Ông Xã Chày Bửa

Chương 97




Một câu nói khiến cả Mạc Yến lẫn Bắc Tân Khởi khựng lại.

Giờ người đã có mặt tại thành phố T?

- Thím Hạ Lan, thím đến mà sao không báo trước để cháu đi đón thím vậy á?

Đan Nghi , Bắc Tân Khởi đưa mắt nhìn nhau đầy khó hiểu, rồi Mạc Yến tiếp tục cất tiếng nói chuyện cùng Hạ Lan.

Giọng Hạ Lan nhẹ nhàng đáp lại:

- Thím chị tiện đường qua đây, mà lâu lắm thím không được gặp con rồi nên giờ muốn gặp con chút thôi.

Bắc Tân Khởi nghe vậy, khóe môi hơi giật giật.

Vậy sao không thấy tiện đường đến thăm cậu con trai ruột này nhỉ?

Mẹ có lẽ phải rất yêu quý Mạc Yến...

Mạc Yến vui vẻ trò chuyện thêm dăm ba câu cùng Hạ Lan rồi mới tranh thủ thời gian nghỉ trưa để  đi đến chỗ hẹn.

Bắc Tân Khởi vốn định đi cùng Mạc Yến, nhưng giống như đoán trước được ý định của hắn, trước khi ngắt điện thoại, Hạ Lan đã có ý nhấn mạnh mong muốn là chỉ muốn gặp riêng một mình Mạc Yến mà thôi.

Bắc Tân Khởi thật lòng không hiểu...

Rốt cuộc là có chuyện gì mà mẹ lại đơn độc tìm gặp mỗi Mạc Yến vậy chứ?

Chẳng mấy khi trong lòng nảy sinh chút tò mò, Bắc Tân Khởi vẫn nhất quyết đi cùng Mạc Yến, nhưng còn chưa kịp ngồi vào xe thì lại nhận được cuộc gọi từ khách hàng...

Sát giờ đi lại có việc,Bắc Tân Khởi đành buông xuôi việc cùng đi với Mạc Yến.

Mạc Yến và Hạ Lan hẹn gặp nhau tại một quán cafe.

Khi Mạc Yến đến nơi thì Hạ Lan đã có mặt ở đó, mặc trên người chiếc váy dài thanh nhã,mái tóc xoăn dài hợp mốt, khí chất quý phái vô cùng.

- Thím Hạ Lan!

Mạc Yến bước về phía Hạ Lan, cất tiếng chào thân mật, rồi ngồi xuống ngay vị trí bên cạnh.

Hạ Lan chăm chú ngắm nghía khuôn mặt rõ ràng đã gầy đi khá nhiều của Mạc Yến, bật cười mà rằng:

- Trong Bắc thị, con phải chịu khổ rồi sao?

- Không khổ ạ!

"Chỉ cần con của thím không làm khó cho con là được " Mạc Yến thầm nghĩ trong bụng, cô cũng không phải là người thích mách lẻo.

- Thím Hạ Lan, lần này thím định ở lại thành phố T này bao lâu ạ?

Đan Nghi bật cười, tìm chủ đề đánh lạc hướng câu chuyện.

Hạ Lan cười hiền từ:

- Thím chỉ tiện đường ghé qua chút, chiều nay sẽ ra về luôn.

- Sao thím không gặp Tân Khởi chút?

Mạc Yến không khỏi tò mò.

Hạ Lan trả lời đầy thản nhiên:

- Tân Khởi có lẽ cũng rất bận, lần này cũng chỉ đến có vài giờ ngắn ngủi, nên cũng không muốn phiền phức.

Mạc Yến thấy cũng đúng,nên không tiếp tục hỏi  mà đổi sang một chủ đề khác .

- Vậy thím lần này đến đây là có việc gì vậy ạ?

Nghe Mạc Yến hỏi vậy, Hạ Lan rút điện thoại ra,rồi mở ra một phần ảnh.

Bức hình đầu tiên  là một cô gái rất trẻ, khoác trên người bộ lễ phục đắt tiền của Dior, khí chất cao quý, ngoại hình cao ráo, trắng trẻo, khuôn mặt xinh xắn, diễm lệ... thần sắc có chút lạnh lùng nhưng không gây ác cảm mà ngược lại còn rất thanh tao, cuốn hút.

Bức ảnh thứ 2, thứ 3... đều là hình ảnh của những cô gái trẻ, có điểm chung là đều rất xinh đẹp, chỉ nhìn lướt qua thôi là đủ biết đều là thiên kim tiểu thư của các danh gia vọng tộc lớn.

- Đây là....

Mạc Yến nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, ngay từ khi nhìn thấy bức hình đầu tiên thì trong lòng cô dường như đã có đáp án.

Thím Hạ Lan đang muốn sắp xếp cho Bắc Tân Khởi đi hẹn hò?

Hạ Lan lướt những đầu ngón tay thon nhỏ mềm mại trên màn hình điện thoại rồi cất giọng nói không giấu nổi niềm vui:

- Mạc Yến, nói ta nghe ý kiến của con, con thấy cô gái nào ổn nhất?

Mạc Yến hơi khựng lại, thím Hạ Lan lần này đến đây là muốn kêu cô cùng tuyển phi cho Bắc Tân Khởi sao?

Sao lại kêu cô giúp việc như này chứ?