No Moral (Không Đạo Đức)

Chương 81




Yoonshin cần chút thời gian để hiểu ý của Sehun. Cậu cố suy nghĩ theo hướng xấu nhất sẽ là gì, nhưng mà có lẽ cảm xúc thực sự của Sehun giống với những gì cậu đã tưởng tượng khi lái xe rồi. Yoonshin có chút xấu hổ nhưng vẫn giữ tay Sehun thêm vài giây trước khi Sehun giật tay ra khỏi cậu

"Tránh ra. Tôi không nên đến đây," Sehun nói.

Sehun ném chiếc khăn tay lên bàn một cách thô bạo và rời khỏi quán cà phê. Yoonshin vội vàng đặt khay đựng cốc xuống quầy và đuổi theo Sehun. Cuối cùng não cậu cũng hiểu được những gì người kia nói. Sehun rõ ràng đã run rẩy, nhưng anh không quen và không hài lòng với bản thân vì đã có những cảm xúc như thế.

Yoonshin cũng cảm thấy tương tự nên cậu hiểu điều đó. Cuối cùng thì cậu cũng có thể nắm bắt được người đàn ông kia rồi. Cậu cố gắng tăng tốc và đi xuống tầng hầm, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng gầy guộc của Sehun đang đi qua khu trò chơi điện tử trước cửa vào chung cư.

Ngay khi nhìn thấy anh, Yoonshin đã thò đầu ra ngoài để cho người kia biết đến sự hiện diện của cậu. Định hỏi rằng tại sao anh lại phớt lờ cậu như thế nhưng rồi lại thôi. Yoonshin đứng thẳng và đi bên cạnh Sehun.

"Nếu có thể thì mong anh có thể giao cho tôi thật nhiều việc tại công ty với ạ. Dù là vụ án ngắn cũng được để giết chết thời gian rảnh rỗi của tôi. Tôi muốn rời lịch hẹn với cô ấy, vì sẽ thật có lỗi nếu như gặp cô ấy trong khi bản thân lại hướng về một người khác."

Yoonshin đã hứa hẹn về cuộc gặp tiếp theo với một mốc thời gian mơ hồ, nhưng cậu cũng không thể cứ trì hoãn mãi được. Cậu nghĩ sẽ thật tuyệt nếu bản thân có một cái cớ để trốn đi dù chỉ là tạm thời.

"Hiện tại công ty chúng ta không có những vụ án như vậy đâu, sao một tên đàn em lại dám chịu trách nghiệm cho nhiều công việc như vậy chứ? Không có đâu," Sehun nói, thẳng thừng từ chối lời cầu xin của Yoonshin.

"Số năm kinh nghiệm không phải là tất cả đâu ạ. Anh là ví dụ điển hình của điều đó. Không có đối tác nào tại Doguk ở vị trí của anh mà có số năm kinh nghiệm như vậy hết. Nếu đó là việc sắp xếp tài liệu nghiên cứu cho những vụ án liên quan đến luật lao động thì tôi có thể làm tốt. Tôi tự tin rằng mình có thể đưa ra bản tóm tắt ngắn gọn cho tòa án. Nếu không thì tôi cũng rất hài lòng với việc đảm nhận những vụ án tốn nhiều công sức của team chúng ta đó ạ."

"Tôi làm việc với những người có thể tìm ra 10 giải pháp cho một câu hỏi. DNA của cậu vẫn giống với một luật sư nhân quyền trong sạch lắm. Có tiếng nói trong xã hội, nhận được khoản thanh toán khủng khiếp, kiếm thật nhiều lợi nhuận—tôi sẽ thưởng cho cậu một khoản tiền lớn nếu bất kỳ mục tiêu nào trong ba cái kia nằm trong danh mục mong muốn của cậu."

"Tôi đang rất tuyệt vọng và không muốn nói dối."

"Giờ đây tôi chỉ cần một công việc khiến mình phải làm thâu đêm suốt sáng thôi ạ," Yoonshin nói.

Sehun cuối cùng cũng dừng bước trên hành lang yên tĩnh và quay lại nhìn Yoonshin. Khuôn mặt điển trai vô cảm của anh liền nhăn nhó. Yoonshin nhìn lại Sehun khi gió lạnh đang thổi qua mái tóc của cậu.

"Cậu muốn tôi giao việc cho cậu vì cậu muốn thoát khỏi thực tế mà mình đang phải đối mặt à. Cậu không nghĩ rằng mình đang lừa dối người khác sao? Nó khác gì với nói dối đâu cơ chứ? Cậu đã không thành thật rồi còn gì," Sehun nói.

Sehun nói trúng tim đen của cậu, Yoonshin gật đầu, thừa nhận tất cả những gì Sehun nói.

Sehun chăm chú theo dõi Yoonshin, cẩn thận đưa ra lời khuyên.

"Tôi sẽ cho cậu một lời cảnh báo. Nếu cậu cứ che đậy mọi thứ thì cậu sẽ không thể giải quyết được vấn đề đâu. Cốt lõi là bản chất của vấn đề, và bản chất là cốt lõi của vấn đề. Cậu không phải kiểu người ghét việc đi đến mấy buổi blind date. Mà cậu sợ rằng bất kỳ cuộc gặp gỡ nào cũng có thể châm ngòi cho một mối quan hệ. Vấn đề đầu tiên cậu cần giải quyết là tại sao cậu lại không muốn cuộc hôn nhân đó, hiểu chưa?"