Nhìn những bó hồng ấy, sắc mặt Bắc Tân Khởi không khỏi trùng xuống.
Cái trò trẻ con ấy, thật quá sến sẩm!
Không để ý thấy thần sắc có chút khác lạ của hắn, Mạc Yến chăm chú chỉnh lí lại đống hoa.... cô không thích hoa hồng, cũng giống như Bắc Tân Khởi, đều cảm thấy trò này rất sến...hai người lại có thêm một điểm tương đồng.
Nhìn thấy những bó hoa này, cô thật chỉ muốn vất ngay vào thùng rác... nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì thấy làm vậy hơi quá, nên đành kìm chế lại.
Người tặng hoa là ai, cô còn chưa biết, mục đích tặng hoa là gì,cô cũng không hay... nhỡ như đối phương chỉ đơn giản là muốn kết bạn, nhưng lại bị cô chà đạp vậy thì rất là thiếu đạo đức.
Nghĩ vậy, Mạc Yến nhìn đống hoa cũng thấy thuận mắt hơn nhiều.
Cầm một bó hoa đưa lên mũi,hít hà mùi hương dịu nhẹ ấy, khóe môi cô không khỏi cong cong lên.
Bắc Tân Khởi trùng nét mặt đứng đó, không động thanh sắc mà dõi theo loạt hành động của cô, nhìn cô có vẻ như là rất vui... hắn lại nghĩ tới buổi tối hôm ở trong căn phòng khách sạn trải đầy hoa hồng, cô có vẻ như không thích thú gì cho lắm với những cánh hồng đó... khuôn mặt điển trai lập tức được phủ lên lớp băng giá ngàn năm tuổi.
Bước vài bước tới sát bên Mạc Yến, cầm lấy một cành hoa lên mà ngắm nhìn, rồi bàn tay to lớn, nắm lại vò nát bông hoa hồng đẹp,thắm sắc hương ấy.... rồi hắn vất luôn bông hoa đáng thương nằm ở một góc không xa.
- Để bảo vệ không khí trong lành của văn phòng , từ nay về sau, ở đây không được phép cắm hoa tươi!
Nét mặt thản nhiên,hắn thông báo một quyết định " quan trọng " như vậy rồi với tay lấy tờ giấy ăn lau bàn tay mình.
- Hoa tươi có công dụng điều hòa, thanh lọc không khí rất tốt!
Mạc Yến chả thèm quay lại nhìn hắn, lên tiếng sửa sai cho câu nói khi nãy của hắn.
Bắc Tân Khởi mang khuôn mặt không chút cảm xúc mà nhìn cô, khẽ nhếch miệng lười nhác mà đáp lại:
- Tôi không thích!
Khẩu khí rất nhẹ, rất bình thản...
Thế nhưng ẩn trong câu nói là sự ngang ngược, bá đạo... khiến sắc mặt vốn rất điềm nhiên của Mạc Yến phải biến sắc.
Cái gì mà, tôi không thích? Chỉ vì bản thân anh ta không thích nên cả văn phòng đều không được có chút hương hoa sao?
Mạc Yến tức giận, hắn cố tình tới chọc tức cô đây mà!
Mạc Yến thật sự rất cáu, trong lồng ngực như có ngọn lửa đang cháy bùng lên, cô thật sự muốn cãi tay đôi với hắn, nhưng, cô đã cố gắng bình tâm lại...
Cô hiện tại,chỉ là một trợ lí nhỏ bé, trước mặt bàn dân thiên hạ lại dám cả gan cãi lại lệnh của tổng tài đại nhân... Mọi người sẽ nghĩ gì về cô?
Từ từ ngẩng đầu dậy, ánh mắt trong veo, bình tĩnh nhìn vào mắt hắn, nhẹ nhàng cất tiếng:
- Tôi thích!
Hai từ bình thường, không nặng, chẳng nhẹ....
Hắn khẽ nhướn mày, nhìn cô, ánh mắt sắc lạnh như muốn nhìn thấu tâm can cô...
Bị hắn nhìn như vậy, da gà da vịt nổi đầy tay, nhưng trên mặt Mạc Yến, vấn không biểu lộ ra bất kì cảm xúc gì, nhìn hắn một chút vậy rồi lại cúi xuống tiếp tục chỉnh lại đống hoa hồng.
Ánh mắt Bắc Tân Khởi dừng lại trên đôi tay đang sửa sang những cánh hoa ấy, đôi môi mỏng cong lên một nét quá độ.
Rồi, hắn chậm rãi nói một câu:
- Làm việc riêng trong giờ làm việc, trừ hết tháng lương thứ hai.
Ôm một ôm lớn những bó hoa trong tay, định tìm chỗ để cắm hoa... nghe hắn nói vậy thì không khỏi giật mình, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Bắc Tân Khởi đứng trước bàn làm việc của cô,giơ tay đeo đồng hồ lên, chậm rãi quay mặt chiếc đồng hồ nhẫn hiệu Cartier về phía Mạc Yến.
9: 01 phút!