Ông Xã Là Chiến Thần
“Không có gì có thể đánh bại trong này được, đến cho một tá nụ hôn sao?”
“Cô gái ngốc này, anh thật sự muốn đánh cho em một trận? Là em đau nhưng chúng ta cùng chịu đòn.” Những ngón tay dài của anh nắm chặt lấy đôi bàn chân nhỏ của cô áp vào trước ngực mình.
Bịch bịch bịch…
Nhịp tìm của anh đang đập rất nhanh.
Hai vành tai của Lâm Ngọc Linh cũng đã đỏ ửng lên, điều này không thể giải thích được, anh ấy thực sự động lòng với mình sao? Cô lại gần đầu anh, hôn lên đôi môi mỏng của anh, nói ra những lời ấm áp, lời mời mê muội. Người đàn ông thấp giọng thở hổn hển, đảo ngược tình thế đè cô xuống dưới người mình.
Nhấp nhô lên xuống. Chìm đắm không ngừng.
Lâm Ngọc Linh tóc tai bù xù chống đỡ trên cánh cửa thủy tinh, nhìn trên cánh cửa thủy tỉnh thấy bản thân mình mà mặt đỏ tía tai Chu Hoàng Anh thật quá đáng rồi, bên ngoài nếu như có ai, bộ dạng như này của cô và anh rõ ràng sẽ bị nhìn thấy!
Trong lúc đang suy nghĩ về điều này, trong khu vực nhỏ yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một ánh sáng, giống như là chủ nhân của ngôi biệt thự này đã quay lại, không đợi cô lên tiếng, người đàn ông đã vẫy tay một cái, rèm cửa đóng lại.
Hơn nữa bị phản tác dụng bước lên trước một bước dùng lực kéo cô, toàn thân dựa lên trên tấm rèm.
Chân lại lần nữa bị anh tóm lấy.
“Dọa chết em rồi”
“Xem ra, phu nhân vẫn còn thời gian để phân tâm, là anh làm chưa đủ sao.”
Hử…
Cô như sắp ngục ngã, còn anh…anh vẫn chưa làm chưa đủ? Là muốn cái mạng nhỏ này của cô sao? Lâm Ngọc Linh nhìn anh đầy oán hận trong lòng, cũng may, đồng cảm với thân thể nhỏ bé của cô, người đàn ông đó kiềm chế lại, không bao lâu sau, bế cô vào.
phòng tắm Nằm trên bờ ngực rắn chắc cường tráng của anh, Lâm Ngọc Linh xin thề sau này có chết cũng không chơi trò nhập vai này nữa.
Ăn trộm gà không thành ngược lại còn mất năm gạo chuyện gì vậy cơ chứ!
Cô vốn dĩ là muốn trêu trọc anh. Trêu đùa anh, ngược lại lại bị người đàn ông này đãi một bữa lớn no nê, cũng thật là cố gắng không được oan ức.
“Mặt không hài lòng là có ý gì? Không thích sao?” Người đàn ông nâng cảm cô lên, dùng ngón tay tìm tòi quai hàm của cô.
“Anh đừng nói nữa!” Người phụ nữ nhỏ mặt đỏ ửng lên vì xấu hổ.
“Anh còn nghĩ răng em đã quen rồi”
Quen cái dắm ấy!
Cô làm sao có thể nghĩ đến, sau mỗi lần cũng anh làm chuyện như này, đều sẽ có một loại cảm giác loạng choạng như một chú hươu nhỏ, nghĩ như vậy, cô cong môi lên, dùng đôi bàn chân nhỏ cào vào đôi vai rằn chắc của anh.
Người đàn ông nhíu chặt mày: “Hử?”
“Kiếp sau em nhất định sẽ không gả cho quân nhân, thể lực quá tốt, không thể chịu đựng được”
““
“Không phải là anh nên tức giận sao?”
Cô ngờ vực.
sau anh sẽ làm một thư sinh nho nhã yếu đuối, đợi kiếp sau em sẽ biết quân nhân tốt như nào.”
Lâm Ngọc Linh cảm thấy bản thân như: một kẻ ngốc không có trí nhớ.
Không muốn nói rằng trộm gà không thành mà còn mất nắm gạo, nhưng kết quả chỉ trong mấy phút đã mất gạo rồi, còn trách móc không được toàn tâm toàn ý.
Sau khi tắm rửa xong.
Lâm Ngọc Linh mệt mỏi không muốn động đậy, lấy điện thoại nằm trên giường đọc các bài đăng trên mạng, bất kể là bài đăng gì, đều có hai đến ba điều có liên quan đến cô, nói cũng thật kỳ lạ, những bình luận trước đây hơn nửa là trái chiều, bây giờ đột nhiên lại toàn là những bình luận tốt.
Thậm chí không ít “papazazi” từ sáng đến tối lên sóng cả ngày, một ngày không oán hận cả “Lão tài xế” sẽ không thoải mái, cũng có không ít người ngăn chặn cô, làn sóng xin nhận lỗi này có thể nói là thu được gấp đôi kiểu mẫu danh lợi.
Thu được lòng người, thu được sự khen ngợi.
Lâm Ngọc Linh cảm thán sự thông minh của sư phụ, đột nhiên nhớ đến chuyện trước đây Hater nói về anh.
Ngay sau đó, mở phòng phát sóng trực tiếp, để tất cả mọi người ở trong phòng phát sóng trực tiếp của cô người phát biểu ý kiến đều bị chặn vĩnh viễn.
Trong những trường hợp bình thường, cô sẽ không phát sóng trực tiếp, nên sẽ không có người phát hiện ra chuyện này, hơn nữa người mà phát hiện ra chuyện này, rất có khả năng chính là Hater mà sư phụ nói, cũng chỉ có thể Hater của anh ta mới rảnh dỗi hai mươi tư giờ để ý tới nhất cử nhất động của mình.
Trước đây vẫn chưa gặp mặt, đều là cuộc chiến tâm lý, đầu tiên phải biết người biết ta Đợi xấp xỉ một tiếng đồng hồ.
Lần lượt chặn các mã ID.
Lâm Ngọc Linh dùng “Máu nhện độc cắn” điều tra IP, đều không có vấn đề gì quá lớn, nên là có người phát hiện ra động tác của cô, hỏi quản lý muốn chặn, nồi này, cô có thể ném nó ra phía sau sân thượng một cách chính xác.
Mãi đến khi.
Cậu chủ Quan Duyệt.