Những Chiến Binh Phần 1 Tập 3: Bí Mật Trong Rừng

Chương 16





Tim Lửa bước ra khỏi đám dương xỉ bao quanh hang lính nhỏ và duỗi thẳng chân trước ra. Mặt trời vừa mới mọc, và bầu trời đã chuyển sang màu xanh tái của vỏ trứng, hứa hẹn thời tiết tốt sau những ngày mây mưa.

Theo quan điểm của Tim Lửa, ngủ trong hang lính nhỏ là phần tồi tệ nhất trong hình phạt của chú. Mỗi lần chú vào đó là chân Gai và chân Sáng lại trố mắt nhìn chú, như thể chúng không thể nào tin nổi điều mình đang thấy. Chân Diều Hâu trông bối rối thật sự, trong khi chân Lẹ – được mèo bảo trợ của nó, Đuôi Dài, cầm trịch, Tim Lửa đoán, – công khai cười khinh bỉ. Tim Lửa thấy thật khó mà nghỉ ngơi, và giấc ngủ của chú cứ bị đứt quãng bởi những giấc mơ mà trong đó Lá Đốm phóng như bay về phía chú, meo lên một lời cảnh báo mà chú không tài nào nhớ được khi tỉnh giấc.

Lúc này, Tim Lửa căng ngoác hàm ra ngáp một cái hết sức và nằm xuống tự rửa ráy thật kỹ lưỡng. Vằn Xám vẫn đang ngủ; tí xíu nữa thôi, Tim Lửa sẽ phải đánh thức cậu ta dậy để thấy mình nằm dưới sự giám sát của một chiến binh trong một chuyến săn mồi khác.

Trong khi liếm người, Tim Lửa thấy Sao Xanh và Vuốt Cọp ngồi ở chân Bục Đá, đang mải mê nói chuyện. Chú thắc mắc vu vơ rằng không biết họ đang nói về việc gì. Sau đó, Sao Xanh giật đuôi một cái để gọi chú lại. Tim Lửa nhổm dậy ngay lập tức và băng ngang qua trại.

"Tim Lửa," Sao Xanh meo khi chú tiến đến. "Vuốt Cọp và ta nghĩ phạt cậu thế là đủ rồi. Cậu và Vằn Xám có thể trở lại làm chiến binh thực thụ."

Tim Lửa mừng đến cứng người. "Cảm ơn, Sao Xanh!" chú meo

"Hy vọng nó đã dạy cho anh một bài học," Vuốt Cọp ngao.

"Vuốt Cọp sẽ dẫn một đội tuần tra đến điểm Bốn Cây," Sao Xanh tiếp tục nói trước khi Tim Lửa đáp lời. "Hai đêm nữa, mặt trăng sẽ tròn, và chúng ta cần biết xem chúng ta có thể đến cuộc Tụ Họp được không. Vuốt Cọp, ông sẽ dắt Tim Lửa đi cùng với ông chứ?"

Tim Lửa không thể diễn giải được vẻ hừng hực trong đôi mắt hổ phách của ông thủ lĩnh trợ tá. Ông ta trông không hài lòng – Vuốt Cọp không bao giờ hài lòng cả – nhưng rõ ràng có một vẻ toại nguyện ám muội, như thể ông ta thích dắt Tim Lửa đi theo ông ta vậy. Tim Lửa không quan tâm. Chú bồi hồi xúc động vì Sao Xanh đã lại tin chú cùng với một nhiệm vụ chiến binh thật sự.

"Anh có thể đi," Vuốt Cọp meo. "Nhưng nếu anh đặt một chân sai thôi là ta sẽ muốn biết lý do tại sao." Bộ lông đen của ông ta rợn lên khi ông ta hích đứng dậy. "Để ta tìm một mèo nữa cùng đi với chúng ta."

Tim Lửa nhìn khi ông ta sải bước qua trảng trống và biến mất vào hang chiến binh.

"Đây sẽ là một cuộc Tụ Họp quan trọng," Sao Xanh meo bên cạnh chú. "Chúng ta cần phải biết các bộ tộc khác đương đầu với nước lũ như thế nào. Việc bộ tộc chúng ta đến đó là rất quan trọng."

"Chúng ta sẽ tìm được cách, thưa Sao Xanh," Tim Lửa bảo đảm với bà.

Nhưng sự tự tin của chú rò rỉ nhanh chóng ngay khi chú thấy Vuốt Cọp xuất hiện trở lại từ hang chiến binh. Mèo theo sau ông ta đi ra là Đuôi Dài. Có vẻ Vuốt Cọp đã cố tình chọn thành viên thứ ba trong đội tuần tra để áp đảo Tim Lửa.

Tim Lửa bỗng thấy bụng mình thốn lên sợ hãi. Chú không chắc là mình muốn đi ra ngoài một mình cùng Vuốt Cọp và Đuôi Dài. Ký ức về trận chiến với bộ tộc Sông vẫn còn mới nguyên, khi Vuốt Cọp đã nhìn chú chiến đấu cùng một chiến binh dữ tợn của bộ tộc Sông mà không hề động tĩnh gì để giúp chú. Và Đuôi Dài đã là kẻ thù của chú ngay từ khi chú mới đặt chân vào trại.

Trong thoáng chốc, những hình ảnh ghê sợ quay cuồng trong tâm trí Tim Lửa về hai con mèo dồn chú vào rừng sâu và giết hại chú. Sau đó chú lắc mình. Chú đang tự làm mình sợ tựa một đứa trẻ đang lắng nghe câu chuyện của các mèo già. Không nghi ngờ là Vuốt Cọp sẽ đưa ra những yêu cầu vô lý với chú, nhưng Tim Lửa không sợ phản kháng. Chú phải tỏ cho họ biết rằng chú cũng là một chiến binh ngang hàng với họ về tất cả mọi mặt!

Kính cẩn chào tạm biệt Sao Xanh, chú chạy qua trảng trống, theo Vuốt Cọp và Đuôi Dài ra khỏi trại.

Mặt trời đã nhô cao hơn, và bầu trời xanh thẳm hơn khi đội mèo băng rừng đi về phía điểm Bốn Cây. Những đám dương xỉ nặng trĩu sương mai nhỏ giọt xuống lông Tim Lửa khi chú bươn bà vụt qua. Chim hót, và cây cành lao xao với từng chiếc lá mới nguyên. Mùa lá non cuối cùng đến thật sự rồi.

Khi bước theo sau Vuốt Cọp, Tim Lửa bị xao nhãng bởi những chuyển động hấp dẫn của lũ mồi nháo nhào tới lui trong tàng cây. Sau một hồi, ông thủ lĩnh trợ tá cho phép họ dừng lại để săn mồi cho mình. Ông ta đang ở trong tâm trạng tốt khác thường, Tim Lửa nghĩ, đủ thư thả để khen anh chiến binh lông màu lửa khi anh vồ một con chuột đồng nhanh nhạy. Ngay cả Đuôi Dài cũng không phun ra những nhận xét châm chích nữa.

Khi họ đi tiếp, bụng của Tim Lửa đã ấm và no với con chuột chú vừa ăn. Những cảm giác bất an của chú tan biến. Trong một ngày như thế này, chú không thể không cảm thấy lạc quan, phấn chấn, và tin chắc rằng họ sẽ sớm có tin tốt lành mang về cho Sao Xanh.

Thế rồi, họ lên đến đỉnh một con dốc và nhìn xuống con suối chảy qua lãnh thổ bộ tộc Sấm, phân cách họ với điểm Bốn Cây. Vuốt Cọp thốt lên một tiếng rít nhỏ, dài, còn Đuôi Dài thì ngao lên hoảng vía.

Tim Lửa cùng chia sẻ nỗi bức bối của họ. Bình thường, con suối cạn đủ để các mèo băng qua dễ dàng, giữ cho chân khô bằng cách nhảy từ hòn đá này qua hòn đá khác. Bây giờ, nước đã tràn ra cả hai bên bờ, thành một thảm nước lấp lánh, trong khi sóng nổi cuồn cuộn dọc theo dòng chày nguyên thủy của con suối.

"Ai mà muốn băng qua đó?" Đuôi Dài rên rỉ. "Còn tôi thì không."

Không nói một lời, Vuốt Cọp bắt đầu đi ngược dòng, men theo rìa con nước lũ về phía đường Sấm Rền. Mặt đất thoai thoải dốc lên, và không lâu sau, Tim Lửa có thể thấy bề mặt lóng lánh kia bị đứt đoạn bởi những búi cỏ cao và những lùm dương xỉ úa thòi lên khỏi mặt nước.

"Chỗ này không sâu như khi Bão Trắng báo cáo lần trước," Vuốt Cọp meo. "Chúng ta sẽ thử băng qua ở đây."

Tim Lửa nghi ngờ nước không đủ nông để băng qua, nhưng chú giữ kín mồi ngờ vực cho riêng mình. Biết rằng nếu phản đối, chú sẽ chỉ nhận được những lời mỉa mao về nguồn gốc mèo kiểng ẻo lả của chú. Thay vào đó, chú lẳng lặng đi theo Vuốt Cọp, ông ta đã lội xuống dòng nước lũ rồi. Chú không thể không để ý rằng tai của Đuôi Dài giật giật sợ hãi khi anh ta làm bắn nước tung tóe bên cạnh chú.

Nước lạnh ngắt vỗ vào chân Tim Lửa. Chú cẩn thận bước đi theo hình dích dắc (zigzag) về phía bờ gần nhất của con suối, bằng cách nhảy từ đám cỏ này sang mảng cỏ khác. Những giọt nước sáng long lanh dưới ánh nắng mặt trời khi Tim Lửa lội lõm bõm tới trước. Có lần, một con ếch ngọ nguậy thoát ra khỏi chân chú, suýt làm chú mất thăng bằng, nhưng chú kịp trấn tĩnh lại ngay bằng cách cắm chặt móng vuốt vào một đám cỏ tranh nước.

Phía trước chú, dòng nước màu nâu đục ở những chỗ nó khuấy bùn tự dưới lòng suối lên. Dòng chảy quá rộng cho mèo có thể nhảy qua, và những hòn đá kê chân đã chìm hoàn toàn dưới mặt nước. Mình hy vọng Vuốt Cọp sẽ không bắt chúng ta bơi qua, Tim Lửa nghĩ, nhăn mặt.

Ngay khi ý nghĩ đó vụt qua tâm trí, chú nghe thấy tiếng Vuốt Cọp ngao từ phía xa hướng ngược dòng. "Đến đây! Xem cái này!"

Tim Lửa lội hì hụi về phía ông ta. Ông thủ lĩnh trợ tá, với Đuôi Dài bên cạnh, đang đứng ở mép con suối. Một nhánh cây nằm trước mặt họ, bị dòng chảy cuốn đi vắt ngang từ bờ bên này tới bờ bên kia.

"Đúng thứ chúng ta cần," Vuốt Cọp lầm bầm vẻ mãn nguyện. "Tim Lửa, anh kiểm tra xem nó có an toàn không, được chứ?"

Tim Lửa nhìn nhánh cây đầy nghi hoặc. Nó mỏng manh hơn nhiều so với thân cây đổ mà chú đã dùng để băng qua lãnh thổ bộ tộc Sông. Những cành con đâm ra mọi hướng, vẫn còn những chiếc lá chết héo vướng trên đó. Chốc chốc, cả nhánh cây lại hơi giật lên một cái, như thể dòng nước lại muốn cuốn trôi nó đi nữa.

Với bất cứ chiến binh lão luyện nào khác, ngay cả với Sao Xanh, Tim Lửa ắt hẳn đã bàn bạc xem nhánh cây an toàn thế nào trước khi chú đặt chân lên đó. Nhưng không mèo nào lại chất vấn mệnh lệnh của Vuốt Cọp cả.

"Sợ hả, mèo kiểng?" Đuôi Dài chế nhạo chú.

Sự quyết tâm bừng cháy trong lòng Tim Lửa. Chú sẽ không đời nào tỏ vẻ sợ hãi trước những con mèo này và để họ khoái chí báo lại sự việc với tất cả mèo khác trong bộ tộc. Nghiến chặt răng, chú bước lên một đầu của nhánh cây.

Ngay lập tức, nó chìm xuống dưới chân của Tim Lửa, và chú bấu chặt những móng vuốt, cố gắng giữ thăng bằng. Tim Lửa có thể thấy dòng nước nâu chảy xiết ở phía dưới mình chừng một con chuột, và trong vài nhịp tim đập, chú nghĩ mình sẽ lao thẳng xuống đấy.

Sau đó, chú cố giữ để đừng chòng chành. Chú bắt đầu thận trọng di chuyển tới trước, đặt chân theo một đường thẳng, từng bước từng bước một. Cứ mỗi bước chân, nhánh cây mảnh mai lại nảy tưng lên dưới sức nặng của chú. Những cành con vướng vào lông Tim Lửa, đe dọa đến việc giữ thăng bằng của chú. Chúng ta sẽ không bao giờ đến được cuộc Tụ Họp theo cách này, Tim Lửa nghĩ.

Từ từ, chú nhích dần ra đến giữa con suối, nơi dòng nước chảy mạnh nhất. Nhánh cây càng lúc càng hẹp thóp lại cho đến khi nó chỉ dày bằng cái đuôi của Tim Lửa, khiến chú khó tìm được chỗ để đặt bước chân xuống hơn. Dừng lại, Tim Lửa ước lượng khoảng cách còn lại; chú đã đủ gần để nhảy qua an toàn hay chưa?

Bỗng, nhánh cây chao đảo phía dưới chú. Theo bản năng, chú càng bám chặt móng vuốt vào hơn. Chú nghe tiếng Vuốt Cọp ngao, "Tim Lửa! Trở lại!"

Trong một nhịp tim đập, Tim Lửa tạm thời bị chao đi. Rồi nhánh cây lại chòng chành lần nữa, thình lình, nó được phóng thích, lao vùn vụt dọc theo con nước dâng tràn. Tim Lửa trượt sang một bên, và nghĩ mình đã nghe tiếng Vuốt Cọp ngao một lần nữa khi con sóng trào qua đầu chú.