Chương 587: Không một kẻ hở
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn thấy tên Băng Linh tộc thi triển pháp quyết hòng muốn phong ấn chính mình vào bên trong, bạch y nữ tử đương nhiên là sẽ không thể nào đứng yên chịu c·hết như thế, có thể nghe được nàng thấp giọng thì thào bốn tiếng:
“Thiên Địa Minh Diệt!”
Trong nháy mắt, thân hình của cả hai liền hoán đổi vị trí cho nhau đồng thời, tên Băng Linh tộc không những bị hàn khí của chính mình phong ấn vào trong hộp, mà còn bị một cỗ hàn khí xa lạ cấp tốc đông kết thành một cái tượng băng.
Một chiêu này, trước đó nàng đã vận dụng để tránh thoát một chưởng dò xét của tên Băng Linh tộc này trong lần bị mắc vào trận pháp.
Đương nhiên, cũng có điều khác biệt chính là, lần này nàng không có chủ động đóng băng bản thân mà lựa chọn đóng băng đối thủ.
Bất quá, loại thủ đoạn này chỉ có thể duy trì trong một hai cái hô hấp mà thôi.
Thế là nàng lập tức thúc dục thân pháp “Đạp Tuyết Vô Ngân” tiếp cận tới gần, bàn tay nâng lên cao cao sau đó chụp xuống, có thể thấy được một cái hư ảnh bàn tay tán ra hàn khí nồng nặc trấn áp rơi xuống, rơi vào trên thân của tên Băng Linh tộc kia.
“Lan Hoa Điểm Huyệt Thủ!”
Nàng nhỏ giọng thì thào, hàn khí cấp tốc tại trong kinh mạch của tên Băng Linh tộc bắt đầu ngưng kết, khiến hắn trong lúc nhất thời cũng vô pháp điều động chân nguyên tiến hành chống trả.
Tiếp theo một cái nháy mắt, trong người của nàng tựa hồ như vang lên từng loạt thanh âm tựa như thủy tinh tan vỡ, tên Băng Linh tộc chỉ nghe được nàng thấp giọng hô lên: “Di Hoa Tiếp Mộc!”
Trong nháy mắt này song hoàn trên tay của nàng bắt đầu hướng vào trên thân của hắn chém tới, mỗi một chiêu rơi xuống đều vang lên từng tiếng hàn băng tan vỡ tựa như thủy tinh bị người đập nát.
Đương nhiên là không chỉ một tiếng liền dừng lại mà là liên tục vang lên, đánh cho chân nguyên hộ thể của tên Băng Linh tộc liên tiếp hiện ra từng tia vết nứt.
Chân nguyên hộ thể dưới hàng loạt công kích của nàng tựa như tấm màn bị người cầm đao xuyên phá, rất nhanh liền tự hành phá toái, cuối cùng là không còn cách nào ngoài việc nhìn lấy song hoàn hướng vào đầu lâu chém tới.
Một loạt hành động cùng chiêu thức chế ngự địch nhân không một kẻ hở như thế này, quả thật là không thể tưởng tượng nổi!
Hai tên Huyền Linh tộc ở nơi xa nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi hít sâu một hơi, bốn mắt nhìn nhau bọn hắn liền biết đây chính là cơ hội của chính bản thân mình, lập tức vận toàn bộ sức lực hướng về thiên địa linh cơ lao đi.
Có thể bạch y nữ tử làm sao để cho bọn hắn vượt qua như vậy?
Giải quyết xong tên Băng Linh tộc về sau, nàng không có chần chờ lập tức đuổi theo, ba đạo quang mang tại giữa hư không liên tục phóng lên tận trời, thỉnh thoảng còn có từng dòng lôi đình từ phía trên hạ xuống, hiển nhiên là công kích của hai tên Huyền Linh đánh xuống không sai.
Thân hình của bạch y nữ tử thoải mái di động cấp tốc né tránh, có thể nàng đã vận dụng toàn bộ khả năng của chính mình mà cũng không cách nào đuổi kịp hai tên Huyền Linh tộc kia.
Nhìn thấy khoảng cách của song phương càng lúc càng kéo dài ra xa, tâm tình của nàng cũng không có mảy may biến hóa, tựa hồ như nàng đã dự liệu được một màn như thế này.
Đúng thật là nàng cũng đã dự liệu được từ trước đồng thời, cũng đã có chuẩn bị kế sách trong lòng, cho nên cũng không có bởi vì bị những tên Huyền Linh này bỏ xa ở phía sau mà cảm thấy khó chịu.
Nhất Minh nhìn thấy nàng biểu hiện ra chiến lực cường thế như vậy cũng không khỏi tặc lưỡi âm thầm cảm khái, bất quá, ba tên Linh tộc cũng không cho hắn thời gian để quan chiến quá nhiều, đã ẩn ẩn có chút tức giận không nhịn được mà thả người lần nữa xông tới.
Nhất Minh không những chống chọi với thế công của ba tên Linh tộc cùng một lúc mà còn phải ngăn chặn những tên này thừa cơ thoát đi.
Mỗi khi đám Linh tộc này phát động một lần thế công thì đều thừa cơ ngấp nghé vượt qua người hắn tiến lên phía trên, bất quá tất cả đều bị từng thương liên tục đánh lui trở về, khiến bọn hắn vô pháp tin tưởng.
“Khốn kiếp! Tên này rốt cuộc là như thế nào đây, lấy thân một mình địch ba mà vẫn có thể ngăn chặn toàn bộ trở lại, chẳng trách tên Hỏa La kia lại bại trận nhanh như vậy.”
Tên Hỏa Linh tộc nhìn thấy từng loạt thế công của chính mình đều bị Nhất Minh ngăn chặn không khỏi thầm mắng một câu, bất quá hắn cũng nhận ra tên Nhân tộc này chỉ đang cố lộng huyền hư mà thôi, nhìn thần sắc trắng bệch của hắn hiển nhiên là đã thụ thương không nhẹ.
“Đúng rồi, trước đó tên Hỏa La kia có biểu hiện không giống bình thường, có lẽ đó chính là thủ đoạn của tên Nhân tộc này gây ra.”
Hỏa La cẩn thận quan sát Nhất Minh lại một phen, xác định thần sắc của hắn trắng bệch về sau mới cảm thấy suy nghĩ của chính mình chính xác.
“Hẳn là loại thủ đoạn kia cũng không thể nào liên tục vận dụng, mà mỗi lần vận dụng cần đòi hỏi phải tiêu hao đại lượng lực lượng cho nên đến giờ khắc này vẫn chưa thấy hắn sử dụng loại thủ đoạn kia.”
“Bất quá, cũng không ngoại trừ khả năng hắn đang chờ một cái thời cơ thích hợp để kích phát thủ đoạn, nếu như ta cứ tiếp tục ở phía trước xông lên mà nói, sớm muộn gì cũng trúng phải loại thủ đoạn kia.”
“Loại thủ đoạn không biết kia ngay cả một Linh Tử như Hỏa La còn không cách nào né tránh, liệu bản thân ta có đề phòng được hay không?”
Thần sắc của tên Hỏa Linh tộc liên tục biến hóa.
Đột nhiên, trong lòng hắn bỗng dưng nghĩ tới cái gì, thân thể không khỏi rùng mình một cái.
Trong nháy mắt, gân xanh trên cổ hắn của hắn không ngừng nổi lên, hiển nhiên là có một chút tức giận trong người, đều là bởi vì hắn đột nhiên ý thức được có chỗ cổ quái: “Từ lúc nào mà ta lại liên tiếp sinh ra tạp niệm đến như vậy, đây chẳng lẽ chính là thủ đoạn của tên Nhân tộc này hay sao?”
Nhìn thấy hai tên Độc Linh tộc còn lại cũng hành động không giống bình thường, mỗi lần bọn hắn hướng về tên Nhân tộc này xuất thủ đều tựa hồ như đang chần chờ cái gì, mỗi một chiêu một thức đánh ra phảng phất như trùng hợp sinh ra một chút sai lầm, mà loại sai lầm này cũng không phải do cố ý gây ra, mặc dù rất là nhỏ bé nhưng bây giờ nhìn lại cũng có thể nhận ra chút gì.
“Đáng c·hết! Đây là loại thủ đoạn gì?”
Suy nghĩ không một câu trả lời, Hỏa Linh tộc hắn cũng không dám kéo dài quá lâu, hắn cũng không biết đây có phải bước đầu tiên của loại thủ đoạn khiến tu sĩ lâm vào ngốc trệ kia hay không, cũng không dám khinh thường mảy may.
“Đồng thời xông lên! Chúng ta phải nhanh chóng giải quyết tên này mới được, trước tiên cứ mang tên Nhân tộc này chém g·iết ở đây, sau đó chúng ta tranh đoạt thiên địa linh cơ cũng không muộn.”
Hỏa Linh tộc hướng về hai tên Độc Linh tộc truyền ra thoại ngữ, thân hình trong chớp mắt liền đã lần nữa xông lên, cố gắng áp chế không để cho tâm sinh tạp niệm, trong đầu chỉ có một cái ý nghĩ duy nhất, chính là mang tên Nhân tộc này chém g·iết.
Có thể hắn cũng không biết là, loại ý nghĩ này phát sinh càng nhiều, sát ý càng tăng, Tiểu Dạ càng thích!
Hai tên Độc Linh tộc nghe vậy cũng không có chần chờ, hai tay bấm niệm pháp quyết.
Trong nháy mắt, liền có ba cái ngón tay khô bại từ giữa hư không cấp tốc rơi xuống, bên trong ẩn ẩn còn truyền ra từng tiếng gào thét thê lương không cách nào tưởng tượng, tựa như tu la địa ngục, lại tựa như có rất nhiều oán linh ở bên trong, tất cả đều hội tụ vào ba cái ngón tay mà hướng về Nhất Minh nhấn tới.
Cùng này đồng thời, quanh thân của tên Hỏa Linh tộc cũng bộc phát ra hỏa diễm thao thiên bao phủ hư không, hóa thành một cái bàn tay bốc lên liệt hỏa khổng lồ trấn áp rơi xuống, đánh cho hư không liên tục oanh minh, đại phong cuốn ngược.
Nhất Minh nhìn thấy cảnh này cũng quá là quen thuộc, huyết vũ cấp tốc vỗ mạnh một cái tự hành lao tới, hắn cũng không có ý định né tránh công kích của ba tên Linh tộc này, hắn muốn để cho tất cả mọi người đều thấy, giá trị của hắn!
Huyết hà ầm ầm bạo phát cùng với ba đạo công kích v·a c·hạm tại cùng một chỗ, ẩn ở bên trong còn có hai đầu viêm long từ giữa hư không rơi xuống bắt đầu cắt chéo, oanh minh truyền ra, Nhất Minh có thể cảm giác được trường thương trong tay vô pháp tiếp tục gánh chịu nhiều thêm, đã xuất hiện từng lằn vết nứt, thế là hắn cũng không có chần chờ liền thu hồi trường thương đấm ra một quyền.
Một quyền vừa ra liền nhấc lên thao thiên cự lãng quét sạch bát phương đồng thời, một tiếng long ngâm từ trong hư không rơi xuống mang theo hỏa diễm hừng hực hướng về tên Hỏa Linh tộc kia đập tới, bá đạo mà hung mãnh.
Hỏa Linh tộc nhìn thấy hắn thu hồi trường thương cũng không khỏi lộ ra một nụ cười gằn, có thể một quyền tiếp theo hiện ra đã khiến nụ cười của hắn bắt đầu ngưng kết, cuối cùng là đáy mắt lộ ra thần sắc phi thường chấn kinh!
Hắn không nói hai lời liền đồng dạng đánh ra một chưởng bắt đầu nghênh tiếp, có thể khi đối diện với một quyền rơi xuống cánh tay của hắn tựa hồ như đang đấm vào cự sơn vậy, đau đớn cùng nóng bức kịch liệt truyền tới khiến sắc mặt của hắn bắt đầu thay đổi.
Hắn không phải là Linh tử, cho nên bản thân cũng không có tư cách được học Nộ Hỏa Thần Công.
Có thể cho dù hắn không có học được bí pháp Nộ Hỏa Thần Công cũng đã g·iết tới thượng tầng bên trên, đủ để thấy được chiến lực cá nhân của hắn cường hãn đến mức nào.
Bất quá, hắn cường hãn bao nhiêu cũng chỉ là thần niệm hóa thân mà thôi, cũng không phải là huyết nhục chân chính tiến vào nơi này.
Không đợi hắn làm ra phản ứng, Nhất Minh lập tức cường thế đấm thêm mấy quyền, mấy quyền rơi xuống đều ẩn chứa lực lượng khiến thân thể của hắn vô pháp gánh chịu, lập tức b·ị đ·ánh bay xuống đại địa bên dưới.
Nhất Minh cảm giác có chút bất ngờ, tên Hỏa Linh tộc này đúng thật là không giống với những tên khác a, bản thân hắn thế mà lại có thể tận dụng hỏa khí tại trong nham tương không ngừng bổ sung tiêu hao, nếu không thì dưới một quyền kia hắn phải bị loại không thể nghi ngờ.
Bất quá cũng không đáng ngại, chỉ cần có thể đánh cho tên Hỏa Linh tộc này không dám xen vào sự tình tiếp sau liền có thể, nhìn bộ dáng của hắn bây giờ, hẳn là không dám tùy tiện xuất thủ.
Hỏa Linh tộc cố gắng giữ cho chân nguyên không quá b·ạo đ·ộng, cố gắng kìm nén đau đớn từ cánh tay truyền tới mà ổn định thân hình nhìn lên phía trên, có thể một màn xuất hiện ở trong mắt khiến hắn không dám tin tưởng, ký ức trước kia bỗng dưng tại trong não hải không ngừng gợi lên, thần sắc chấn kinh không gì sánh được!
Hai tên Độc Linh kia, thế mà lâm vào ngốc trệ?