Chương 559: Nguy hiểm cùng cơ duyên
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Đó là một cái con mắt to lớn tán ra ác ý cùng kinh khủng, phía sau còn có vô số sợi xúc tu không ngừng uốn éo, từng con mắt nhỏ tại trên xúc tu không ngừng trợn lên, nhìn về Nhất Minh, bao hàm thèm khát và phẫn nộ không gì sánh được.
Không có thân thể, duy có một cái bàn tay được tạo thành bởi vô số u linh dính chặt cùng với nhau, rất là quỷ dị.
Không đợi hắn suy nghĩ cái gì, đã thấy con mắt kia nổi lên từng tia tơ máu, từng đầu xúc tu tại sâu bên trong hắc ám bỗng dưng hướng về phía hắn xông ra, mỗi một đầu đều ẩn chứa uy năng không thua gì Bán Thần, khiến hắn không thể không nghiêm túc đối đãi.
Còn chưa dừng lại ở đó, con mắt khổng lồ lập tức truyền ra ác ý tựa như thiên hà vạn lũ lao nhanh, muốn mang tâm thần của hắn cắn nuốt hầu như không còn.
Có thể con mắt tại trong tâm thần của Nhất Minh, làm sao có khả năng để cho thứ đồ này chiếm chỗ của mình?
Thế là nó mang lực lượng bộc phát đi ra, hình thành một cái cự đại tấm màn, lại giống như một cái bàn tay to lớn bao phủ toàn bộ hư không, tán ra khí tức rất là quỷ dị, vô hình vô chất.
Bằng mắt thường là vô pháp nhìn thấy, nhưng Nhất Minh hắn có thể nhìn thấy được từng đoàn hắc khí từ trong cự thủ này bốc lên, hướng về con mắt khổng lồ ở phía trước chộp tới.
Song phương trong nháy mắt liền chiến thành một đoàn, trường thương trong tay Nhất Minh cùng với vô số xúc tu không ngừng chém g·iết, theo đao hồn gia trì quanh thân, thân hình của hắn tiếp cận càng lúc càng gần.
Con mắt tán ra quỷ dị cùng với con mắt khổng lồ cũng đồng dạng chiến cùng một chỗ, nhưng cách mà bọn nó chiến đấu lại không người nào có thể nhìn thấy.
Chỉ có thể cảm giác được ác ý nồng đậm cùng quỷ dị không ngừng pha trộn, khiến cho những tu sĩ ở bên ngoài có một loại cảm giác hãi hùng kh·iếp vía, vô pháp diễn tả.
Giờ khắc này, cảm nhận được áp lực cực kỳ to lớn dần dần đánh tới, từng đầu xúc tu ở bên ngoài t·ấn c·ông càng thêm mãnh liệt, phảng phất như bản thể đang phi thường tức giận, oanh minh không ngừng.
Với cường độ t·ấn c·ông mãnh liệt như thế này, sáu người bọn hắn hợp lực cũng cảm nhận được áp lực cực kỳ to lớn, có người nhịn không được sắc mặt bắt đầu trở nên trắng bệch, hiển nhiên là lực lượng còn lại cũng không còn bao nhiêu.
“Gắng gượng một chút!” có trung niên nam tử quát to, mắt nhìn thấy quá nhiều đầu xúc tu đồng thời lao tới cũng không thể không lách người né tránh.
Bọn hắn cũng vô pháp tưởng tượng, rốt cuộc cái thứ bên dưới kia là cái gì, vì sao lại có thực lực cường đại đến như vậy?
Sáu người chật vật chống trả, nếu không phải tiêu diệt u linh nhận được tương ứng hồn lực thì bọn hắn cũng không cách nào trụ tới bây giờ, có thể tình hình hiện tại cũng không hề lạc quan, tiếp tục kéo dài như thế này cũng không phải là cách hay.
“Chúng ta… chẳng lẽ phải dừng bước tại nơi này hay sao?” có người vừa đau khổ chèo chống, sắc mặt lại vừa khó coi đến cực điểm, hiển nhiên là hắn cũng không cam tâm dừng bước tại nơi này như vậy.
“Các ngươi cảm nhận được sao?” có người mở miệng hấp dẫn những tu sĩ khác chú ý nhìn qua, không biết lão già này đang nói về cái gì.
Lão giả này cũng không có thừa nước đục thả câu, bản thân vừa ngăn chặn bàn tay to lớn vừa truyền ra thoại ngữ.
“Chúng ta ở nơi đây ngăn chặn những thứ này cũng đã chật vật như vậy, đây quả thật là không giống bình thường, các ngươi thử nghĩ một chút, cái thứ này chỉ dựa vào việc hấp thu lực lượng của hai vị đạo hữu kia, làm sao có khả năng mạnh tới mức này?”
“Với lại, trận pháp kia rõ ràng là do người bố trí, tòa thành này trông hoang tàn xơ xác như vậy, hiển nhiên là đã tồn tại từ lâu.”
“Lão già ta mặc dù không phải là cái gì đều biết, nhưng theo trong cổ tịch ghi chép, Thiên Long giới trước kia tồn tại ba đại chủng tộc, mà chủng tộc có khả năng tạo ra tà vật kinh khủng thế này, cũng chỉ có Ma tộc có thể làm ra.”
“Các ngươi thử nghĩ một chút, chúng ta hiện giờ đang ở trong hoàn cảnh như thế này, lại có thể gặp được u linh cùng tà vật kia, điều này chứng tỏ nơi này chính là lãnh địa của Ma tộc, hơn nữa còn là vùng đất bị phong ấn loại kia.”
Nghe tới chỗ này, có người nhịn không được mở miệng quát mắng: “Lão già ngươi nói những thứ đồ này để làm gì, biết lai lịch của nơi đây thì như thế nào, cũng chẳng có tác dụng gì a?”
Những người khác mặc dù không có lên tiếng, nhưng những ánh mắt kia đã nói lên hết thảy, hiển nhiên là bọn hắn cũng không nhận được bất kỳ thông tin hữu ích nào từ lời nói của lão giả nói ra.
Lão giả nghe vậy chỉ thở dài một hơi: “Ta đã nói tới cái phân thượng này mà các ngươi vẫn không minh bạch, vậy cũng chỉ có thể nói lên các ngươi không biết gì về Ma tộc.”
“Các ngươi hẳn là không phải lần đầu tiên tham gia Hư Không Đoạt Đạo a?” lão giả quét mắt nhìn qua đám người cũng liền không còn để ý đến, tiếp tục xuất thủ hướng về bàn tay to lớn đánh tới đồng thời, cũng truyền ra thoại ngữ.
“Lần trước bản thân ta cũng bước vào nơi này, nhưng vị trí so với lần này cũng là không giống, lần đó tu vi của ta không đủ cho nên rất nhanh bị loại khỏi vòng chiến, chính vì vậy mà từ đầu tới giờ ta vẫn không có nắm chắc suy đoán của chính mình là đúng hay không.”
“Nhưng bây giờ, ta rốt cuộc cũng nắm chắc được rồi.”
Đám người nao nao, đồng thời vểnh lên lỗ tai cẩn thận lắng nghe.
“Các ngươi hẳn là cảm nhận ra được, quy tắc ở nơi đây chính là mang thứ này “giải quyết, mà muốn “giải quyết” nó, cũng không nhất định là phải chém g·iết.”
“Bằng tu vi của chúng ta, các ngươi hẳn là cảm nhận ra được là không thể nào, cho nên muốn “giải quyết” nó cũng chỉ còn một cái phương pháp duy nhất…”
“Phương pháp gì?” có người kinh nghi hỏi.
Lão giả không nhanh không chậm truyền ra thoại ngữ:
“Hiến tế!”
“Hiến tế? Lão già, ngươi không có nói nhảm chứ?” có người lập tức sạm mặt lại, hiển nhiên là minh bạch lão già này đang muốn nói cái gì, việc này cùng với đi chịu c·hết có gì khác nhau?
“Bởi vậy ta mới nói, các ngươi quả thật là không biết gì về Ma tộc cả!” lão giả lắc đầu, “Ma tộc vốn dĩ là một chủng tộc so với Yêu tộc còn ác, chỉ cần mạnh lên, bọn chúng đều sẽ không từ bỏ bất kỳ thủ đoạn nào.”
“Cái thứ tà vật này nằm ở bên dưới tòa thành, bên trên còn thiết lập trận pháp hấp thu lực lượng của tu sĩ, các ngươi hẳn là minh bạch đây rốt cuộc là có tác dụng gì a?”
“Theo ta được biết, Ma tộc sẽ không làm bất kỳ thứ gì mà không mang lại chỗ tốt cho bọn hắn.”
“Dùng tu sĩ để nuôi dưỡng tà vật này đồng thời, tà vật này cũng là thức ăn cho Ma tộc tu sĩ dùng để tăng lên thực lực của bản thân, có thể nói, tà vật này là nguy hiểm, đồng dạng cũng là cơ duyên to lớn.”
“Nếu chỉ dựa vào lực lượng của hai vị đạo hữu vừa rồi mà khiến cho cái thứ này trở nên mạnh như vậy, vậy thì quả thật là không có khả năng, điều này chỉ có thể nói lên trước đó cũng có tu sĩ bị cái thứ này thôn phệ, cho nên nó mới có thể phát huy ra lực lượng mạnh mẽ như thế này.”
“Muốn mang cái thứ này “giải quyết” đây không khác gì là một cái trò chơi xem ai có thể chịu được lâu hơn, có lẽ chỉ có một người có thể từ nơi này thông qua, cũng có thể là có hai người ba người thông qua, ta cũng không chắc.”
Nghe tới đây, đám người rốt cuộc đã minh bạch lão già này đang có ý gì, bọn hắn cũng không ngu ngốc, lão giả này tốn hao miệng lưỡi cùng bọn hắn nói nhiều như vậy, cũng không phải là không có tâm tư riêng của chính mình.
Tà vật cần ăn no để lâm vào ngủ say, mặc khác mang nó diệt sát cũng đồng dạng có thể đạt thành mục đích.
Mục đích của lão nói ra việc này là vì cái gì thì không cần nói cũng biết.
Đổi lại là bình thường, lão giả cũng không cần thiết phải nói nhiều như vậy, chỉ cần an an ổn ổn nấp ở một bên chờ đợi đám người bị thôn phệ là được, nhưng bây giờ không giống, lão có thể rõ ràng cảm giác ra được người thanh niên đang cùng tà vật chiến đấu quả thật là mạnh không hợp thói thường.
Mỗi một chiêu một thức đánh ra đều ẩn chứa uy năng phi thường mạnh mẽ, có thể ép tà vật kia giãy dụa kịch liệt tới mức này, đủ để thấy được thực lực của người kia cường hãn tới mức nào.
Mặc dù không nhìn thấy tình hình chiến đấu ở bên dưới kia rốt cuộc ra sao, nhưng lão có thể cảm nhận ra được uy thế của thanh niên kia so với tà vật cũng không hề kém cạnh, ẩn ẩn còn mạnh hơn một bậc.
Nếu chỉ dựa vào một mình thanh niên kia, muốn chém g·iết tà vật này e rằng sẽ hao tổn không ít thời gian, nếu đã quyết định mang những lời này nói ra, đồng nghĩa với việc lão sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.
Trong lúc nhất thời, đám người đồng loạt quét mắt cùng nhìn về một cái phương hướng, thần sắc giãy dụa trong chốc lát liền trở nên kiên định, kế hoạch vốn dĩ là từ bị động liền chuyển thành chủ động.
Cơ duyên ngay tại trước mắt, lại còn có người hiển lộ ra chiến lực mạnh mẽ như vậy, nói không động tâm chính là giả.
Thế là nương theo đám người làm ra quyết định, cũng không còn đoái hoài đến bàn tay to lớn cùng với đám xúc tu kia, một đường hướng vào bên dưới đại địa lao đi.
Cũng ngay vào lúc này, Nhất Minh đồng dạng cũng nghe được Tiểu Linh cảnh báo, thế là hắn không còn vận dụng toàn bộ lực lượng, thế công bắt đầu chậm lại.
Hắn muốn nhìn xem, đám người này rốt cuộc muốn làm cái gì?
Đám người ngay khi xông vào bên dưới đại địa trong nháy mắt, thần sắc của bọn hắn bỗng dưng trở nên trắng bệch, hiển nhiên là bọn hắn cũng không nghĩ đến cái thứ tà vật này lại kinh khủng đến như vậy.
Nguyên bản bọn hắn còn tưởng rằng chính mình hẳn là không sao, nhưng trong thời khắc này, bọn hắn cảm giác não hải của chính mình truyền ra tiếng vang thao thiên, trong nháy mắt oanh minh tựa như kinh lôi khai thiên tích địa, khiến cho tâm thần rung chấn kịch liệt.
Ngay cả thần cung ở bên trong, đồng dạng cũng hiện lên từng tia vết nứt!
Bán Thần như bọn hắn, thần cung cũng chưa hoàn toàn ngưng tụ đi ra, chỉ có thể xem là hình thức ban đầu, rất là mờ nhạt và mong manh, dưới khí tức tà ác và mãnh liệt như thế này, quả thật là ngoài khả năng chống cự của bọn hắn.
“Không tốt!”
Có người thần sắc đại biến bỗng dưng hô lên, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, từng tầng bảo hộ lập tức hiển lộ quanh thân, bản thân không nói hai lời liền hướng ra bên ngoài phóng đi.
Nhưng sau một khắc, người này liền cảm giác được toàn thân tê rần, một cái bàn tay to lớn liền từ trên cao rơi xuống, rơi vào trên thân của hắn.
Oanh một tiếng, một tiếng hét thảm vang lên, lại thêm một tên tu sĩ hóa thành từng điểm tinh quang tiêu tán.
Mà một màn này, cũng đồng thời khiến cho năm người còn lại đều kinh hoàng đến cực điểm, bọn hắn nhìn về tà vật ở bên dưới, chính là một cái con mắt khổng lồ tràn đầy tơ máu và xúc tu đang không ngừng vặn vẹo, hướng về bọn hắn đánh tới.
Nhất Minh nhìn qua toàn bộ cảnh này, thần sắc lạnh nhạt.
Năm người ra sức chống đỡ, không qua bao lâu liền có thêm hai người hóa thành từng điểm tinh quang tiêu tán.
Bọn hắn cũng không ngờ đến, sở dĩ bọn hắn ở phía trên cảm giác được uy thế mạnh mẽ truyền ra, nhưng lại không cảm giác được kinh khủng là vì, đã có Nhất Minh cùng con mắt ngăn đầu ngọn sóng, chính vì thế mà đám người mới có một loại ảo giác chính mình cũng có thể làm được.
Có thể sau khi đối diện với tà vật trong nháy mắt này, bọn hắn mới biết được bản thân ngây thơ tới mức nào, nhưng hiện tại hối hận có còn kịp không?
Ba người còn lại nhìn thấy Nhất Minh không chút b·iểu t·ình, có người lập tức cắn răng, hiển nhiên là nhìn ra được người thanh niên này không có ý định ra tay trợ giúp bọn hắn.
Điều này cũng là dễ hiểu, đổi lại là bọn hắn có thực lực như vậy, cũng sẽ không cần quan tâm tới những điều nhỏ nhặt như thế này.
Mắt thấy từng đầu xúc tu lần nữa đánh tới, đồng thời thần cung cũng đang bởi vì cỗ lực lượng tà ác kia tác động mà lung lay kịch liệt, toàn bộ tâm thần tựa hồ như muốn chuẩn bị sụp đổ trong nháy mắt, nữ nhân xinh đẹp này cũng không có suy nghĩ quá nhiều, lập tức hướng về phía Nhất MInh cố gắng hô lớn.