Chương 16: Hãy để tôi đi, tôi không có
Khoảnh khắc hai người đi ngang qua nhau người phụ nữ đột nhiên lùi lại một bước rồi ngăn cô lại, đôi mắt như tia X quang nhanh chóng đánh giá cô một lượt.
“Cô là Lâm Ngọc Linh phải không?”
Lâm Ngọc Linh giật mình nhưng chưa kịp phản ứng đã thấy người phụ nữ kia mau.
chóng lấy ra một chiếc micro và trong miệng hét lên một tiếng bén nhọn: “Nhiếp ảnh gia mau đến đây đã tìm được nữ chính của bức ảnh kia rồi”
Bùm!
Chỉ một câu nói ngắn ngủi được thốt ra nhưng giống như một hòn đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng gây ra ngàn tầng gợn sóng.
Mấy người đàn ông mang theo máy quay lập tức nhảy ra khỏi chiếc xe màu trắng, cùng lúc đó các phóng viên nghe được tin tức cách đó không xa cũng bỏ qua việc hỏi những người khác mà lao tới với tốc độ 100m/h như bầy ong vỡ tổ lập tức bao vây lấy Lâm Ngọc Linh không hề có một khe hở nào cả.
Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi cô không kịp trở tay.
“Cô Lâm Ngọc Linh, tôi nghe nói cô vẫn còn là sinh viên đại học, xin hỏi ngoài việc học cô có ngầm tham gia việc mua bán dâm hay không?”
“Cô Lâm Ngọc Linh, xin hỏi có phải chuyện giữa cô và thủ trưởng Chu Hoàng Anh là do cô cố tình dụ dỗ anh ấy có phải không?”
“Xin hỏi cô và anh Hoàng Anh hiện tại có quan hệ gì?”
“Cô Lâm Ngọc Linh xin cô hãy trả lời những câu hỏi của chúng tôi”
Cùng với ánh đèn điên cuồng nhấp nháy, hết câu hỏi này đến câu hỏi khác mang theo ác ý ập vào mặt cô khiến cho sắc mặt của Lâm Ngọc Linh trở nên tái nhợt. Vóc dáng gầy gò của cô giống như một chiếc thuyền nhỏ giữa đại dương mênh mông đang bị từng cơn sóng dữ ập tới không ngừng phải lùi bước.
“Tôi không có làm gái, tôi không có.”
Cô vô thức lẩm bẩm nhưng hoàn toàn bị những tiếng ồn ào đánh cho tan tác.
Động tĩnh ở đây quá lớn nên nhanh chóng thu hút đám người qua đường xung quanh xúm lại, thậm chí còn có không ít bệnh nhân và y tá trong bệnh viện cũng chạy đến xem náo nhiệt, khiến cho Lâm Ngọc Linh bị vây quanh như chiếc bánh chưng được gói ba Tầng trong ba tầng ngoài mà không thế rời khỏi.