Ngày đầu tiên làm “vợ hiền dâu thảo”
Hừ!
Trần Hạ Mộc tối qua đã lôi hết mọi sự dũng cảm được tích luỹ trong nửa cuộc đời để tra hỏi nguyên nhân của hôn sự này, thế nhưng gừng càng già càng cay, cô càng hỏi họ lại càng có cách đưa cô vào tròng, cuối cùng bằng cách nào đó khiến cô âm thầm thoả hiệp, bắt buộc phải chấp nhận.
Họ nói gì nhỉ?
À, nào là Trương Bạch Hàn và cô đều không còn trẻ, sự nghiệp đều rất phát triển rồi cho nên cần tìm bạn đời.
Thật khôi hài, còn có lí do nào khác hợp lí hơn không? Trần Hạ Mộc khóc không ra nước mắt!
Sau đó là gì?
Người lớn nói hai nhà có quan hệ tốt, thay vì dẫn hai người đi xem mắt hết mối này đến mối kia, chi bằng cho hai đứa cưới nhau luôn, dù gì thì cả cô và hắn đều phải tìm ai đó môn đăng hộ đối một chút.
Cuối cùng là một lí do then chốt, chỉ có Trương Bạch Hàn mới có thể giúp cô thoát khỏi scandal lần này!
Thôi thì tương trợ lẫn nhau, mẹ cô dụ dỗ rằng để Trương Bạch Hàn bảo vệ cho cô rồi sau khi sóng yên biển lặng cô muốn ly hôn cũng được, bác Liên cũng chắc chắn nếu cô muốn ly hôn bà sẽ không bao giờ ép buộc cô cả.
Thế nhưng cô nào dám đắc tội Trương Bạch Hàn, nếu công khai sau đó lại ly hôn ngay, cô và hắn ít nhiều đều không còn mặt mũi.
Dù Trần Hạ Mộc có không can tâm, nhưng một người con gái hiền lành, yếu đuối như cô có thể làm gì được, thôi thì cứ thuận nước mà trôi, thuận gió mà bay, dù gì thì cô đúng là không còn trẻ, lấy được tên chồng hờ như Trương Bạch Hàn đúng là lời to.
Trần Hạ Mộc cô cũng chẳng có ý định yêu đương, gia đình bạn bè và tiền với cô luôn là chân ái.
Về vấn đề scandal kia...
Hạ Mộc vốn tưởng đã giấu ba mẹ rất kĩ nhưng sự việc lại nghiêm trọng hơn những gì cô tưởng tượng, theo những lời của Ân Kiều cô cũng có thể hình dung được việc người hãm hại cô có thân phận lớn, nhưng lại không thể hình dung sự việc nghiêm trọng thế này.
Dù đã phong toả tin tức nhưng vẫn có thể đến tai ba mẹ cô, xem ra vẫn còn rất nhiều thuỷ quân ngầm dìm bằng được Hạ Mộc, trước đây cô vốn không sợ đám thuỷ quân nhỏ bé này, căn bản Trần Hạ Mộc cô không làm gì thẹn với lòng, vậy mà giờ bị hãm hại đến Ân Kiều cũng không thể lường trước
Dạo này có rất nhiều việc nhưng từ sau scandal Ân Kiều hoàn toàn không cho cô biết bất kì thông tin nào, hiện tại tin tức đã được công ty ghìm chặt nên cũng chưa chắc đã tìm được.
Sau một đợt loay hoay đột nhiên Hạ Mộc nhớ ra.
Mạng xã hội!
Đúng, mạng xã hội là nơi mà nhiều người thảo luận, vì tin tức được phong toả muộn nên chắc chắn nhiều người đã biết.
Nghĩ rồi cô vội vàng lôi điện thoại ra rồi vào mạng, lướt đi lướt lại một hồi mới thấy một bài đăng, lượng tương tác không lớn lắm nên có lẽ Ân Kiều đã bỏ sót.
Trần Hạ Mộc trầm tư, khuôn mặt lạnh lùng nhìn vào màn hình điện thoại.
Thiếu nữ duyên dáng nào đó: “Nghe nói sau scandal công ty đã huỷ hợp tác với cô ta, mấy hợp đồng do công ty đơn phương huỷ hết, đến bộ phim của cô ta đang chuẩn bị khai máy cũng bị huỷ luôn haha”
Một người khác vào trả lời:
“Haha sung sướng thật, đi với trai còn được công ty gánh tội hộ, người nổi tiếng như cô ta an nhàn quá đấy”
Hạ Mộc cau mày, cô vẫn biết công ty vô cùng ưu ái mình, nhưng không ngờ họ lại đứng ra bảo vệ cô như vậy, sâu trong lòng cô thấy rất cảm động, dường như những câu nói mỉa mai đó không hề hấn gì với Trần Hạ Mộc nữa, cô chỉ quan tâm công ty.
Lướt đến một bình luận khác Hạ Mộc thấy một người đăng tấm ảnh đó lên, cô liền vội vã lưu vào máy rồi thoát ra ngoài nghiên cứu kĩ tấm ảnh.
“Hình như rất giống một người mà mình từng gặp”
Càng chăm chú cô lại càng cảm thấy quen thuộc, đến lúc cảm thấy như mình sắp nhớ ra gì đó thì mùi hương dịu dàng hôm qua lại tới, ngay lập tức một lực từ phía sau cướp điện thoại của cô.
“Á!”
Trương Bạch Hàn không đếm xỉa đến thái độ giật mình hoảng hốt của Hạ Mộc, trực tiếp đưa điện thoại của cô lên trước mắt.
Hạ Mộc lúc đó tức giận định mắng hắn một câu thì thấy gương mặt hắn đột nhiên tối sầm lại, cô lập tức nuốt lời định nói vào lòng.
Thiên hạ đồn rằng Trương Bạch Hàn bình thường thì có thể tao nhã lịch sự, nhưng khi nổi giận thì hắn hoàn toàn biến thành một người khác.
Trần Hạ Mộc cô từ trước đến giờ giỏi nhất là quan sát sắc mặt mọi người, cho nên khi thấy thái độ của hắn thay đổi cô lập tức im lặng, nếu hắn mà tức giận chắc sẽ ném cô đi thật mất.
“Cô ta là người hãm hại em?”
Khuôn mặt Trần Hạ Mộc cứng đờ, cô vốn tưởng hắn tức giận vì nghĩ đó là cô, đàn ông ai chả sợ phải đội mũ xanh, dù gì thì cô và hắn cũng là vợ chồng trên đúng danh nghĩa của pháp luật.
“Tôi, tôi cũng không biết, nhưng hình như cô ta cố ý đóng giả thành tôi”
Trương Bạch Hàn càng tức giận hơn, khuôn mặt trông vô cùng khó coi, đáy mắt hắn lạnh lẽo toả ra sát khí.
Người phụ nữ của hắn mà lại để người khác hãm hại?
Xem ra nếu hắn không ra mặt thì đám người ngu ngốc đó càng ngày càng không an phận!
Trương Bạch Hàn kiềm chế cơn giận đặt điện thoại xuống trước mặt Hạ Mộc, hắn điều tiết hơi thở cố gắng để cho giọng nói của mình không trở thành giọng nói doạ người, hắn không muốn cô sợ hãi.
“Em chuẩn bị một chút rồi đi cùng tôi”
Nói rồi hắn đi vội ra ngoài để Hạ Mộc ngây ngốc một mình, ra khỏi cửa phòng nộ khí của hắn càng lộ rõ, mấy người hầu làm việc gần đó thấy vậy liền nhanh chóng tránh đi, một lúc sau họ thấy thư kí của Trương Bạch Hàn vội vội vàng vàng chạy vào thư phòng của hắn.
“Cậu lại lên cơn gì vậy?”
Nhìn vẻ mặt tức giận của Trương Bạch Hàn, Mạc Kì Phong lập tức ngậm miệng.
Một lúc sau khi hắn ổn định tinh thần liền quăng điện thoại về phía cậu.
“Giải thích!”
Người nào đó nhìn thấy thông tin về scandal mới đây của Trần Hạ Mộc thì lập tức xanh mặt.
Trước đây Trương Bạch Hàn có giao cho cậu quản lí mọi hành động ở các công ty đối thủ của Trần Hạ Mộc để xử lí ngay khi xảy ra vấn đề gì đó.
Nhưng thời gian vừa qua có quá nhiều việc nên cậu đã lơ là, vừa quay lại đã thấy việc vỡ lở đến mức này nên không kịp ứng phó chỉ có thể phong toả tin tức khắp các trang báo, mua chuộc bloger xoá thông tin rồi thoả thuận với công ty của Trần Hạ Mộc đơn phương huỷ mọi hợp đồng trước khi quá muộn để giảm thiệt hại xuống mức thấp nhất.
Có điều công ty của họ là chỗ nào chứ
Trương Bạch Hàn thì lại là ai?!
Đến một thông tin này dù có ghìm chặt đến mức nào thì nó cũng chỉ giống như một con vật nhỏ, họ có thể giấu cũng có thể lôi ra, cho nên Trương Bạch Hàn có phát hiện cũng không có gì là lạ.
“Thì hôm đó...có hơi lơ là”
Rầm!
Hắn đập mạnh tay xuống bàn,nhìn cậu bằng ánh mắt dữ tợn khiến cậu giật nảy mình, Mạc Kì Phong đi theo hắn bao năm rất ít khi hắn nổi giận với cậu, có lẽ mấy ngày nay cậu đã nhổ nhầm lông trên đầu hổ rồi.
“Chủ tịch, là do tôi thất trách, tôi lập tức đi điều tra ngọn ngành”
Trương Bạch Hàn vẫn tràn đầy nộ khí, định nói gì đó thì tiếng gõ cửa vang lên, một người hầu nói vọng vào, giọng run run.
“Chủ, chủ tịch, phu nhân nói chuẩn bị xong rồi”
Cô gái này vừa dứt lời lập tức chạy đi, Mạc Kì Phong vuốt ngực thở dài, cuối cùng thì cũng có người cứu cậu huhu
Phu nhân, cô là thiên thần của tôi.
Cậu đảo mắt qua Trương Bạch Hàn thấy hắn trở lại trạng thái bình thường trong phút chốc, lại có chút dịu dàng thì lòng càng nhẹ nhõm.
Nhưng vẫn còn chút mếu máo, không phải chứ, dù có thích mức nào thì dù gì cậu cũng theo hắn nhiều năm, dịu dàng như thế với cậu một chút không được sao?
Đột nhiên hắn lên tiếng.
“Thông báo với đạo diễn Hoành nói tôi sẽ đến bữa tiệc tối nay”
Mạc Kì Phong quay người định đi hắn lại nói tiếp.
“Kêu Dược Như chuẩn bị một mẫu váy dạ tiệc mới nhất, hôm nay tôi sẽ dẫn Tiểu Mộc đến đó”
Cậu thoáng chút bất ngờ rồi lập tức lấy lại trạng thái bình thường, vâng vâng dạ dạ liền đi ra ngoài.
Lần này Trương Bạch Hàn đồng ý đến bữa tiệc của đạo diễn Hoành lại còn dẫn Trần Hạ Mộc đi e là không phải vì nể mặt ông ta, mà là muốn dập tắt hoàn toàn scandal này, Mạc Kì Phong quả thực đã đánh giá thấp vị trí của Trần Hạ Mộc trong lòng hắn rồi.