Chương 570: Thượng tầng chi tranh bắt đầu
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Tại giữa hư không, cuồng phong gào thét, có thể nhìn thấy dưới sự tác động của bàn tay to lớn kia, thất thải hào quang vào thời khắc này đã hóa thành một cái vòng tròn vô cùng to lớn.
Rất nhiều tu sĩ đều có thể nhìn thấy được, ở bên trong vòng tròn kia có vô số sông ngòi núi đá địa hình được tạo nên, giống như sa bàn, hình thành từng mảng khu vực thình lình chính là của từng dãy hào quang không sai.
Ban đầu, mỗi khu vực này đều được phân tách đi ra thành từng cái không gian riêng biệt, nhưng bây giờ không giống, toàn bộ bảy loại địa hình đều được tập trung lại cùng một chỗ, không thể không nói quả thật là khiến người người rung động.
Phải là cường giả ở tầng thứ như thế nào, mới có thể dùng tay làm được điều như vậy?
Còn chưa dừng lại ở đó, ngay khi thất thải hào quang hoàn tất dung hợp lại với nhau về sau, bàn tay to lớn kia bỗng dưng hướng xuống sa bàn bên dưới chỉ một cái.
Một vòng kim quang mang theo uy thế không cách nào tưởng tượng lập tức bao trùm toàn bộ sa bàn vào bên trong đồng thời, sa bàn tựa hồ cũng có một chút biến hóa vi diệu, bắt đầu thu nhỏ trở lại.
Thẳng tới khi sa bàn chỉ còn lại khoảng chừng hơn chục trượng lăng không lơ lửng, bàn tay to lớn kia mới chậm rãi biến mất không thấy, đồng thời sa bàn cũng chậm rãi hạ thấp xuống bên dưới để cho tất cả mọi người đều có thể quan sát rõ ràng.
Một màn này diễn ra, đã khiến cho người người còn chưa lấy lại bình tĩnh, thẳng cho đến khi một đạo tin tức từ nơi sâu xa truyền đến, đám người mới lấy lại tinh thần.
“Kết đội!” Nhất Minh có chút sững sờ, hắn không nghĩ tới thượng tầng chi tranh lại còn có loại sự tình như thế này.
Vừa rồi đạo tin tức kia truyền tới cho hắn, một khi tiến vào bên trong sa bàn liền có thể tìm người kết đội, mỗi người chỉ có một lần cơ hội để tiến hành kết đội, một khi đồng bạn vẫn lạc thì bản thân cũng không có khả năng tìm tu sĩ khác kết thành đồng minh.
Một khi nhân số còn lại đúng mười người tu sĩ tương ứng với mười cái danh ngạch, thượng tầng chi tranh liền sẽ kết thúc.
Vốn dĩ hắn nghĩ loại sự tình này là phải tự thân tranh đoạt mới đúng, hắn cũng không biết vì sao lại có loại quy tắc có thể kết bạn đồng hành như thế này, đây chẳng phải là tạo điều kiện cho những tu sĩ này có khả năng liên thủ với nhau hay sao?
Điều này, công bằng sao?
Nhất Minh trầm mặc không nói, hắn đại khái cũng đã tưởng tượng ra được cái tràn cảnh kia rốt cuộc là cái tình trạng gì.
Thử nghĩ một chút, năm cái tổ đội hợp lại vừa đúng mười người đạt thành thỏa thuận cùng nhau liên thủ, vậy những tu sĩ không có bối cảnh như hắn cần gì phải tranh với đoạt nữa?
Hắn nhận ra được, đương nhiên là những người khác đồng dạng cũng có thể nhận ra, giờ khắc này đã có không ít người lấp lóe nhìn qua, tựa hồ như đang đánh giá thứ gì.
“Đại nhân, ngài thấy ta làm như vậy có được hay không?”
Ở tại một nơi nào đó, có một tòa trạch viện đơn sơ giản lược sừng sững tại giữa hư không, có hai bóng hình đang ẩn hiện ở nơi đó, ánh mắt nhìn xuống bên dưới tựa như thần minh nhìn xem chúng sinh muôn màu.
Nói là trạch viện, kỳ thực càng giống như huyễn cảnh ảo hóa đi ra, theo tầm mắt nhìn xuống bên dưới mà có thể thấy được vô số sinh linh đang chậm rãi sinh hoạt.
Mà hầu hết những sinh linh này, dường như không có nhận ra được có người đang nhìn xem chính mình, vẫn điềm nhiên sinh hoạt như thường, ai đánh thì đánh, ai g·iết thì g·iết, tất cả tựa như một bức tranh cực kỳ sinh động hiện rõ đi ra.
Một bóng hình thướt tha uyển chuyển không nhìn thấy dung mạo đang ngồi tựa trên ghế, một tay chống cằm, một tay nâng lấy tách trà nhẹ nhàng khẽ thổi.
Còn một bóng hình còn lại, không phải nhân hình.
Toàn thân của nó đều là bạch sắc, hai chiếc cánh nhỏ không ngừng phe phẩy, bên dưới cánh nhỏ còn có một chút đường vân màu đỏ hiện lên, càng là giống một con rồng nhỏ hơn.
Mà thanh âm vừa rồi, đích xác chính là từ con rồng nhỏ này phát ra, nó hướng về phía bóng hình nữ nhân chậm rãi đến gần, tựa hồ như rất lấy lòng bộ dáng.
Nữ nhân đưa mắt nhìn xuống bên dưới, tại một chỗ hư không nào đó, đã có một nhóm Bán Thần tiến vào bên trong sa bàn, hơn nữa còn có từng cái thân ảnh chậm rãi tiến vào bên trong, nữ nhân cẩn thận quan sát một chút, ánh mắt đặc biệt rơi vào trên thân của một người thanh niên, người đó chính là Nhất Minh không sai.
Rồng nhỏ cẩn thận nhìn qua bóng hình nữ nhân, không hiểu vì sao nó lại có một loại cảm giác vị đại nhân này đối với thanh niên kia đặc biệt chiếu cố, thanh niên này mặc dù có tiềm lực không tầm thường, nhưng cũng không đến nỗi phải chiếu cố nhiều tới như vậy a?
Nó còn nhớ rõ như in, vào khoảng hơn mười năm trước nó còn đang ung dung tự tại ngồi nhìn chúng sinh biến hóa, không biết từ đâu lại có một cái cự thủ khổng lồ mang nó chộp tới, rồi giao cho nó một cái mệnh lệnh khai mở tiềm long bảng.
Ban đầu nó còn không minh bạch nơi đây là nơi nào, nó nhìn xuống thế giới ở bên dưới, Yêu tộc yếu kém không chịu nổi, Ma tộc thì hoàn toàn không thấy, ngược lại thì Nhân tộc xưng bá ở nơi đây.
Nó liền biết, nơi này dường như không phải là nơi mà chính mình sinh hoạt trước kia, tất cả đều phi thường lạ lẫm.
Nó nhìn lấy bóng hình cao lớn vĩ ngạn kia mà toàn thân đều run rẩy, vốn dĩ còn ý định phản kháng cho tên này biết nó lợi hại như thế nào, nhưng khi chứng kiến được bóng hình nữ nhân này tỏa ra uy áp kinh khủng trong nháy mắt, cỗ giận dữ trong người bỗng dưng biến mất không còn tăm hơi.
Thế là sau một khoảng thời gian trôi qua, vị đại nhân này liền nói cho nó biết, nếu như nó ngoan ngoãn nghe lời thì sẽ cho nó một cái cơ duyên to lớn.
Nó không biết cơ duyên to lớn mà đại nhân nói rốt cuộc là cái gì, nhưng bỗng dưng có một ngày, vị đại nhân kia đột nhiên đưa tay về một cái phương hướng chậm rãi thao tác.
Mà cũng vì cái thao tác này mà nó cảm thấy kích động vô cùng, kém chút thì nó nhảy dựng cả lên!
Không vì cái gì khác, bởi vì nó cảm nhận được thế giới này đang xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mặc dù tiến trình diễn ra phi thường chậm chạp, nhưng nó đương nhiên là nhận ra được một cỗ khí tức quen thuộc đang tiếp cận tới gần, hiển nhiên đó chính là nơi mà nó từng sinh sống không sai.
Nếu đúng như lời của vị đại nhân này nói, một khi sự việc này hoàn thành, chẳng phải thực lực của bản thân sẽ tăng lên một cái tầm cao mới?
Chỉ nghĩ tới đây thôi là nó kích động không chịu nổi, ngày ngày bầu bạn ở bên cạnh của vị đại nhân này chăm trà rót nước, thỉnh thoảng thì nghe theo phân phó hoàn thành một số công việc nhỏ nhặt.
Nó không sợ vị đại nhân này đưa ra yêu cầu, chỉ sợ vị đại nhân này không yêu cầu mà thôi.
Đùi to như vậy, đương nhiên là phải ôm thật chặt nha!
Lần này nó mở ra Hư Không Đoạt Đạo vốn tưởng là sẽ thực hiện theo như những lần trước, chỉ cần cho một đám tu sĩ ở bên dưới đánh nhau rồi chọn ra mười người mạnh nhất luyện hóa linh cơ là được.
Nhưng nó không nghĩ tới là, vị đại nhân này lại nói cho biết lần tranh đoạt này có thể để cho những tu sĩ có tên trên Tiềm Long bảng ở một bên quan chiến, ai có tự tin cũng có thể tham gia tranh đoạt.
Mới ban đầu nghe thấy lời này nó cũng không hiểu ra sao, nhưng khi nhìn thấy người thanh niên kia về sau, nó ẩn ẩn cũng minh bạch thứ gì, thế là mới nghe theo chỉ lệnh làm việc.
“Ngươi làm không tệ!”
Bóng hình nữ nhân nhìn xem chốc lát liền nhàn nhạt truyền ra thoại ngữ: “Lần trước tranh đoạt, quy tắc có hơi đơn điệu một chút, lần này ta thay đổi ngươi không có vấn đề gì a?”
Rồng nhỏ giật mình, vội vàng lắc đầu: “Không, không có! Đại nhân muốn làm thế nào thì cứ phân phó là được, Tiểu Bạch nhất định sẽ không làm nhục mệnh.”
Nữ nhân nhấp một miếng trà khẽ gật đầu: “Từng người đánh nhau trông quá là nhàm chán, lần này cho bọn hắn kết thành tổ đội hai người, mỗi một khoảng thời gian ngươi hãy tạo ra một con Đại Yêu hay đại loại như vậy, để cho bọn hắn thu thập linh cơ mảnh vỡ.”
“Nên nhớ, mỗi lần Đại Yêu xuất hiện hãy làm ra động tĩnh lớn một chút, càng có nhiều người biết đến thì t·ranh c·hấp mới diễn ra kịch liệt, nhưng cũng không nên để cho linh cơ mảnh vỡ rơi ra quá nhiều, chủ yếu là có mục tiêu để bọn hắn tụ tập.”
“Đương nhiên, mỗi khi chém g·iết một cái tổ đội thì cũng sẽ có hai cái linh cơ mảnh vỡ rơi ra, một khi thu thập đủ sáu cái linh cơ mảnh vỡ liền có thể triệu hồi thiên địa linh cơ.”
“Đến lúc này, trận tranh đoạt mới thật sự bắt đầu.”
Tiểu Bạch Long nghe xong liền lâm vào trầm tư: “Đại nhân, nếu làm như vậy lỡ như có người thông đồng hợp tác, hay trốn tránh không giao chiến, thậm chí là khoảng cách của bọn hắn quá xa không gặp được nhau thì phải làm thế nào?”
Nữ nhân nghe được lời nói của Tiểu Bạch Long liền liếc nhìn sang nó, không nghĩ tới con rồng nhỏ này cũng biết suy nghĩ quá đó chứ.
Bị nhìn như vậy, rồng nhỏ cũng có một chút chột dạ, nó không biết chính mình có phải hay không là nói sai cái gì?
Nữ nhân cười cười: “Ngươi lo lắng hẳn là không sai.”
“Nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, chỉ cần ngươi hạn chế số lần triệu hồi thiên địa linh cơ, mỗi lần chỉ có thể có một khỏa linh cơ hàng lâm, vậy thì sự hợp tác của bọn hắn cũng coi như vô dụng.”
“Đến khi đó ngươi có thể nhìn xem một chút, cái gì mới được gọi là lòng người hiểm ác!”
“Người, chính là như vậy, mội khi không động chạm tới lợi ích liền không có chuyện gì xảy ra, nhưng một khi thật sự đứng trước lợi ích to lớn, sẽ không ai có thể đảm bảo người người đều là người tốt.”
“Những người mà ngươi cho rằng là người tốt, chẳng qua là bọn hắn không có cơ hội làm việc xấu mà thôi.”
“Ngay cả cường giả được xem là cao cao tại thượng, cũng không hề ngoại lệ!”
Nói tới đây, khí tức trên thân của bóng hình nữ nhân bỗng dưng trở nên âm trầm đến đáng sợ, trong mắt tựa hồ như có hàn mang lóe lên, khiến bầu không khí cũng trở nên nặng nề kìm nén.
Rồng nhỏ nghe vậy liền hít sâu một hơi, nó dường như biết được vì sao vị đại nhân này lại làm ra sự tình như vậy, đây là muốn dạy cho “người kia” một cái bài học a!
Nó không biết người thanh niên kia cùng với vị đại nhân này rốt cuộc có quan hệ như thế nào, nhưng từ những cử chỉ và hành động của vị đại nhân này nó cũng có thể nhìn ra được, mối quan hệ của hai người hẳn là không phải bình thường.
Cảm xúc của nữ nhân chỉ dao động trong nháy mắt về sau, nàng liền hướng về một cái phương hướng khẽ gật đầu mỉm cười, thần niệm trải ra.
Rồng nhỏ dường như cũng cảm giác được cái gì, thế là cũng đưa mắt về một cái khu rừng nhìn lại, trong lòng cũng nhịn không được mà âm thầm cảm khái.
“Đại lão! Đều là đại lão a!!”
“Ta thật không biết ta đây là giẫm phải vận khí cứt chó gì mới có thể gặp được nhiều đại lão như vậy, đây có lẽ chính là cơ duyên to lớn của ta đi!”
Hồi lâu qua đi, nữ nhân mới thu hồi thần niệm trở về, thở dài.
Rồng nhỏ trầm mặc không nói, nó còn định muốn hỏi về sự tình của những tu sĩ ở bên dưới, nếu như bọn hắn trốn mãi không ra đánh nhau thì phải làm thế nào?
Nữ nhân dường như nhìn ra được nó vẫn còn đang ấp úng, nghĩ nghĩ chốc lát về sau liền truyền ra thoại ngữ: “Vấn đề còn lại cũng không có điều gì khó khăn, ngươi chỉ cần tạo ra một cái trận pháp theo thời gian trôi qua mà nhanh chóng co lại, chỉ cần còn ở bên ngoài trận pháp thì cần đại lượng hồn lực để chèo chống ăn mòn.”
“Làm như vậy, cho dù bọn hắn muốn trốn cũng không có khả năng, mà nương theo tốc độ của trận pháp thu nhỏ, bọn hắn cũng sẽ bộc lộ ra vị trí mà thôi.”
Rồng nhỏ nghe xong liền bừng tỉnh đại ngộ, nó không nói hai lời liền nhanh chóng mang sự tình này thi hành.
Mà cũng vào lúc này, Nhất Minh hắn cũng đã tiến vào bên trong sa bàn, đồng dạng cũng nhận được một số tin tức từ nơi sâu xa truyền tới.