Chương 83: Lưu công tử
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Gian tửu điếm bên ngoài, ba thân ảnh đang đứng ở phía trước nhìn vào bên trong, một tên võ giả hướng về thanh niên kế bên hỏi:
“Ngươi chắc chắn xác định tên Nhất Minh kia đang ở bên trong tửu điếm này? Ngươi có biết kết cục của việc lừa dối chúng ta sẽ có hậu quả thế nào không?”
Tên thanh niên thần sắc cung kính hướng về một tên nam tử màu vàng y phục, chém đinh chặt sắt nói:
“Lưu công tử yên tâm, tiểu nhân làm sao dám lừa dối gạt ngài, tiểu nhân tận mắt chứng kiến tên Nhất Minh kia thần sắc tái nhợt bước vào bên trong, tuyệt đối không sai vào đâu được!”
Nam tử áo vàng nghe vậy liền khoác khoác tay ánh mắt hờ hững nói: “Được rồi linh thạch cho hắn, Tiểu Dương ngươi mau nhanh chóng mang người tới đây, hôm nay bản công tử xem xem tên Nhất Minh này có bao nhiêu phân lượng mà được treo thưởng tận 500 khối linh thạch!”
“Vâng công tử!” tiểu Dương nghe phân phó, lập tức xoay người rời đi.
Bên trong tiểu điếm,
“Vương sư huynh, đây có phải là “động tĩnh” mà huynh nói trước đó hay không? Sao đệ thấy tình hình có vẻ không ổn cho lắm!” Tần Lang cảm nhận được bên trong gian phòng tỏa ra nhiệt lượng kinh người không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, hỏi.
Vương Bằng nhìn thấy tình cảnh này cũng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, độc dược hắn bỏ vào cũng không phải là có hiện tượng như vậy ah!
Dị biến tình huống cũng không gạt được mọi người bên trong tửu điếm, rất nhanh, liền có phàm nhân hớt ha hớt hãi chạy nhanh ra ngoài miệng không ngừng kêu to “cháy rồi!”.
Một đám võ giả bên trong tửu điếm cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, bọn họ cảm nhận được bên trong một căn phòng nhiệt độ không ngừng tăng cao, nếu như tình huống tiếp tục kéo dài thì cái tửu điếm này bị t·hiêu r·ụi hoàn toàn là chuyện nằm trong dự đoán.
Hai người Vương Bằng cùng Tần Lang đứng cách xa xa nhìn về phía gian phòng cũng không dám dấn thân đi vào tìm hiểu tìm hiểu. Nói đùa, chưa nói tới có tìm hiểu được hay không, không chừng vừa bước vào phạm vi căn phòng liền sẽ đi đời nhà ma, cái luồng nhiệt lượng này cho bọn họ một cảm giác không phải bình thường võ giả có thể can thiệp vào!
Rất nhanh, dị động bên trong tửu điếm liền kinh động không ít người dân và võ giả xung quanh Đông Phương trấn, hầu như tất cả người dân đang cư ngụ bên trong trấn này đều lập tức chạy đến xem xem là chuyện gì xảy ra, còn võ giả thì chỉ liếc mắt nhìn một cái sau đó không còn để ý tới nữa, theo ý nghĩ của bọn họ chẳng qua chỉ là bị cháy một tửu điếm mà thôi, không có chuyện gì to tát.
“Lực lượng thật manh!” Lưu công tử thần sắc kinh ngạc nhìn vào bên trong tửu điếm, theo nhãn quan của hắn, nguồn lực lượng này so với Tôi Thể cửu trọng còn phải khủng bố hơn rất nhiều, có lẽ đã đạt tới nửa bước Chân Nguyên trình độ!
“Nửa bước chân nguyên? Không, không phải, lực lượng này so với nửa bước Chân Nguyên phải yếu hơn rất nhiều.” Lưu công tử âm thầm dò xét sau đó lắc lắc đầu.
“Công tử! người đã mang đến.” một tên thanh niên võ giả màu đen y phục, trên y phục có thắt một đai lưng màu đỏ, trên người toát ra một loại bá khí cảm giác thoạt nhìn uy mãnh vô cùng, hiển nhiên người này chính là tiểu Dương trong miệng vị Lưu công tử này.
Lưu Đổng nhìn sang đám người vừa được mang đến hài lòng gật gật đầu, đám người có gần mười tên, hơn nữa đều là Tôi Thể bát trọng trở lên, trong đó có ba tên là Tôi Thể cửu trọng, lực lượng như thế này Sở gia cũng không thể nào sánh bằng cho được.
Lưu Đổng liếc mắt nhìn một vòng lê dân bách tinh cất cao giọng, nói:
“Các vị hương thân mau chóng cách xa nơi này, có một tên t·ội p·hạm bị treo thưởng đang ẩn nấp ở bên trong, phàm là những người ra tay trừ gian diệt ác đều có thể tại bổn công tử nhận lấy một phần ban thưởng!”
Đám võ giả nghe vậy người nào người nấy đều thần sắc hưng phấn không thôi, bọn họ không nghĩ tới bên trong tửu điếm lại ẩn giấu một tên t·ội p·hạm như vậy, nếu như chính mình ra tay mà nói, liền có thể nhận được một phần ban thưởng?
Có võ giả thần sắc nghi hoặc đứng ra hỏi: “Xin hỏi công tử, những lời vừa rồi nhưng là thật sự?”
Lưu Đổng nhìn sang người thanh niên trẻ tuổi này gật gật đầu nói: “Đương nhiên là thật, lời bổn công tử đã nói dĩ nhiên sẽ thực hiện, tội nhân chỉ có một, các ngươi ai có thể chém g·iết hắn giao thủ cấp cho ta liền có thể nhận lấy 100 khối linh thạch!”
Nghe vậy, đám người không ngừng hò hét, nhiệt huyết sôi trào dường như hận không thể lập tức lao vào bên trong chém g·iết một dạng.
“Này, này huynh đệ, người thanh niên đó là ai ah? Lại có thể sẵn sàng giao ra 100 khối linh thạch như vậy?” một tên võ giả trong đám đông nhịn không được quay sang thanh niên áo xanh kế bên hỏi.
“Huynh đài đây là từ nơi khác tới ah? Chẳng trách lại không biết tứ công tử của Lưu gia.” thanh niên áo xanh chậc chậc hai tiếng, nói.
“Lưu gia? Chẳng lẽ là Lưu gia bên trong Thương Minh Thành kia?” tên thanh niên tỏ ra ngờ vực, hỏi.
Thanh niên áo xanh gật gật đầu: “Đúng vậy, chính là Lưu gia bên trong thành, ta nghe nói bên trong Thương Minh Thành có một gia tộc đang treo thưởng một tên võ giả tận 500 khối linh thạch, nếu ta đoán không lầm thì vị Lưu công tử này hẳn là vì tên võ giả kia mà đến!”
“Thì ra là như vậy, chẳng trách vị công tử này lại hào phóng như thế, 100 khối linh thạch này có vẻ không dễ tới tay như vậy ah, nếu không thì tên võ giả kia cũng không có giá tận 500 khối linh thạch.” tên thanh niên bừng tỉnh đại ngộ nhưng sau đó lại tỏ vẻ đáng tiếc, nói.
“Haha, xem ra huynh đệ thật có nhãn lực ah, quả thật như huynh đệ nói, cách đây vài canh giờ trước tên võ giả này đã một mình đồ sát hơn mười tên võ giả, trong đó còn có một tên là Đường chủ của Tam Hổ trại nữa cơ.” thanh niên áo xanh cười cười ánh mắt có chút hào hứng, nói.
“Huynh nói là thật?” tên thanh niên trừng to đôi mắt, biểu lộ không dám tin thần sắc.
“Haha, chuyện này còn có thể giả được sao, mọi người ở đây đều biết tin tức này, ta đoán chừng không bao lâu nữa liền sẽ có thêm vô số võ giả tiến đến nơi này, đến lúc đó chúng ta muốn hớp một chén canh cũng không phải dễ như vậy!” thanh niên áo xanh, nói.
“Đa tạ huynh đệ!” tên thanh niên chắp tay một cái nói sau đó quay người rời đi khỏi đám đông.
Lưu Đổng quay sang đám người phân phó nói:
“Tốt! trước tiên cho người di tản dân chúng một chút, đám người các ngươi bao vây tòa tửu điếm này lại cho ta, sau khi dị tượng biến mất lập tức xông vào bắt người!”
“Vâng, công tử!” đám người ngay lập tức lĩnh mệnh ai làm việc nấy, ai di tản dân chúng thì di tản dân chúng, ai bao vây thì bao vây, Lưu Đổng vẫn thần sắc hờ hững tìm một chiếc ghế ngồi xuống quan sát bốn phía.
Theo hắn quan sát, trong đám đông này ít nhất có hơn 9 tên Tôi Thể cảnh cửu trọng tu vi, còn cửu trọng phía dưới thì không tài nào đếm xuể cho được.
“Để ta xem, Tiềm long đệ nhất có bao nhiêu phân lượng, hy vọng là ngươi đừng để ta thất vọng, Nhất Minh!” Lưu Đổng ánh mắt lấp lóe, trong tay phe phẩy cái quạt một bộ tận hưởng bộ dáng!
…
Tửu điếm bên trong gian phòng,
Nhất Minh toàn thân bốc lên từng trận nhiệt khí, nhục thân ẩn ẩn có một làn sương mờ bốc lên, toàn thân da thịt đỏ rực một màu tựa như bị nướng chín đồng dạng!
Tiếp theo hơi thở, Nhất Minh quát to một tiếng!
Huyết nhục không ngừng cuồng loạn cả lên, nhục thân bên dưới dường như có vô số sinh vật không ngừng di chuyển bên trong, từ bên ngoài nhìn vào liền thấy da thịt không ngừng nhúc nha nhúc nhích, hết độn lên rồi lại lặn xuống thoạt nhìn vô cùng khủng bố!
Nhiệt độ ba trượng phạm vi bên trong không ngừng tăng cao, mãi cho đến một lúc nào đó, cả căn phòng đều bao trùm bởi ngọn lửa không ngừng bốc lên trận trận hỏa diễm.
Nhất Minh vẫn đả tọa trên giường không hề có ý định rời đi ý tứ, hai mắt của hắn vẫn đang đóng chặt không mở.
Tiếp qua nửa chén trà nhỏ, Nhất Minh từ từ mở mắt ra, trong mắt lóe lên một trận hồng quang sau đó ngay lập tức biến mất không còn tăm hơi, nhục thân toàn bộ đều cường hơn không ít, các v·ết t·hương da thịt trong quá trình luyện hóa Huyết Ti đều đã được khôi phục hoàn toàn!
Quá trình luyện hóa Huyết Ti khiến nhục thân không ngừng tổn thương rồi lại khôi phục, điều này khiến cho nhục thân càng ngày càng trở nên cường hãn rất nhiều.
Nhưng với tu vi của Nhất Minh bây giờ chỉ có thể luyện hóa một giọt Huyết Ti mà thôi, nếu như luyện hóa nhiều hơn thì cơ thể sẽ phải lâm vào “biến cố” như lần trước, điều này khiến Nhất Minh không hề an tâm chút nào.
Hơn nữa, hắn bây giờ không có thời gian để mà tập trung luyện hóa nhiều hơn Huyết Ti, nếu không thì bản thân hắn cũng lâm vào nguy hiểm!
Cảm nhận được lực lượng bên trong nhục thân phát ra, Nhất Minh nở nụ cười vui vẻ!
“Xem ra ta đã có thể dễ dàng luyện hóa một giọt Huyết Ti rồi, bây giờ cũng đã đến lúc ra ngoài đón tiếp một số vị khách không mời mà đến.” Nhất Minh thì thào một tiếng từ từ đứng dậy chậm rãi bước ra ngoài tửu điếm…
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!