Ông Xã Ngốc Nghếch Của Em

Chương 14:Đẹp Trai Nhưng Bị "Ngốc"




Vào lúc Thiếu Huy thấy Hồ Điệp nhíu mày, anh đã thoáng giật mình sau đó vội rụt tay lại. Vừa rụt lại là lúc cô chạm vào má \- nơi anh vừa chạm vào.

Bạch Thiếu Huy thở nhẹ một hơi. Tiếp tục nhìn khuôn mặt ngái ngủ của Huyết Hồ Điệp. Cho đến khi anh bắt đầu lim dim rồi anh ngủ lúc nào cũng không hay.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Đến nửa đêm, Bạch Thiếu Huy giật mình thức dậy bởi giọng nói của Huyết Hồ Điệp.

" Ba, mẹ là lỗi của con... "

" Con xin lỗi, là con đã hại chết ba mẹ. "

Cô vừa nói, mắt cô đọng đầy nước mắt rồi lăn dài trên má cô.

Thiếu Huy nhìn Hồ Điệp khó hiểu. Anh nói nhỏ:

" Cô ấy nói cái gì vậy? ' Hại chết ' là sao? "

Bạch Thiếu Huy vương tay chạm nhẹ vào má Huyết Hồ Điệp, vuốt nhẹ má cô để lau những giọt nước mắt kia.

Xem ra Thiếu Huy phải điều tra rõ về quá khứ của cô rồi.

Khoảng năm phút sau, cô cũng trở về trạng thái như cũ. Hồ Điệp thoải mái mà nằm ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Thấy cô ngủ ngon lành như thế thì anh cũng nhắm mắt lại rồi dần dần chìm vào giấc ngủ của mình.

\[. . .\]

Ngày hôm sau, mặt trời chỉ mới vừa ló dạng được một xíu là Thiếu Huy đã thức dậy rồi. Hiện tại bây giờ là bốn giờ ba mươi phút.

Quay sang nhìn Huyết Hồ Điệp thì thấy cô vẫn còn ngủ. Anh nhẹ nhàng vén chăn lên rồi bước nhanh vào nhà vệ sinh để vệ sinh cá nhân.

Vệ sinh cá nhân xong, anh bước ra ngoài, ánh mắt nhìn về 'cô búp bê sống' đang nằm ngủ kia.

" Tinh! "

Tiếng chuông điện thoại của Thiếu Huy có người gửi tin nhắn đến.

Anh mở điện thoại lên xem. Thì ra đây là tin nhắn của Tiêu Chiến.

Hồi tối hôm qua, anh có dặn Tiêu Chiến là phải gửi cho anh những bức ảnh của Huyết Hồ Điệp từ lúc mới sinh cho đến hiện tại. Trước năm giờ sáng hôm nay phải có.

Bạch Thiếu Huy mở cửa đi ra ban công. Lướt xem những tấm hình mà Tiêu Chiến vừa gửi.

" Hồi nhỏ là đã có nét xinh rồi à? "

" Vừa dễ thương lại vừa xinh thế này. Thật không cưỡng nổi! "

Xem đến tấm cuối cùng, anh xác định lại là Hồ Điệp không có phẫu thuật thấm mĩ. Thì ra đây là nét đẹp trời cho.

Thiếu Huy cất điện thoại vào túi, đến gần giường rồi nằm lên đó, một tay gác lên trán, nhắm mắt lại.

Một lát sau, đúng năm giờ sáng, Huyết Hồ Điệp hơi cựa người, nhíu mắt, tay dụi dụi mắt vài cái.

Vì khi nãy, trong lúc Huyết Hồ Điệp ngủ thì Thiếu Huy có ngắm nhìn cô. Nên khi thấy Hồ Điệp có dấu hiệu muốn thức dậy thì anh vội nhắm mắt lại.

Cô mở mắt ra, cứ nghĩ Bạch Thiếu Huy vẫn còn đang ngủ, Hồ Điệp vương tay chạm vào má anh vuốt nhẹ.

Cô khẽ nói:

" Sao mà đẹp trai dữ vậy chứ? "

" Đẹp trai như thế này mà lại bị ngốc, thật tiếc quá. "

Ngắm nhìn khuôn mặt anh một lúc lâu thì Hồ Điệp ngồi dậy, giơ hai tay, vươn vai một cái rồi bước xuống giường, đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.

Sau khi Huyết Hồ Điệp vào phòng tắm, Bạch Thiếu Huy liền mở mắt ra. Từ nãy đến giờ, những gì Hồ Điệp vừa nói anh đều nghe hết, không sót một chữ nào.

Anh đẹp trai nhưng lại là kẻ ngốc sao. Ha, đó chỉ là vẻ ngoài để che đậy bản chất thật sự ở bên trong thôi.

Sự thật thì Bạch Thiếu Huy trái ngược hoàn toàn so với Huyết Hồ Điệp. Anh mưu mô, xảo huyệt nhưng chỉ vào những lúc cần thiết thôi.

Hi vọng Hồ Điệp sẽ sớm biết những chuyện này về anh.

\[. . .\]

Mười lăm phút sau, Hồ Điệp bước ra từ phòng tắm, cô thấy Thiếu Huy đang nằm mở mắt nhìn lên trên trần nhà.

Huyết Hồ Điệp đến gần giường nhẹ hỏi:

" Anh dậy rồi à? "

Thiếu Huy giật mình bởi giọng nói của cô. Anh quay sang nhìn Hồ Điệp, cười nói:

" Ừm. "

" Sao anh không ngủ tiếp? Vẫn còn sớm mà. "

" Chồng không ngủ được nữa. Sao vợ dậy sớm thế? "

" Vì em thường dậy vào giờ này nên quen rồi. "

" Hay anh ráng ngủ thêm một lát đi. "

" Nhưng mà... "

" Anh cứ ngủ đi, đến bảy giờ em sẽ gọi anh dậy nhé? "

" Vậy thì chồng sẽ cố gắng ngủ thêm một lát nữa. "

" Thế anh cứ việc ngủ đi nhé, em đi xuống dưới xem thử có việc gì để làm không? "

" Ở dưới sẽ không có việc gì cho vợ làm đâu. Việc nhà thì có người làm lo hết rồi. "

" Vợ chỉ có việc là ăn, ngủ rồi chơi thôi. "

" Nếu vậy thì em sẽ thành heo mất và mẹ sẽ không còn thích em nữa đâu. "

Huyết Hồ Điệp nhìn Bạch Thiếu Huy cười ngượng.

" Dù vợ có như thế nào thì chồng vẫn sẽ yêu vợ. Mẹ không thích vợ thì chồng vẫn thích vợ mà. "

Cô nghe Thiếu Huy nói vậy thì cô vừa bất ngờ, xen trong đó là một chút vui vẻ.

" Vậy...em đi xuống trước nhé! Anh cứ nằm ngủ đi. "

" Ừm. "

Anh gật đầu.

Hồ Điệp xoay người sải bước đi về phía cửa, cô mở cửa ra khỏi phòng.

" Cạch! "

Tiếng đóng cửa vang lên, Bạch Thiếu Huy liền ngồi dậy, lưng anh dựa vào thành giường. Thiếu Huy lấy điện thoại từ trong túi ra, liên lạc cho Tiêu Chiến. Tiếng chuông kéo dài từng hồi, cuối cùng cũng có người bắt máy.

" Vâng, lão đại có gì phân phó. "

" Điều tra về quá khứ của Huyết Hồ Điệp. "

" Vâng. "

" Nhớ kĩ, không được bỏ sót một chi tiết nhỏ nào đấy! "

" Vâng ạ, tôi rõ rồi. "

Thiếu Huy cúp máy, mắt nhìn về phía ban công, ngắm nhìn bầu trời đang dần hừng sáng.

Anh như rơi vào trầm tư. Không biết khi nào anh mới hết giả ngốc nhỉ?

Thiếu Huy cần phải có một lực lượng mạnh trong tổ chức của anh, tuy tổ chức của anh bây giờ cũng đã có tiếng tăm trong bạch đạo lẫn hắc đạo, nhưng đối với Thiếu Huy thì đây vẫn chưa đủ.

Sau này, nếu Bạch Thiếu Huy có tiếp quản sự nghiệp của ba anh thì sẽ càng có nhiều người muốn giết anh hơn.

Bởi vì công ty của Bạch gia là một công ty đứng đầu thế giới, nhiều người muốn chiếm đoạt hoặc thu lợi nhuận từ công ty.

Họ sẽ tìm mọi cách để có được những thông tin mật về công ty. Hoặc nếu không lật đổ được, họ sẽ thuê người để giết chủ tịch của Bạch gia là Bạch Hâm Bằng.

Khi xưa, khi biết Bạch Hâm Bằng đã có con, bọn họ lo sợ rằng Bạch Thiếu Huy sẽ là người thừa kế nên đã lên kế hoạch giết anh từ khi còn nhỏ, nhưng họ nào biết anh vẫn còn sống.

Bạch Thiếu Huy muốn có lực lượng mạnh vì anh nhất định sẽ khiến cho những kẻ muốn sát hại gia đình anh sẽ sống không bằng chết.