Nợ Một Lời Xin Lỗi

Chương 98




Cánh cửa kia vẫn đóng kín,mặc cho Cát Tiểu Du có gào lớn cỡ nào,cô đi đi lại lại bên ngoài,mặc kệ cho vệ sĩ khuyên ngăn cô,dù gì trên danh nghĩa cô lại là mợ ba tương lai nên chẳng ai dám động đến cô ta

“Cạch “ cánh cửa được mở ra nhưng lần này Hàn Ngôn Viên không nhìn ngó gì đến cô ta “Viên”

Hàn Ngôn Viên chẳng thích thú gì mấy cái mối hôn sự này,không chừng còn chán ghét cô Cát tiểu thư?

Hắn không nhìn Cát Tiểu Du lấy một lần...Vương Thừa Nhi nằm im bất động môi tái nhợt,được hắn bế trên tay...

Hắn kiệm lời,và không thèm nói năng gì cả,....hắn đưa cô lên trực thăng,mạng cô như chỉ treo trước gió không biết sẽ đứt lúc nào

Du thuyền có trực thăng,không phải ai cũng có,đếm trên đầu ngón tay ở đất nước này chỉ có vài chiếc,hắn và Đoàn Thiếu Dương là một trong những người sở hữu...

Áo sơ mi của Hàn Ngôn Viên,Cát Tiểu Du bực dọc chạy theo,”Viên anh làm vậy là bỉ mặt em,ở đây biết bao người anh lại bế cô ta,anh ăn nói sao với hai bên”

Một lần nữa Hàn Ngôn Viên lườm cô ta”tránh ra,nếu muốn gì thì tự mà về nói với hai bên gia đình”

“Anh....” “Vương Thừa Nhi,cô là sao chổi của tôi à,tại sao cứ chạy đến bên người đàn ông của tôi?” Vừa nói Cát Tiểu Du vừa nắm lấy cổ áo Vương Thừa Nhi lay lay..

“Nếu cô cứ như vậy,chỉ càng làm tôi coi thường cô thôi”



Cát Tiểu Du lơi tay rồi đứng im,Hàn Ngôn Viên đi sượt qua người cô ta trúng bả vai...mắt cô ta nhoè đi...”em thua cô ta ở điểm nào”

Hàn Ngôn Viên xoay người lại đáp trả”thua ở chỗ tôi không quan tâm cô”

Mọi ánh nhìn,bao nhiêu cặp mắt đổ dồn vào người cô,khiến cô ta ngã ngồi bệt xuống đất

Lúc này chiếc trực thăng rời đi,bào nhiêu tin tức đều bị thuộc hạ của Hàn Ngôn Viên dìm xuống

Câu chuyện cứu được Vương Thừa Nhi lúc đó không ai biết

'...

Nhưng Cát Tiểu Du không quan tâm,cô ta dù gì cũng là danh giá thế lực,nên giở trò một chút

Thế là chưa đầy nửa giờ,cả đất nước đều đọc được tin “Vương Thừa Nhi không an phận,Vương Thừa Nhi là gái bán hoa quen rồi,Vương Thừa Nhi luôn muốn cướp chồng người khác”

......

Đoàn Thiếu Dương đọc được tin thì tra ra xem ai tung ra mấy bài báo này...

Cũng chẳng cần tìm thì Cát Tiểu Du tự mò đến dinh thự nhà họ Đoàn mà khóc lóc...

Bà Đoàn và mọi người ai cũng bất ngờ,vì mấy ngày nay sự mất tích của Vương Thừa Nhi được cô ta chỉ điểm

Đoàn Thiếu Dương đi đến Biệt Thự của Hàn Ngôn Viên thì nơi đây có vẻ không đón tiếp mấy...

Sở dĩ Đoàn Thiếu Dương biết cô được hắn cứu,là vì ngày hôm ấy,tra ra được Hàn Ngôn Viên chính là người đã bắn chết lão Lỗ....

Dáng ngồi đứng không yên của Đoàn Thiếu Dương làm cho Hàn Ngôn Viên cũng biết hắn yêu Vương Thừa Nhi cỡ nào...



“Lại đến tìm vợ à”

“Nói vậy là anh đang giữ vợ tôi”

“Chủ tịch Đoàn,Vương Thừa Nhi vốn dĩ là vợ anh nhưng hiện giờ thì không phải,và vợ anh không muốn gặp anh”

“Cần anh cho phép sao?”Đoàn Thiếu Dương biết cô vẫn còn giận...nhưng dáng vẻ không cho gặp người của Hàn Ngôn Viên làm hắn gai mắt,kiểu như Vương Thừa Nhi là gì của hắn

“Anh Đoàn,hiện tại cô ấy ổn rồi,cô ấy nhắn lại với tôi là cho cô ấy thêm thời gian,và anh cũng nên giàn xếp mọi chuyện êm đẹp”

“Tôi muốn gặp em ấy,chỉ cần thấy em ấy khoẻ mạnh là được”

“Xin lỗi,cô ấy không muốn gặp anh”

“Anh là cái gì mà cản tôi,không cho tôi gặp cô ấy”Đoàn Thiếu Dương rất nóng tính tay nắm lấy cổ áo của Hàn Ngôn Viên,cả hai như muốn khè ra lửa vậy

“Anh về đi “ hai gã đàn ông quay người qua nhìn,thì thấy cô đang đứng,hai tay bám vào cây sắt treo bịt nước biển lủng lẳng truyền vào người cô

“Em ra đây làm gì” Hàn Ngôn Viên chạy đến dìu cô,và cô tựa vào người hắn như một điểm tựa

Hình ảnh đầy gai góc như vậy,đầu hắn như bốc hoả

“Nhi Nhi,về với anh”

Hàn Ngôn Viên dìu cô đến ghế sô pha ngồi,rồi cũng ngồi kế bên

Còn Đoàn Thiếu Dương đi đến quỳ một chân,nắm lấy bàn tay gầy gò ốm xanh của cô,...”em biết anh đã lo lắm không”

Vương Thừa Nhi không hẳn là người tinh tường mọi việc như hắn,nên cô chỉ thấy mọi chuyện qua cặp mắt bình thường”anh muốn làm gì thì cứ việc làm,em cũng muốn bình yên một thời gian,được không”

Nghe câu nói của cô khẩn xin hắn để cô yên không trong lòng hắn cũng đau lắm chứ,”vậy em hứa với anh,không được trốn anh”

Cô cười mỉm xanh xao trả lời”đã bao giờ em trốn anh đâu”

Trong lòng hắn tự biết,cô rất cứng đầu,cho dù ép cô trở về thì thể nào cô cũng giận dỗi,hoặc sẽ làm gì đó,trước mắt ở đây vẫn an toàn.vì hắn biết còn một thế lực mà hắn cần phải nhổ cỏ tận gốc..

“Được,chỉ cần thấy em an toàn,hơn nữa tránh xa đàn ông ra,kể cả hắn “

Hàn Ngôn Viên lườm hắn,có vẻ cũng bực dọc lắm

“Lấy điện thoại,khi nào nhớ anh thì gọi”đi đến đây hắn đã chuẩn bị điện thoại mới cho cô vì biết cô làm hỏng cái kia rồi...

“Nhi Nhi ngoan,xong việc anh sẽ đón em”

Vương Thừa Nhi bản thân cô cũng chẳng biết rốt cục hắn muốn làm gì?bản thân cô hiện giờ chỉ trông mong vào bà cụ,người thân duy nhất của cô...

Vừa yêu vừa giận hắn,lúc xảy ra chuyện người cô nghĩ đầu tiên đến là hắn,nhưng lúc hiện tại nghĩ đến chuyện Lục Nhã Khanh và hắn sắp cưới nhau cũng đủ để cô bóp chết hắn

Đợi hắn tự giải thích chuyện Lục Nhã Khanh,nhưng không hề nói gì làm cô thêm thất vọng lần nữa...