-
Ootomo Satsuki
-
Đại Ma Pháp Sáng Tạo.
Từ thời xa xưa, những tin đồn về nghi thức bí mật này đã được lan rộng giữa các pháp sư.
Đại Ma Pháp này cho phép người sử dụng nó truy cập vào Akashic Records, một quyển sách chứa những chi tiết về sáng tạo của Tự Nhiên, và nắm được tri thức vạn vật trên thế giới.
Nếu thứ Ma Pháp này thực sự tồn tại, thì nó có đủ khả năng ban sức mạnh để cứu vớt, để hủy diệt hoặc là để điều khiển thế giới.
Nó được trấn giữ bởi một gia tộc pháp sư, kiến thức về Ma pháp này được truyền qua các thế hệ, cho đến tận ngày nay ...
Và lúc này đây, cô nàng thiếu nữ của gia tộc được giao nhiệm vụ bảo vệ Đại Ma Pháp đang rất lo lắng.
Tên cô ấy là Ootomo Satsuki, và ngày mai sẽ lên 16 tuổi.
Trong gia tộc cô, bước qua tuổi 16 mang một ý nghĩa rất là quan trọng.
Ngoài việc trở thành người được chọn để bảo vệ Đại Ma Pháp Sáng Tạo truyền qua bao đời, thì còn có một di ngôn để ngăn việc gia tộc bị đoạn tử tuyệt tôn.
Điều kiện này được gọi là Giao Ước Sáng Tạo.
Theo đó, nếu bất cứ ai cùng Satsuki hôn môi theo Giao Ước thì người đó sẽ phải bên cạnh cô ấy cả đời với tư cách là người chồng.
Nói cho ngắn gọn, thì đó là một giao ước ma thuật để đảm bảo cho gia tộc sẽ luôn luôn có hậu duệ.
Cũng chẳng phức tạp gì cho lắm... Nhưng mà, còn có một vấn đề lớn.
Người ký Giao Ước Sáng Tạo với Satsuki cũng phải như cô ấy, có nhân cách phù hợp để dùng Đại Ma Pháp Sáng Tạo.
Và cái Giao Ước quan trọng này phải được ký kết khi Satsuki lên 16.
Thế mới nói, Đại Ma Pháp Sáng Tạo thực sự là một con dao hai lưỡi.
Nếu Satsuki chọn sai đối tượng giao ước, thì trong trường hợp tệ nhất, thế giới sẽ bị hủy diệt.
Như thể muốn làm mọi chuyện phức tạp hơn, dòng dõi của các gia tộc xấu muốn lợi dụng Đại Ma Pháp để tự tung tự tác theo ý mình chưa bao giờ lăm le bất kể là thời đại nào ...
Từ thời điểm mọi chuyện bắt đầu, gia tộc của Satsuki đã dùng hàng ngàn cách cải trang khác nhau và thay đổi hàng ngàn nơi ẩn trú để che giấu danh tính thật của mình khỏi lũ hung ác.
Tuy nhiên, có một kẻ xuất hiện gần đây, hắn đã hóa giải được bức màn ngụy trang của gia tộc và tìm ra được vị trí chính xác của Đại Ma Pháp Sáng Tạo.
Tên hắn là Messiah Candystraps, pháp sư mạnh nhất thời nay.
Chưa kể đến sức mạnh ma thuật to lớn, có những lời đồn rằng hắn là một kẻ vô cùng thèm muốn sức mạnh và tri thức, cùng với dục vọng cực kỳ mãnh liệt để đạt được mục đích riêng của mình. Nếu Đại Ma Pháp Sáng Tạo rơi vào tay hắn thì có thể sẽ là một thảm họa.
Với ý định bảo vệ cả cô con gái của họ cùng Đại Ma Pháp Sáng Tạo, cha mẹ của Satsuki đã đi đương đầu với Messiah.
Nhưng mà, tất cả những gì mà họ có thể làm là kéo dài thời gian cho Satsuki.
Trong lúc đó, Satsuki cố gắng ghi nhớ những loại ma pháp chuyên về chạy trốn, chẳng hạn như “Dịch chuyển” và “Lơ lửng”. Tuy nhiên, do khoảng cách quá lớn về sức mạnh ma pháp giữa Satsuki và Messiah, nên cho dù có thoát được, thì cô ấy cũng không đủ khả năng để mà cắt đuôi được hắn. Hắn chắc hẳn sẽ nhanh chóng bắt kịp cô chỉ trong 1-2 ngày.
Từ phút giây đầu tiên Satsuki ra đời, cha mẹ đã dạy cô mọi thứ về Đại Ma Pháp Sáng Tạo để có thể kế thừa vận mệnh của gia tộc. Do đó, hiện tại Satsuki là người duy nhất trên thế giới này có khả năng kết nối vào Akashic Records, và chỉ kẻ ký được Giao Ước Sáng Tạo mới có thể chạm tay vào Đại Ma Pháp. Không nghi ngờ gì nữa, Messiah sẽ dùng mọi thủ đoạn để có được vị trí đó, và với trình độ ma pháp của hắn, ký được Giao Ước với hắn sẽ dễ như ăn kẹo vậy.
Thế cho nên, lúc này Satsuki chỉ có duy nhất một giải pháp mà thôi, là ký Giao Ước với một người khác trước khi Messiah có thể bắt được cô ấy.
“......!”
Satsuki quệt đi những giọt lệ sắp lặng lẽ tràn mi.
Cô muốn trải nghiệm một tình yêu thật sự. Chậm rãi, từng bước từng bước một, nuôi dưỡng dần tình yêu của họ, rồi tiết lộ bí mật của mình và giúp “cậu ấy” hoàn thành vai trò của cậu.
Tuy nhiên, thời gian sẽ không chờ Satsuki. Cũng như Messiah sẽ không chờ cô ấy.
Satsuki bắt đầu viết bức thư của mình lần nữa... tựa như muốn ngăn những giọt lệ đã tích tụ không rơi trên giấy nhưng chẳng được bao lâu.
‘Nếu sớm biết chuyện sẽ như vậy, thì mình đã thổ lộ hết cảm xúc từ hồi còn học sơ trung luôn rồi.’
Trong khi tâm tư tràn đầy những hối tiếc, bút của Satsuki lướt qua trang giấy. Những câu chữ mờ và nhòa do nước mắt rơi liên tục, để rồi lại bắt đầu với trang giấy mới...
Bình minh ló dạng, và lá thư cuối cùng cũng hoàn thành. Satsuki kết thúc bức thư bằng cách viết lên phong bì tên của “cậu ấy”.
“Gửi Namidare Rekka-sama”...
-
Iris Pheneritas Psyfacor
-
“Chết tiệt! Thậm chí là mình đã tận dụng hết mọi cách để tới được cái hành tinh khỉ ho cò gáy này rồi!”
Iris liếc qua vai mình khi miệng vẫn đang chửi rủa.
Nhảy liên tục qua những mái nhà như siêu nhân là Iris và hai thực thể đuổi theo cô ấy.
Hai tên đuổi theo Iris là những kẻ được gửi đi từ hành tinh quê hương cô, Phenerita.
Đeo kính và mặc trang phục đen như MIB, xem xét sinh vật bản địa trên hành tinh này, thì họ giống như người Địa Cầu. Nhưng mà, thứ tỏ rõ họ là người ngoài hành tinh chính gốc là cái đuôi trông như đuôi ngựa của họ.
Tất nhiên, Iris, cũng là người ngoài hành tinh do cô cũng có một cái đuôi bạc mọc ra từ dưới váy.
Và mặc dù Iris là con gái rượu của người đàn ông quyền lực nhất trên Phenerita, hiện tại cô ấy chỉ là một kẻ bỏ trốn thôi.
Lý do Iris bỏ trốn rất chi là đơn giản; cô ấy không thể đồng ý với hôn sự mà cha cô đề xuất. Thẳng thắn mà nói, đó gọi là hôn nhân chính trị thì đúng hơn, và Iris cứ như là cống vật được dâng lên cho vương quốc khác vậy. Tóm cho nó gọn lại, trong cuộc hôn nhân này cô ấy hoàn toàn không có quyền quyết định.
Nhưng Iris sẽ không bao giờ chấp nhận như vậy đâu.
Thế cho nên, Iris đã cài đặt chế độ đáp ngẫu nhiên cho phi thuyền cá nhân của mình, và trốn thoát đến hành tinh xa xôi này. Nhưng những kẻ đuổi theo nhanh chóng tìm ra cô, tức là cha Iris đã dự tính được kế hoạch bỏ trốn của Iris.
Nhưng Iris nhất định không vì thế mà bỏ cuộc không kháng cự rồi theo họ trở về.
Thế nên cô ấy chạy.
Chạy như chưa bao giờ được chạy.
Trong cơn hoảng loạn, Iris nhảy lên mái một tòa nhà xiêu vẹo.
“Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!”
Một cơn bão đầy bụi bẩn bốc lên khi cô ấy rơi xuống, tách Iris và những kẻ đuổi theo cô khỏi tầm nhìn của nhau.
‘Chuyện này quá tệ rồi,’ Iris thầm nghĩ khi ngồi ở nơi đầy bụi bẩn.
Chính thời điểm này là khoảnh khắc đầu tiên cô gặp chàng trai ấy.
“Đằng này! Đi nào!”
“Ể?”
Nắm chặt bàn tay của Iris, họ chạy qua đám bụi, bức tường bụi dày tới mức cô ấy không thể thấy xa hơn 10cm trước mặt mình.
Trong khi tâm trí vẫn còn hỗn loạn, Iris nhanh chóng được nắm tay kéo ra khỏi tòa nhà.
Và lộ diện trong ánh sáng, chàng trai trông có vẻ là người Địa Cầu.
Và dường như cậu ta vừa cứu Iris .
‘C-chuyện gì đây ...? Và, tay của bọn mình ...’
Đừng nói tới người từ hành tinh khác, đây rõ ràng là lần đầu Iris chạm vào một chàng trai, nhưng cái cách nắm tay của cậu mạnh hơn những gì cô từng tưởng tượng. Iris cảm thấy mặt mình đang dần nóng lên.
Iris biết là mình nên cảm ơn cậu ta, nhưng do bối rối vì họ vẫn còn nắm lấy tay nhau nên thay vào đó cô ấy lại hỏi một câu có phần bất lịch sự.
“N-nè, tên anh là gì thế?”
Namidare Rekka, là cái tên mà chàng trai trả lời.
-
Harissa Hope
-
Đệ Thất Quân Đoàn Thảo Phạt Ma Vương, được thành lập để đánh bại tên Ma Vương vừa thức tỉnh sau cả trăm năm ngủ nướng, và cũng giống như quân đoàn trước đó, họ đã thất bại.
Người, binh khí, ma pháp; không thứ nào có thể phá vỡ được lớp rào chắn bao bọc vùng đất mà Ma Vương ẩn thân, và lũ quỷ hắn triệu hồi từ Địa Ngục đủ khả năng đánh tan những quân đoàn muốn thử phá kết giới.
Đội quân của Ma Vương thường xuyên tấn công làm tiêu hao binh lực của đất nước, và nơi đó tưởng chừng như chực chờ rơi vào tay ác quỷ.
Thế nên người dân chỉ có thể cầu nguyện và chờ đợi.
Chờ đợi sự gián thế của Dũng sĩ, việc đã được tiên liệu trong truyền thuyết.
~
“... Đ-đ-đ-được rồi, triệu tập xuyên giới b-b-b-bắt đầu!”
Harissa, mặc chiếc áo choàng được may đặc biệt cho nữ pháp sư, hét lên bằng một giọng hơi rung.
Trước mặt cô ấy là đức vua cùng cố vấn chính của ông, và bao quanh là những cố vấn khác của triều đình, cũng như các sĩ quan quân đội.
Harissa biết đây là đại thuật pháp trong thời hiện tại, cô ấy phải niệm phép không được thất bại trước những người này.
Một đại thuật pháp để triệu tập dũng sĩ từ thế giới khác ... một phép thuật huyền thoại chỉ hoàng tộc được biết.
‘M-m-m-mình nhất định sẽ làm thật tốt ...!’
Ma pháp màu lục chảy vào vòng ma pháp vuông ở cuối cây trượng mà Harissa nắm chặt trong tay. Nếu sức mạnh của cô ấy có thể chạm tới thế giới song song cạnh bên, một vị dũng sĩ có thể đánh bại Ma Vương sẽ xuất hiện ... Nếu nó hoạt động được.
Nếu truyền thuyết hoàng gia chính xác. Nếu Harissa có đủ khả năng.
Nhưng chuyện này không thể thất bại. Harissa có lý do để chuyện này không được thất bại.
Tuy nhiên, nếu truyền thuyết thật sự không tồn tại, thì Harissa không thể làm gì cả.
‘Aaaa ~ Bắt đầu cảm thấy như nó sẽ không hoạt động ~’
Harissa nghĩ thế khi sức lực mình đang giảm xuống, nhưng cô ấy vẫn không ngừng truyền ma thuật vào cây trượng.
Cuối cùng, vòng ma pháp được chứa đầy sức mạnh của Harissa, và ánh sáng thay đổi.
Ngọn lửa lục sắc chuyển sang trắng sáng, sau đó hội tụ lên ngai vàng của nhà vua.
“C-chuyện gì đang xảy ra thế!?”
“Harissa Hope, ngươi đã làm gì thế hả?!”
“T-thần chỉ làm những gì được bảo thôi mà~”
Mọi người tức giận cãi vả và la hét trong nước mắt, chuyện đó chỉ xảy ra trong chốt lát.
Sau đó, vòng ma pháp ngừng tỏa sáng.
Bỏ cái đám vẫn còn bàng hoàng do lóa mắt bởi ánh sáng qua một bên, căn phòng có vẻ chẳng có gì khác so với lúc trước khi vòng ma pháp tỏa sáng.
Sự khác biệt duy nhất... là lúc này đây có một chàng trai đứng giữa vòng ma pháp.
“Ể? Hả? Gì đây? Đây là đâu thế chứ?”
Với vẻ mặt bối rối, chàng thanh niên nhìn xung quanh.
Chàng trai mặc bộ trang phục kỳ lạ mà trong cả vương quốc cũng chưa từng có ai thấy qua trước cả.
Căn phòng nhanh chóng tràn ngập những câu hỏi khi các quan lại hỏi lẫn nhau.
“Khách ngoại quốc à?” “Một thanh niên sao?” “Ta chưa từng thấy ai giống tên này trước đây cả.” “Từ thế giới khác ư?” “Được triệu tập?” “Thành công luôn à?”
Sau đó, cứ như suy nghĩ của mọi người tới kết luận cùng lúc, một câu hỏi xuất hiện.
…………“Dũng sĩ của chúng ta ư?”
“Dũng sĩ-sama!”
Là Harissa, Triệu Hồi Sư, đã nhảy khỏi đám đông để chào mừng chàng trai.
Nhào tới anh chàng vẫn còn bối rối, cô ấy ôm lấy cậu ta thật mạnh.
Những giọt lệ hạnh phúc tràn ra từ khóe mắt, Harissa âu yếm nhìn cậu với ánh mắt hạnh phúc thuần khiết. Tướng mạo của cậu ta cũng bình thường thôi, nhưng với ánh nhìn mà Harissa trao cho cậu lúc này thì ai cũng sẽ nghĩ rằng cô ấy xem cậu ta là chàng trai đẹp nhất trần đời.
“Hả? S-sao em lại khóc?”
“Dũng sĩ-sama! Xin hãy cho chúng tôi biết tên của người đi ạ?”
Bỏ qua câu hỏi của chàng trai, Harissa hỏi lại bằng giọng nhiệt thành, như thể đang nói chuyện với vị Hoàng Tử Quyến Rũ của lòng cô vậy.
Bị choáng ngợp bởi cách hành xử của cô gái, chàng trai ngập ngừng trả lời.
“Anh là Namidare Rekka ... Vậy, đây là đâu thế?”