Nợ Một Lời Xin Lỗi

Chương 82




…studios tại tập đoàn Đoàn Thị…

Đoàn Khả Nhiên chụp quảng cáo cho sản phẩm mà cô đang làm người đại diện…tóc xoăn tự nhiên gợn nhẹ,đôi mắt được kẻ nhẹ nhàng nhưng rất long lanh,đôi môi hồng đào mộng,thêm chiếc váy trắng tinh,chỉ cần có thêm đôi cánh là cô sẽ tự biến thành thiên thần trong mắt mọi người ngay…quá đẹp và thuần khiết …

Phong Hạ đứng quan sát từ đầu buổi đến cuối chưa hề rời mắt,đường đường cũng là chủ tịch tập đoàn Phong Hành khét tiếng trong giới bất động sản,bây giờ lại đứng làm vệ sĩ cho một cô gái,cái điều mà hắn chưa hề nghĩ tới…mặc dù phong lưu nhưng từ trước tới giờ hắn vẫn giữ mặt mũi,còn bây giờ thì bay sạch vì cô nhóc như thiên thần kia…

“Anh em nhà họ trông giống nhau thật”hắn đứng lẩm bẩm nhìn thiên thần…

“Thưa sếp,hôm nay có cuộc họp “ trợ lý của Phong Hạ từ đâu đi tới,cúi người nói nho nhỏ,từ trước tới giờ Phong Hạ không cho vệ sĩ hay trợ lý xuất hiện xung quanh hắn,hắn chỉ muốn tự do tự tại,lúc cần hắn sẽ gọi…họ thường đi cách xa hoặc trốn ở đâu đó…

Phong Hạ đưa tay lên nhìn đồng hồ,”huỷ”

“Thưa sếp,đã huỷ lần thứ 3 rồi”

Phong Hạ liếc nhìn một phát bằng cặp mắt diều hâu”nhìn tôi giống ăn chơi bỏ bê công ty lắm à”

“Ơ,dạ,không. …”trợ lý của Phong Hạ cúi người sợ sệt đến xanh mặt nép qua một bên…

lúc cần xuất hiện lại không thấy đâu,giờ không cần thì lù lù xuất hiện…hắn đứng lẩm bẩm,vừa nhìn sang bên cái phông chụp hình thì không thấy Đoàn Khả Nhiên đâu cả,”người đâu”



Phong Hạ chạy bổ lại nắm cổ áo thợ chụp ảnh,gào lên rất lớn”người đâu”

Anh thợ trẻ chưa kịp hoàn hồn, chỉ ậm ừ rồi chỉ vào lối hành lang “bên kia kia…”

…chạy đến hành lang rộng, hắn nhìn thấy phòng thay đồ thì đạp cửa tông vào”rầm”

Đoàn Khả Nhiên giật bắn người vì tiếng động lớn,”anh bị điên à”

Hắn nhào tới ôm chầm lấy cô,tư thế đang ngồi ngẩn đầu cho hắn ôm thật sự rất khó thở”buông tôi ra”

Đoàn Khả Nhiên đập tay vào lưng hắn thình thịch …

“Lần sau em không được biến khỏi mắt tôi như vậy nữa “giọng hắn thì thào run run,làm Đoàn Khả Nhiên im lặng một lúc rồi mới nói tiếp

Cô không hiểu hắn sợ gì?run gì? Cô muốn mắng hắn nhưng rồi lại thôi, vì thái độ lạ?

“Buông bàn tay…dơ bẩn của anh ra…”

Phong Hạ hoàn hồn,chợt nhận ra hắn có hành động hơi quá…”tôi chỉ sợ em bị bọn xấu bắt đi,rồi tôi ăn nói với Dương làm sao?”

“Tôi…không cần anh lo…anh nghe rõ chưa?”

Trong mắt Đoàn Khả Nhiên mà nói,Phong Hạ chỉ là một tên đàn ông bẩn tính dê xòm không hơn không kém,chỉ là cô chưa hiểu tại sao anh trai của cô lại kết thân anh em với hắn…

Phong Hạ mỉm cười rồi đi ra ngoài,vừa có tin nhắn của Đoàn Thiếu Dương là họp cổ đông lớn,bắt buộc Phong Hạ phải rời đi…

Một lát sau,Đoàn Khả Nhiên đi ra ngoài thì thở phảo nhẹ nhõm,vì cái đuôi đã không bám theo…nhưng cô không hề biết,Phong Hạ đã bố trí an toàn cài người quan sát xung quanh mỗi bước chân của cô.



…Phòng chủ tịch Đoàn Thị…

“Dương,có chuyện gì à?hợp cổ đông gấp vậy”

“Cậu cũng có một ít cổ phần! Không thích họp thì về đi”

Đoàn Thiếu Dương một tay gõ bàn phím,một tay lật đống hồ sơ trên bàn…như tra gì đó!gương mặt hắn chăm chú tập trung,nhưng miệng vẫn trả lời Phong Hạ…đôi mày đen như đang dính vào nhau,mái tóc màu cafe sậm làm tôn lên làn da trắng,nổi bật trên chiếc áo sơ mi đen

“Bớt cái kiểu móc méo anh em đi “ Phong Hạ ngồi vào sô pha,ngã người ra sau miệng lẩm bẩm

”Hạ,một lát có họp cậu cứ im lặng…chuyện còn lại cứ để tôi”

“Nhưng cậu phải nói là chuyện gì”

“Chào đón người cũ”

Đoàn Thiếu Dương nhấn enter vào bàn phím,rồi hắn mỉm cười mãn nguyện, như vừa giao dịch gì đó thành công…

“Đi thôi”

Phong Hạ lắc đầu,cái tên này đúng là lúc nào cũng thần thần bí bí…



Mọi người đã tập trung đầy đủ,Lỗ Gia Ngọc vẫn giở thủ đoạn câu mồi,ăn mặc hở hang,trang điểm đậm giày cao gót “Thưa Đoàn Tổng,cuộc họp cổ đông xin được phép bắt đầu,hôm nay chúng ta có một cổ đông lớn mua lại cổ phần Đoàn Thị xin mời cô Tống Nhã Khanh”

Phong Hạ đứng bật dậy”chết tiệt …” nhìn sang Đoàn Thiếu Dương,vẫn thấy Đoàn Thiếu Dương ung dung ngồi khoanh tay trước ngực,mặt không gợn sóng …

Phong Hạ biết tính Thiếu Dương,nếu không có toan tính gì thì không để kẻ đã hại gia đình mình nhởn nhơ như vậy…

số cổ phần Đoàn Thiếu Dương bán ra điều được Lục Nhã Khanh mua hết…



Cuộc họp đã kết thúc,Đoàn Thiếu Dương trở về phòng làm việc của mình,bên ngoài thì mọi người đang bàn tán về vị cổ đông mới trong tập Đoàn …Lỗ Gia Ngọc với vẻ không vui vì dù gì vị thế cũng thua cô gái kia,gia sản khủng…

“Cộc cộc” “vào “

“Chào anh,người quen cũ” Lỗ Gia Ngọc thấy Lục Nhã Khanh vào phòng của Đoàn Thiếu Dương thì cô ta đứng bên ngoài hậm hực,nghĩ cách phá đám…

“Có chuyện gì”Giọng Đoàn Thiếu Dương trầm ấm,vang lên làm người nghe phải đóng băng vì sự uy nghiêm

“Anh vẫn khoẻ chứ”

Lục Nhã Khanh mặc áo sơ mi trắng,kèm chiếc váy đỏ ôm ngắn củn,ngồi lên bàn làm việc của Anh còn ưỡn người ra trước kéo chiếc cà vạt của Đoàn Thiếu Dương…mặt đối mặt,nhìn càng gần gương mặt Đoàn Thiếu Dương càng hút cô ta,tròng mắt màu nâu cafe hàng mi rậm hút người

“Cạch” “hai người làm gì vậy?” Dư Hy cùng Vương Thừa Nhi vừa mở cửa vào,đã thấy cái cảnh tình tứ của hai con người,bà chỉ kịp thốt lên một câu hỏi,còn Vương Thừa Nhi thì đứng chết trân …