Ở thời đại này, con gái xử nữ 17 18 tuổi được coi là động vật quý hiếm, nếu chỉ vì cái màng đó mà ruồng bỏ Diệp Bạc Hâm, vậy người đàn ông kia cũng chẳng ra cái thứ gì.
“Không có, tớ không biết anh ấy có biết không.” Diệp Bạc Hâm nằm trên giường, ngón tay nghịch ngợm mấy sợi tóc, khuôn mặt chán nản.
“vậy cậu khóc cái gì?” cô phát hiện bản thân càng ngày càng không hiểu Diệp Bạc Hâm rồi.
Tất cả các hành động bây giờ của Diệp Bạc Hâm đều không giống phong cách của cô.
“tớ... ” Diệp Bạc Hâm nghẹn ngào, cô đương nhiên sẽ không nói cho Thẩm Tư Á biết Tập Vị Nam đối với cô rất hung bạo, một là sợ Thẩm Tư Á xách dao đi giết người, đem ngon ngành sự việc của cô để lộ ra ngoài.
Thứ hai là cô đối với Tập Vị Nam rất nhẹ dạ, không muốn để lại cho Thẩm Tư Á ấn tượng xấu về anh.
“Anh ấy không nói gì, xong việc liền bị mọit cuộc điện thoại gọi đi, nhưng mà thái độ của anh ấy rất kì lạ, lúc ở trên giường, mình cảm thấy anh ấy rất tức giận.”
Diệp Bạc Hâm đối với tính khí của anh cũng hiểu ít nhiều, càng tức giận anh càng bình tĩnh, giống như bình tĩnh trước trận cuồng phong.
Thẩm Tư Á nghe hiểu rồi, thì ra cô gái này đang lo bò trắng răng.
“Cậu nghe tớ nói, không cần quan tâm anh ta có biết hay không, cậu liềm coi như chưa có chuyện gì xảy ra, đừng ngu ngốc tự đánh vào miệng mình. Hơn nữa nếu như cậu không phải xử nữ thì sao chứ, anh ta còn là người đàn ông cổ hủ vậy sao? là thời đại nào rồi, quan hệ trước hôn nhân đã là phổ biến rồi.”
“Cậu lúc trước đã có người yêu, cũng đã bàn tới việc gả đi rồi, phát sinh quan hệ là rất bình thường, anh ta không có đạo lí trách móc cậu, anh ta có dám nói bản thân chưa từng quan hệ với con gái không?”
Gần 30 tuổi còn chưa từng quan hệ với phụ nữ, tên của Thẩm Tư Á cô sẽ viết ngược.
Hai người nói chuyện gần nửa tiếng đồng hồ, tâm trạng Diệp Bạc Hâm đỡ hơn nhiều.
Mặc dù trong phương diện tình cảm Thẩm Tư Á bị lạc trong một mớ hỗn độn, nhưng cô luôn rõ ràng, nhìn thấu đáo, chỉ là bị tình yêu làm mờ mắt, yêu đơn phương một người đàn ông gần 20 năm, từ đầu đến cuối vẫn không chiếm được trái tim anh ta.
Diệp Bạc Hâm vội vã quay về Diệp gia, trước ngày mai phải Thẩm Tư Á phải hẹn gặp người ta phỏng vấn, hai người mới cúp điện thoại.
Mặc dù từ nhỏ Diệp Bạc Hâm ở cùng Tô Uyển, nhưng thỉnh thoảng cô trở về Lam Ngạn Lệ Xá ở một hai ngày, chán ghét hai mẹ con kia, vì vậy ở biệt thự Diệp gia, cô cũng có phòng riêng biệt cho mình.
Dì Thẩm là từ khi Tô Uyển và Diệp Viễn Đông kết hôn liền đến nhà Diệp gia làm việc, loáng một cái đã 20 năm rồi, có thể nói cô nhìn hai chị em Diệp Bạc Hâm lớn lên.
Năm đó Tô Uyển đối với cô rất tốt, không giống như bà mẹ kế bây giờ, tính khí không tốt liền đem cô ra trút giận, vì vậy trong lòng dì Thẩm có ve thích hai chị em Diệp Bạc Hâm, mặc dù đại tiểu thư Diệp Thanh Vũ đối xử với mọi người cũng rất tốt, nhưng đại tiểu thư trong xương có tính kiêu ngạo, làm cho mọi người không thể thân thiết.
Lúc Diệp Bạc Hâm ở Diệp gia, dì Thẩm vẫn luôn là người chăm sóc cô, đến Hạ Băng cố ý làm khó cô, châm chọc khiêu khích, dì Thẩm luôn thay cô giảng hoà, vì vậy Diệp Bạc Hâm và dì Thẩm rất thân thiết.
Lúc Diệp Bạc Hâm về đến Diệp gia, dì Thẩm đang ở trong nhà bếp chuẩn bị bữa tối, bà mẹ kế Hạ Băng đi ra ngoài cùng mấy người phụ nữ khác.
Diệp Bạc Hâm âm thầm cười, Diệo gia sặp phá sản rồi, Hạ Băng kia còn đi ra ngoài phá tiền, một chút cũng không hiểu quan tâm đến chồng cô.
Lúc dì Thẩm nhìn thấy Diệp Bạc Hâm, bị doạ giật mình, vui mừng rạng rỡ.
Nhị tiểu thư đã rất lâu rồi không về Diệp gia, đại tiểu thư và ông chủ xem công ty như là nhà, mỗi ngày đều tăng ca, trong nhà rất lạnh lẽo.
Còn Hạ Băng, đánh bài thua rồi, về nhà không nhìn thấy bóng của chồng và con đâu, nhàm chán nói không có ai chơi với cô 、quan tâm cô, lại đem dì Thẩm ra làm khó.
Diệp Bạc Hâm xắn tay áo lên, muốn giúp dì Thẩm rửa rau, dì Thẩm liền đuổi cô ra ngoài.
Diệp Bạc Hâm miễn cưỡng lấy chiếc bánh dừa khô dì Thẩm đưa tới, đó là bánh ngọt mà cô thích nhất.
Nhì chung vẫn là dì Thẩm thương cô nhất, cho dù cô không ở nhà, mọi lúc đều chuẩn bị những thứ mà cô thích ăn, cũng không biết Hạ Băng có làm khó dì ấy không.
Diệp Bạc Hâm mỉm cười nhấp nháp bánh quy, khoa trương nói ngon, khiến cho dì Thẩm ha ha cười to.