Hát xong, cô nghe thấy tiếng thở đều đều của anh. Hồ Điệp nhìn xuống thì đã thấy Thiếu Huy ngủ rồi. Tay anh còn đặt lên đùi cô để ôm nữa. Huyết Hồ Điệp nhẹ nhàng lấy tay của anh ra, cô đứng lên tắt đèn rồi trở về giường nằm xuống và chìm vào giấc ngủ sâu.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Mười lăm phút sau, trong lúc Huyết Hồ Điệp đang nằm ngủ say sưa thì Bạch Thiếu Huy chầm chậm mở hai mắt ra. Hai mắt anh chăm chăm quan sát từng chi tiết trên mặt cô như đang muốn tìm hiểu điều gì đó.
Khoảng mười phút sau, Thiếu Huy nhẹ nhàng ngồi dậy, tránh làm Hồ Điệp tỉnh giấc.
Anh mở cửa đi ra ban công, lấy trong túi chiếc điện thoại gọi cho ai đó. Chắc có lẽ là anh đang liên lạc cho Tiêu Chiến.
Tiếng chuông đỗ từng hồi, cuối cùng cũng có người bắt máy.
" Lão đại. "
" Tiêu Chiến, cậu mau đi điều tra tất cả thông tin về vợ của tôi. "
" Vợ của lão đại? Ý của lão đại là Huyết Hồ Điệp tiểu thư à? "
" Thế chú em nghĩ tôi có mấy người vợ hả? "
" Ơ...dạ một ạ. "
" Biết như thế thì còn hỏi cái gì?! "
" ... "
" Thôi không nói nhiều nữa, nhớ điều tra nhanh cho tôi. "
" Trong vòng ba phút phải có tất cả các thông tin, rõ chưa? "
" Vâng, rõ rồi ạ. Tôi sẽ điều tra ngay đây. "
Tiêu Chiến vừa dứt lời, Thiếu Huy liền cúp máy.
Anh xoay người, đưa mắt nhìn chăm chăm vào 'cô búp bê sống' đang nằm cuộn mình trong chiếc chăm ấm ấp kia mà nhàn nhạ ngủ ngon lành.
Anh thắc mắc, tại sao Huyết Hồ Điệp có thể đẹp hơn tiên nữ như vậy chứ. Không một chút tì vết nào, thậm chí còn không có góc chết. Liệu có phải Hồ Điệp phẫu thuật thẩm mĩ không vậy?
Bạch Thiếu Huy đứng từ xa, nhìn Hồ Điệp, vì mắt anh có thể nhìn thấy rất rõ cho dù đang ở khoảng cách xa.
Anh ngắm nhìn kĩ từng chi tiết trên khuôn mặt của Hồ Điệp.
Nhìn nét đẹp của cô rất tự nhiên. Chẳng lẽ phẫu thuật thẩm mĩ bây giờ làm tốt như vậy sao? Nếu vậy thì chắc hẳn cũng tốn không ít tiền để đầu tư vào khuôn mặt đấy rồi!
Nghĩ đến đó, Thiếu Huy cười khẩy, anh quay người lại, ánh mắt anh nhìn lên bầu trời đầy sao.
Bạch Thiếu Huy thực sự cảm thấy khinh bỉ những người phụ nữ đã qua chỉnh sửa, những nét đẹp đó trông thật giả tạo.
Mãi đắm chìm trong suy nghĩ, anh cảm nhận từng cơn gió se se lạnh vào buổi đêm như đang mơn trớn khắp da thịt anh.
Đúng ba phút sau, Tiêu Chiến gửi vào điện thoại của Thiếu Huy một tập tin hồ sơ, đính kèm dòng tin nhắn:
" Đây là tất cả mọi dữ liệu của Huyết Hồ Điệp tiểu thư ạ! "
Bạch Thiếu Huy mở điện thoại lên, nhấn vào tập hồ sơ đó. Nó hiện lên một loạt chữ dài.
" *Họ và* *tên*: *Huyết Hồ Điệp*
*Nhóm* *máu*: *O* \-
*Ngày, tháng, năm sinh: 14/2/XXXX*
*Giới tính: Nữ*
*Tuổi tác: 23 tuổi*
*Nơi ở trước đây: XX/XX đường XX*
*Nơi ở hiện tại: YY/YY đường YY*
*Chiều cao: 1m70*
*Số đo ba* *vòng*:
*Vòng một: 86 cm*
*Vòng hai: 63 cm*
*Vòng ba: 91 cm*
*Size giày: 39*
*Số điện thoại di động: 0903XXXXXX*
\**Tình trạng hôn nhân: Độc thân*
*Tôn giáo: Phật*
*Dân tộc: Hoa*
*Nghề nghiệp: *Từng làm người *mẫu *cho nhiều *tạp *chí nổi tiếng *thế giới trong ba năm*******
*Từng học ở trường đại học Goldsmiths một năm chín tháng*. *Thuộc* khoa âm nhạc.
*Học vấn*:
*Cấp 1: Học lực: Giỏi Hạnh kiểm: Tốt
*Cấp 2: Học lực: Giỏi Hạnh kiểm: Tốt
*Cấp 3***: *Học lực: Giỏi Hạnh kiểm: Tốt*
*Đạt thủ khoa của các cấp và trường đại học*.
*Là con nuôi nhà họ Huyết. Được Huyết gia nhận nuôi từ cô nhi viện vào năm ba tuổi*.
*Gia đình gồm ba người, ba, mẹ và em gái*. "
\( \*Vì Bạch Thiếu Huy và Huyết Hồ Điệp vẫn chưa đi đăng ký giấy kết hôn nên ở phần tình trạng hôn nhân được đặt là độc thân. \)
Đọc xong, Thiếu Huy đưa mắt lên nhìn bức ảnh nhỏ ở phía góc bên trái. Ngoại trừ mái tóc được cắt ngang vai ra thì những điểm còn lại cũng không khác gì nhiều so với bây giờ.
Anh lại một lần nữa gọi cho Tiêu Chiến. Điện thoại chỉ đỗ một tiếng chuông dài, bên kia liền có người bắt máy.
" Thông tin có gì sai sót sao lão đại? Hay lão đại muốn yêu cầu hoặc hỏi chuyện gì à? "
" Không. Chỉ đơn giản là tôi muốn chú đưa cho tôi những tấm ảnh của Huyết Hồ Điệp từ lúc mới sinh cho đến hiện tại. "
" Vâng. "
Mặc dù Tiêu Chiến rất muốn hỏi Thiếu Huy điều tra kĩ về Hồ Điệp để làm gì. Nhưng nghĩ lại thì có thể Bạch Thiếu Huy chỉ muốn biết thêm nhiều về cô thôi, lỡ như cô là gián điệp thì sao. Thế nên Tiêu Chiến cũng không hỏi.
" Làm gì thì làm nhưng trước năm giờ sáng ngày mai phải có đủ cho tôi. "
" Vâng lão đại. "
Nghe Tiêu Chiến trả lời, Thiếu Huy liền hài lòng cúp máy.
Anh xoay lưng, hơi dựa người vào thành ban công, hai tay chống lên đó. Đứng hóng gió một lúc lâu, Thiếu Huy cất bước đến bên cạnh giường để nhìn Hồ Điệp.
Bạch Thiếu Huy khẽ nói:
" Hmm, con nuôi của nhà Huyết gia à? "
Xong, anh nhẹ nhàng vén chăn lên, ngồi lên giường rồi nằm nhẹ xuống để tránh làm Huyết Hồ Điệp thức giấc.
Nằm trên giường, tay đặt lên trán. Thiếu Huy nghĩ, xem ra phải điều tra thêm về cô vợ này rồi.
Anh nằm nghiên người về phía cô, mặt đối mặt. Dường như Hồ Điệp có ma thuật.
Chẳng hiểu sao, như có điều gì đó vô hình đang sai khiến Thiếu Huy hãy chạm vào khuôn mặt xinh đẹp ấy.
Bạch Thiếu Huy vương tay, chạm nhẹ vào má Huyết Hồ Điệp. Anh tròn mắt, nói nhỏ:
" Thật là mềm quá a! Má của con gái ai cũng mềm như cô ấy à? "
Thiếu Huy còn nhấn nhẹ vào má cô thêm vài cái. Hồ Điệp như cảm nhận được có thứ gì đó đang chạm vào má mình.
Cô hơi cau mày, lấy tay đưa lên má mình, phủi phủi vài cái rồi tiếp tục giấc ngủ.
Vào lúc Thiếu Huy thấy Hồ Điệp nhíu mày, anh đã thoáng giật mình sau đó vội rụt tay lại. Vừa rụt lại là lúc cô chạm vào má \- nơi anh vừa chạm vào.
Bạch Thiếu Huy thở nhẹ một hơi. Tiếp tục nhìn khuôn mặt ngái ngủ của Huyết Hồ Điệp. Cho đến khi anh bắt đầu lim dim rồi anh ngủ lúc nào cũng không hay.