhất lại không thể chia sẻ?" cô hỏi, giọng có phần đau khổ. "Chuyện công việc, chuyện con cái… Chúng ta chưa bao giờ thực sự ngồi lại và nói rõ ràng với nhau."
Hoàng Hiên thở dài, không biết phải bắt đầu từ đâu. "Anh đã nghĩ rằng chúng ta phải nên rất hiểu nhau cơ đấy, nhưng có lẽ chúng ta đã lạc lối trong những điều nhỏ nhặt nhất" Hiên thở dài, "Việc chúng ta không thể nhìn ra vấn đề thực sự lại càng làm mọi thứ phức tạp hơn."
Cảm giác tách biệt càng ngày càng lớn, và cả hai đều cảm thấy nỗi buồn lan tỏa. Không ai trong số họ muốn phải đứng trước lựa chọn đáng buồn kia nhưng những mâu thuẫn vẫn cứ lấn át mọi thứ. Gia Nhi nhìn vào mắt Hiên, lòng đầy xót xa.
"Em không muốn 7 năm qua của bản thân trở nên phí hoài" cô nói, giọng yếu ớt. "Nhưng nếu chúng ta không thể hiểu nhau, thì sẽ lại tiếp tục lãng phí thêm những năm tháng phía sau nữa. Vậy nên...ly hôn thôi."
Một khoảng lặng kéo dài giữa hai người. Hoàng Hiên ngồi im, không biết mình nên làm gì. "Có lẽ đây là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta" anh cuối cùng nói, nhưng từng chữ như đâm thẳng vào lòng.
Gia Nhi cảm thấy trái tim mình như bị xé toạc. "Chúng ta sẽ bàn về mọi thứ một cách hợp lý" cô đáp, cố gắng kiềm chế nước mắt. "Hy vọng chúng ta có thể làm điều này một cách văn minh."
Bọn họ cứ như vậy cùng nhau bước vào giai đoạn mới của cuộc sống, từ người cùng chung chăn gối biến thành người dưng chỉ sau một cái đặt bút, cả đời chẳng còn liên hệ gì với nhau nữa.
...
Luật sư nhanh chóng thay Gia Nhi giải quyết mọi thủ tục pháp lý. Mọi thứ được sắp xếp một cách ổn thỏa, không có tranh chấp nào quá lớn. Cả hai đều cố gắng giữ cho quá trình ly hôn diễn ra một cách nhẹ nhàng và văn minh nhất có thể. Dù trong lòng họ đầy nỗi niềm, nhưng sự tôn trọng lẫn nhau vẫn còn, và đó là điều quan trọng nhất để cả hai có thể bước tiếp.
Thời gian trôi qua, tin tức về cuộc ly hôn của họ bắt đầu lan rộng trong vòng bạn bè và đồng nghiệp. Có người ngưỡng mộ cô, cho rằng Gia Nhi là một “người phụ nữ vàng”, độc lập, tự chủ, không cần phải dựa dẫm vào ai. Họ khen ngợi cô vì sự mạnh mẽ, khả năng điều hành công việc ở Thượng Long và khả năng cân bằng cuộc sống cá nhân dù vừa trải qua biến cố lớn.
“Cô ấy thật sự là biểu tượng của một người phụ nữ hiện đại” một đồng nghiệp từng nói, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. “Không cần ai bên cạnh, vẫn mạnh mẽ, vẫn thành công. Thật sự đáng khâm phục.”
Tuy nhiên, cũng có những người âm thầm tiếc nuối cho mối tình của họ. Nhiều người đã chứng kiến hành trình yêu đương dài lâu của Gia Nhi và Hoàng Hiên, từ những ngày đầu họ bên nhau cho đến khi kết hôn. Không ai nghĩ rằng một mối tình sâu đậm như thế lại có thể kết thúc một cách lặng lẽ và chóng vánh đến vậy.
Gia Nhi nghe được những lời nhận xét từ nhiều phía, nhưng cô không mấy quan tâm. Cô đã lựa chọn con đường của mình, và dù có đau lòng, cô biết mình không thể quay lại. Ly hôn là một quyết định khó khăn nhưng cần thiết, và giờ đây, điều quan trọng nhất là cô phải bước tiếp, tìm lại chính mình.
Dù đã phục hồi lại từ cuộc ly hôn và quay trở lại cuộc sống thường ngày, cô nhận ra rằng việc nhanh chóng lập một gia đình mới là điều không dễ dàng. Cô không còn đủ thời gian để bắt đầu lại từ đầu một mối quan hệ, tìm hiểu và yêu một ai đó, rồi mới nghĩ đến chuyện lập gia đình và có con. Những áp lực tuổi tác và mong muốn làm mẹ ngày càng trở nên rõ ràng hơn trong suy nghĩ của cô.
...
Một buổi tối, Gia Nhi và người bạn thân lâu năm của cô là Lâm Mỹ Ái, ngồi với nhau trong một quán bar nhỏ. Mỹ Ái là người luôn hiểu rõ Gia Nhi hơn ai hết. Hai người đã trải qua vô vàn những thăng trầm trong cuộc sống, từ những ngày thanh xuân đầy nhiệt huyết đến những giai đoạn khó khăn nhất.
"Cái gì, cậu muốn làm mẹ đơn thân?" Mỹ Ái hét lớn, đôi mắt tròn xoe vì ngạc nhiên.
Gia Nhi nhanh chóng đưa tay lên suỵt một cái, ra hiệu cho cô bạn nhỏ tiếng lại. Quán bar dù không quá đông người, nhưng chuyện nhạy cảm như thế này không nên để mọi người xung quanh nghe thấy. Cô hạ giọng, nói tiếp:
"Phải, tớ đã thử tìm hiểu về thụ tinh nhân tạo, cảm thấy cũng khá tốt. Không phải là điều gì quá xa lạ nữa. Ngày nay nhiều phụ nữ đã chọn cách này để làm mẹ mà không cần phải lập gia đình."
Mỹ Ái vẫn không giấu nổi sự kinh ngạc. Cô nhìn Gia Nhi chằm chằm, dường như cố gắng tìm hiểu xem bạn mình có thực sự nghiêm túc với quyết định này hay không.
"Cậu có chắc là cậu sẵn sàng cho chuyện này chưa? Làm mẹ đơn thân đâu phải chuyện dễ dàng, cậu sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn đấy, không chỉ về tài chính, mà còn cả về tinh thần nữa."
Gia Nhi khẽ thở dài, ánh mắt cô trở nên xa xăm. "Tớ biết chứ. Tớ đã suy nghĩ rất nhiều trước khi đưa ra quyết định này. Thực sự, thời gian không chờ đợi ai, tớ không còn trẻ nữa và việc tìm một người để lập gia đình, sinh con... tớ nghĩ mình không còn kiên nhẫn cho điều đó nữa."
Mỹ Ái nhấp một ngụm rượu, cố gắng tiêu hóa hết những lời bạn mình vừa nói.
"Hiện tại tớ đã tìm được một vài trung tâm uy tín chuyên về thụ tinh nhân tạo. Tớ cũng đã trao đổi với bác sĩ để hiểu rõ quy trình. Nếu mọi thứ suôn sẻ, tớ sẽ tiến hành trong vài tháng tới." Gia Nhi nói, vẻ mặt cô lộ rõ sự hào hứng nhưng cũng đầy trách nhiệm.
Mỹ Ái gật gù, dường như đã chấp nhận quyết định của bạn mình. "Nếu cậu đã quyết tâm như vậy, tớ sẽ luôn ủng hộ. Cậu cứng đầu như thế cũng chẳng ai cản được. "
Ngừng một chốc, Mỹ Ái khẽ cười, rồi nói lẫy thêm mấy câu:
"Còn tưởng cậu thoát khỏi tên đàn ông đó thì sẽ quay lại cuộc sống độc thân hoàng kim, cùng mình chơi đùa vui vẻ. Ai ngờ cậu lại sớm muốn gánh thêm trách nhiệm khác chứ."
Gia Nhi khẽ lắc đầu
"Mỹ Ái, bọn mình đã không còn trẻ nữa. Những chuyện tình cảm vui đùa như hồi xưa đã sớm không còn phù hợp rồi"
Mỹ Ái nhướn mày, vờ như không đồng ý. "Ai nói thế? Cậu đừng tưởng chỉ có mình cậu nghĩ đến chuyện gia đình. Mấy em trẻ tuổi bây giờ đều thích phụ nữ trưởng thành. Cậu không thấy à? Chỉ cần lựa chọn kỹ, chúng ta liền có thể chọn được người tốt nhất, ngon miệng, hợp mắt, vừa lòng nhất thì mới tính chuyện sau chứ."
Gia Nhi không nhịn được bật cười trước lời nói vô tư của Mỹ Ái. "Cậu thật sự lúc nào cũng có thể biến mọi thứ thành nhẹ nhàng như vậy."
Mỹ Ái nhún vai, giọng trêu chọc nhưng vẫn đầy sự ủng hộ. "Thì được thôi, nếu cậu đã quyết rồi. Nhưng nhớ, cuộc sống này phải cân bằng. Dù làm mẹ đơn thân hay có con cái, cũng đừng quên tận hưởng niềm vui nhé. Cậu vẫn có thể vừa làm mẹ vừa ‘ngon miệng, hợp mắt’ đấy Nina !"
Cả hai cùng bật cười, không khí nhẹ nhàng trở lại. Mỹ Ái luôn biết cách xoa dịu Gia Nhi bằng những lời bông đùa, và Gia Nhi cũng cảm thấy lòng mình thoải mái hơn khi có người bạn như vậy bên cạnh.