Chương 593: Kỳ Phong chiến Hỏa Linh
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Hư không vẫn cứ tiếp tục oanh minh không ngừng, tất cả tu sĩ chiến tới giờ khắc này đa phần đều đã tiêu hao không nhẹ.
Nếu đổi lại là chiến đấu tại trong các vùng địa vực mà nói, bọn hắn còn có khả năng chém g·iết các loại hung thú để bổ sung phần nào tiêu hao.
Nhưng bây giờ không được, thời điểm này toàn bộ sa bàn đều đã bị một tầng màn sáng màu đỏ không ngừng bao quanh, tựa như trận pháp, không những ép buộc bọn hắn giao phong tại chiến trường hư không, mà còn phải cẩn thận quan sát tốc độ thu nhỏ của cái trận pháp.
Từ lúc bắt đầu bước vào chiến trường hư không cho tới bây giờ, tốc độ thu nhỏ của trận pháp tựa hồ như chậm lại rất nhiều, nhưng cũng không phải là đứng im một chỗ, mà nó vẫn đang dần dần thu hẹp trở lại.
Dựa theo loại tốc độ này mà nói, hẳn là kéo dài không được bao lâu thì không gian sinh tồn sẽ hoàn toàn biến mất, tới khi đó, bọn hắn cũng không biết bản thân có chịu nổi áp lực khổng lồ kia hay không, chứ đừng nói là đánh nhau phân ra thắng bại.
Minh bạch được điểm này, hầu như song phương đều không có giữ lại chút nào, bản thân có bao nhiêu lực lượng liền phát ra bao nhiêu, điển hình chính là Nhân tộc mang mặt nạ và tên Hỏa Linh tộc kia.
Sau khi nhìn thấy tên Huyền Linh đoạt được thiên địa linh cơ, Hỏa Linh bên này đồng dạng cũng thèm chảy nước dãi, có thể tên Nhân tộc ở trước mắt cũng không phải bình thường, tên này sử dụng một số thủ đoạn khiến hắn cảm giác rất là quen mắt, tựa hồ như chính mình gặp qua ở đâu rồi.
Bất quá không đợi tên Hỏa Linh suy nghĩ được bao lâu, một vòng đồ án màu máu với lít nha lít nhít các loại đường vân hiện ra, nương theo bàn tay của người mang mặt nạ này nâng lên, một đoàn huyết vân tại giữa hư không bỗng dưng tụ tập trở lại, rơi xuống.
“Ngươi là, Huyết Ma Đường!” tên Hỏa Linh nhìn thấy huyết vân hiện ra trong sát na liền kinh ngạc hô lên, đối với Hỏa Linh tộc bọn hắn mà nói, Huyết Ma Đường không khác gì là đồng minh không chính thức của bọn hắn.
Hắn vốn dĩ đã nghe qua cái tên Huyết Ma Đường không chỉ một lần, cũng đã từng gặp người của Huyết Ma Đường tại bên ngoài quan ải xuất thủ, có thể lần đó hắn đứng từ xa quan sát cũng không có tiến lại gần để xem.
Cho dù là như vậy, hắn vẫn nhớ rõ ràng đặc điểm nhận dạng của Huyết ma Đường là khả năng sử dụng huyết thuật.
Mà huyết vân mà tên Nhân tộc ở trước mắt này gọi ra cũng là một trong những loại bí thuật của Huyết Ma Đường, cho nên hắn liền nhận ra ngay lập tức.
Loại huyết thuật này trước kia hắn đã từng nhìn qua từ xa, nhưng bây giờ cảm thụ một chút, quả nhiên là không hề đơn giản một chút nào.
Chỉ thấy nương theo từng giọt mưa màu máu rơi vào trên thân, toàn bộ chân nguyên bên trong cơ thể bỗng chốc như gặp phải vũng bùn, cảm giác vận chuyển liền không còn mượt mà như trước, một thân chiến lực cũng vì vậy mà cấp tốc suy giảm đi mấy phần.
Hỏa Linh âm thầm chấn kinh!
Hắn cũng không dám trì hoãn quá nhiều, hai tay lập tức kết hợp pháp quyết, một vòng hỏa diễm thao thiên bỗng dưng từ trong thân thể lao ra, bao phủ thương khung, cùng với huyết vân ở bên trên tiến hành đối kháng.
Có thể loại đấu pháp này cũng không kéo dài được bao lâu, bởi vì điều này đối với việc tiêu hao chân nguyên rất là nhanh chóng, đây chẳng khác nào là một cuộc so đấu về nội tình của hai bên.
Nhìn thấy tên Hỏa Linh phóng xuất ra thủ đoạn, khóe miệng của Huyết Kỳ Phong cũng không khỏi giương lên, thân hình lập tức hướng về phía tên Hỏa Linh bắt đầu công tới.
So về nội tình mà nói, Huyết Kỳ Phong hoàn toàn không dám chắc chính mình có thể ép tên Hỏa Linh này một đầu, nhưng nếu so về chiến lực mà nói, hắn hoàn toàn có thể tự tin mang tên Hỏa Linh này đè lên đánh.
Bây giờ bí thuật đã được sử dụng đi ra, huyết vân không chỉ khiến cho địch nhân rơi vào trạng thái hư nhược đồng thời, còn giúp cho huyết thuật của bản thân tăng lên lực lượng chí ít một thành.
Nếu cùng với tên Hỏa Linh này giao phong tại trong khu vực tràn đầy hỏa linh khí, Huyết Kỳ Phong sẽ không nói hai lời liền quay người rời đi.
Nhưng đây chính là chiến trường hư không, hoàn toàn không có bất kỳ một chút linh khí nào, bọn hắn mỗi một lần xuất ra thủ đoạn đều là đang tiêu hao chân nguyên trực tiếp trong thân thể.
Có thể nói sử dụng một chiêu liền ít đi một chút, thẳng cho tới khi phân ra thắng bại hoặc là cạn kiệt lực lượng mới có thể dừng lại.
Nương theo trận pháp thu hẹp càng lúc càng gần, Huyết Kỳ Phong mới ban đầu cũng không có cách nào mang tên Hỏa Linh này cầm xuống, bất quá theo thời gian trôi qua, song phương liền lộ ra chênh lệch.
Ngay vào lúc này, Huyết Kỳ Phong nhìn thấy thời điểm cũng không sai biệt lắm, chợt có lực lượng thần hồn ba động thoải mái phun trào, thân hình oanh minh ở giữa, bàn tay nâng lên lập tức liền có một đạo huyết nhận lao về phía trước.
Tên Hỏa Linh tộc nhìn hai đợt công kích đồng thời đánh tới cũng không thể không làm ra phản kháng, tiếng vang thao thiên truyền ra, còn không đợi tên Hỏa Linh làm ra phản ứng thì Huyết Kỳ Phong đã kết hợp xong một cái pháp quyết.
Chỉ thấy tại huyết vân bên trên, từng mảng tấm lưới màu máu không ngừng rơi xuống, hòng muốn khóa chặt tên Hỏa Linh vào bên trong.
“Mơ tưởng!” Hỏa Linh gầm thét một tiếng, hai tay huy động đấm ra một quyền, song phương v·a c·hạm trong sát na liền đánh cho tấm lưới màu máu rách tung tóe khắp nơi.
Huyết Kỳ Phong lẳng lặng đưa mắt nhìn xuống bên dưới, cũng không có đối với tên Hỏa Linh này tiếp tục xuất thủ.
Hỏa Linh ngẩng đầu nhìn lên liền lộ ra một vệt cười lạnh, bất quá còn không đợi hắn nói ra bất kỳ một câu nào liền cảm giác có gì đó không đúng, lập tức nhìn sang chung quanh, hắn thế mà không nhìn thấy bất cứ người nào ở chung quanh đây!
Tên Hỏa Linh dường như ý thức được cái gì, chính mình đây là rơi vào trong một loại cấm chế của tên Nhân tộc này a, thảo nào chính mình càng đánh lại càng cảm giác tên này cao không thể chạm tới.
Bên ngoài sa bàn, tại dưới rất nhiều ánh mắt nhìn vào trận chiến ở chỗ này, bọn hắn đều không biết rốt cuộc là người mang mặt nạ kia như thế nào rồi, bọn hắn đánh nhau không biết là ai ưu ai kém?
Có thể xuất hiện trong tầm mắt của tất cả tu sĩ nhìn qua, chỉ thấy một cái hắc cầu màu đen phi thường to lớn đã mang cả hai bao bọc vào bên trong, cũng không biết tình hình chiến đấu ở bên trong là như thế nào.
Ngay cả Nhất Minh đang cùng với ba tên Linh tộc chiến thành một đoàn cũng thỉnh thoảng nhìn qua bên kia, nhìn thấy một cái hắc cầu màu đen bao trùm cả một vùng phương viên vào bên trong, ẩn ẩn còn tán ra uy áp mạnh mẽ khiến hắn không khỏi kinh ngạc!
“Hắc Kỳ Phong! Thì ra là người này cũng có mặt ở đây.” Nhất Minh nhỏ giọng thì thào, hắn cảm thấy chính mình gặp lại người này ở đây cũng không khỏi có mấy phần kinh ngạc.
Nhưng loại cảm xúc này rất nhanh liền được hắn bỏ qua một bên, bắt đầu chuyên tâm vào trận chiến của bản thân, sự tình ở bên kia hắn không cần quản, cũng quản không được.
Không qua bao lâu, ngay lúc tất cả tu sĩ đều đang tập trung vào trận chiến của Nhất Minh và Mộ Dung Thiên thời điểm, hắc cầu bên kia bỗng dưng truyền ra động tĩnh đồng thời, thương khung bên trên cũng đồng dạng có oanh minh truyền ra, hấp dẫn không ít ánh mắt hướng về bên kia nhìn tới.
Nhìn thấy hắc cầu tiêu tán về sau, thân hình của tên Hỏa Linh tộc đã biến mất không thấy, chỉ còn lại người mang mặt nạ hiển lộ đi ra, quanh thân có tổng cộng tám khối mảnh vỡ không ngừng xoay quanh, trong đó có sáu khối bắt đầu ly khai thân hình bay vào thương khung.
Một màn này xảy ra không cần nói cũng biết, đây chính là dị tượng của thiên địa linh cơ chuẩn bị giáng lâm không sai.
Không ai biết được rốt cuộc ở bên trong xảy ra cái gì, cũng không ai biết được lai lịch của người này là ai, rất là thần bí.
Nhưng có một điều ai ai cũng biết được, người này chính là một Nhân tộc, và người này đã từ trong tay của Linh tộc bên kia đoạt về một cái danh ngạch tấn thăng Thần cảnh.
Thế là theo người mang mặt nạ lăng không bay lên, hướng về đoàn thiên địa linh cơ chộp vào trong tay, thân hình của hắn rất nhanh liền rời khỏi sa bàn.
Tới thời khắc này, Nhân tộc lại bắt đầu vươn lên dẫn trước, đã chính thức đạt được bốn đoàn linh cơ, trong khi Linh tộc bên kia chỉ có ba đoàn mà thôi.
Có thể dị tượng vẫn còn đang tiếp diễn ở trong mắt khiến thần sắc của rất nhiều Nhân tộc đều âm trầm vô cùng.
Nhân tộc bây giờ chỉ còn lại hai người Nhất Minh và Mộ Dung Thiên, hoàn toàn không ai có thể thoát khỏi đám Linh tộc vây công mà đi đoạt đoàn linh cơ sắp sửa giáng lâm kia.
Không cần nghĩ cũng biết, Linh tộc bên kia còn có một tên đang ngồi xếp bằng tại giữa hư không vẫn không ngừng quan chiến, nếu không có bất ngờ mà nói, tên Độc Linh tộc này hẳn là sẽ hướng về đoàn linh cơ kia đoạt đi.
Có thể chờ đợi chờ đợi và chờ đợi, vẫn không nhìn thấy tên Độc Linh tộc này có một chút động tĩnh nào, tựa hồ như cũng không có quan tâm tới đoàn linh cơ kia đồng dạng.
Không ít Linh tộc ở bên ngoài sa bàn nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi thầm mắng một tiếng “ngu ngốc!” đổi lại là bọn hắn, bọn hắn không một chút do dự nào liền sẽ hướng về đoàn linh cơ thứ chín đoạt đi.
Ngồi yên một chỗ cũng có cơ duyên rơi vào trước mắt, đây đúng thật là khiến người người ghen ghét a!
Nhất Minh đang cùng với ba tên Linh tộc đối kháng cũng không khỏi đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy tên Độc Linh tộc kia cũng không có bất kỳ hành động nào, hắn ẩn ẩn cũng minh bạch chút gì.
“Tên Độc Linh này, khí tức trầm ổn, cũng không bởi vì thiên địa linh cơ giáng lâm mà có mảy may dao động nào, xem ra là đối với thực lực của bản thân có cực độ tự tin, hẳn là Linh Tử.”
“Nếu hắn đúng là Linh Tử mà nói, sở dĩ ngồi bên ngoài quan chiến mà không cùng với những tên Linh tộc này hợp lực t·ấn c·ông chính mình là bởi vì mặt mũi a!”
Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, hắn cũng phần nào hiểu được ý nghĩ của tên Độc Linh kia.
Bản thân là Linh Tử mà còn cần cùng với hai ba tên Linh tộc khác để mang một tên Nhân tộc cầm xuống, đây há chẳng phải nói rằng cái gọi là Linh Tử cũng không đáng được nhắc tới?
Không thể nghi ngờ, Linh tộc khác có thể không cần mặt mũi, nhưng một Linh Tử như hắn đương nhiên là phải cân nhắc về vấn đề này, cũng không thể để cho những tên Linh tộc khác nắm được sơ hở của bản thân, từ đó mà thừa nước đục thả câu.
P/s: Mấy hôm nay máy tính của ta mang ra tiệm sửa mất tiêu rồi, giờ phải viết trên điện thoại thật là khó a!