Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhục Thân Thành Thánh

Chương 551: Ngươi vượt quyền




Chương 551: Ngươi vượt quyền

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Cút ra đây!”

Nhất Minh gầm lên giận dữ, thanh âm của hắn không lớn, nhưng khí túc bộc phát đi ra khiến cho đại địa bên dưới rung chấn kịch liệt, từng đạo vết nứt cấp tốc lan tràn, thông hướng bát phương không ngừng khuếch tán.

Vừa rồi cái thanh âm kia vang lên trong tâm thần của hắn, Nhất Minh liền biết được đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, rõ ràng chính là đoàn ám ảnh bị chính mình trấn áp lúc trước, bây giờ lại lần nữa thức tỉnh, hơn nữa còn tại trong tâm thần không ngừng truyền ra tâm tình ba động.

Tựa hồ như, ở phía trước có thứ gì đó khiến nó rất là thèm khát, mà loại thèm khát này đồng dạng cũng ảnh hưởng tới tâm tình của Nhất Minh, khiến hắn có một loại xúc động muốn lao lên cắn nuốt tư thái.

Thần sắc của hắn bắt đầu vặn vẹo, khóe miệng ẩn ẩn có nước bọt chảy ra, hai mắt tràn đầy tơ máu, phảng phất như đang cố gắng chống lại cỗ xúc động kia.

Nhìn thấy đoàn ám ảnh không hề có một chút phản ứng nào, Nhất Minh hít sâu một hơi, Vô Trung Sinh Hữu đột ngột tán khai, bên trong tâm thần càng là có viêm long hiển hóa, hướng về một cái vị trí bắt đầu rống lên một tiếng.

Thanh âm cuồn cuộn quét sạch bát phương, đoàn ám ảnh ngay tại góc tối bên trong thức hải bỗng dưng cảm giác được một sự hiện diện vô cùng kinh khủng để mắt tới chính mình, thế là nó hóa thành con mắt hướng về viêm long chớp chớp mấy cái, truyền ra sợ hãi.

“Không… muốn, ta… ngoan!”

Nhất Minh không chần chờ chút nào, viêm long tại trong thức hải không ngừng biến lớn, hỏa diễm cuồn cuộn phun trào, long uy cường thịnh tán ra quang trạch chiếu rọi bốn phương tám hướng, khiến cho toàn bộ thức hải đều tràn ngập thần uy.

Trong mắt Nhất Minh tràn ngập sát cơ, Vô Trung Sinh Hữu ầm vang bạo phát, đại địa oanh minh, thức hải bên trong nhấc lên một trận chấn chiến tựa như diệt thế, Viêm Long đưa mắt xác định vị trí của con mắt liền bắt đầu lao tới, hướng về con mắt há ra miệng lớn bỗng dưng khẽ cắn.

Không phải một lần, Nhất Minh quả quyết phát động thế công mang con mắt này diệt c·hết t·ại c·hỗ, một lần hai lần ba lần,... thẳng tới hơn ba mươi lần vẫn chưa có dừng lại.



Mặc cho con mắt truyền ra tâm tình sợ hãi cùng kinh khủng, nó không ngừng hướng về Viêm Long run rẩy và chớp động mấy lần, một cỗ khí tức quỷ dị ngang nhiên bạo phát, con mắt đồng dạng mở to phảng phất như muốn làm ra giãy dụa, nhưng Nhất Minh hừ lạnh một tiếng.

Toàn bộ hồn hải thoải mái phun trào dung nhập vào bên trong Viêm Long, tựa như long uyển nhấc lên trận trận cuồng phong không ngừng trấn áp đồng thời, tay trái của hắn mạnh mẽ vung lên, lập tức liền có thêm một cái hình bóng của Viêm Long bắt đầu xuất hiện.

Song long vừa ra, thức hải truyền ra từng tiếng lôi đình nổ tung, tựa như thiên địa biến sắc, phong vân cuốn ngược, con mắt giờ khắc này đã vô pháp chạy trốn cùng giãy dụa, dưới Viêm Long Vô Song đồng thời quấy lên cuồng phong, cũng chặt đứt toàn bộ ý niệm phản kháng của nó.

Con mắt chớp động kịch liệt, nó có thể cảm nhận ra được sát cơ kinh khủng đang khóa chặt chính mình, giờ phút này đang không ngừng truyền ra cảm xúc kinh hoàng và giãy dụa, nhưng cho dù nó có giãy dụa như thế nào, Nhất Minh vẫn không có ý định buông tha cho nó.

“Ngươi, vượt quyền!” Nhất Minh chậm rãi mở miệng, theo song long bắt đầu tán ra uy áp kinh thiên động địa, song long bắt đầu tại giữa thức hải không ngừng uốn lượn lao xuống, hướng về phía con mắt hung hăng khóa chặt và trấn áp.

Mà trình độ trấn áp mạnh mẽ này, chính là đến từ sự nổi giận của Nhất Minh, sát cơ của hắn dường như đã đạt tới đỉnh điểm, hắn không muốn chính mình bị bất cứ thứ gì thao túng, hắn cũng chẳng quan tâm một khi con mắt này c·hết thì chính mình có bị ảnh hưởng gì hay không, hắn không hề quan tâm.

Ba lần, sáu lần, sáu mươi lần!

Loại trấn áp kinh khủng này, uy lực vượt qua trước đó quá nhiều, con mắt đều nhịn không được rung động, tại dưới loại lực lượng không cho phép x·âm p·hạm này nó cũng vô pháp giãy dụa, ngay cả hành động chớp mắt truyền ra tâm tình cũng vô pháp làm được, cuối cùng chỉ có thể trừng to mắt biểu lộ run rẩy đến cực hạn.

Cũng vào thời khắc này, trong lúc Nhất Minh đang toàn lực trấn áp con mắt mang nó diệt sát thời điểm, thân thể bỗng dưng tê rần cả lên, toàn thân đều có thể cảm giác ra được một loại ác ý hướng về phía chính mình đánh tới.

Thế là Nhất Minh nhanh chóng mở ra hai mắt, nhìn thấy trước mặt xuất hiện một cái thân ảnh tựa như người nhưng cũng không phải người, thân thể trong suốt mơ hồ, quanh thân tán ra một loại ác ý không gì sánh được hình thành ám thủ, hướng về phía đỉnh đầu chụp tới.

Nhất Minh nhàn nhạt nhìn qua, tay nắm trường thương có lực lượng bắt đầu phun trào, hướng về ám thủ tung ra một kích.



Có thể sự tình cũng không giống như trong tưởng tượng của hắn, trường thương ngay khi tiếp xúc với ám thủ trong nháy mắt liền tựu thông suốt xuyên qua, Nhất Minh bất ngờ không thể không thúc dục thân pháp rời khỏi nguyên địa.

Một kích rơi xuống đại địa vang lên một tiếng động phi thường to lớn, thân thể Nhất Minh cấp tốc lùi lại, nhưng không đợi hắn làm ra phản ứng thì thân ảnh mơ hồ kia lần lướt phóng tới, phát khởi thế công.

Trong lúc nhất thời, hắn không còn cách nào là phải thu hồi lực lượng trấn áp con mắt, đao hồn bắt đầu tán khai, Vô Trung Sinh Hữu hình thành một vòng hỏa diễm bao phủ quanh thân, Viêm Long Vô Song nương theo trường thương rơi xuống mà hung hăng cắt chéo.

Oanh một tiếng, ám thủ ầm vang sụp đổ, Nhất Minh cảm thấy ý nghĩ của chính mình không sai, ngoại trừ đao hồn, hầu như những thủ đoạn khác của bản thân đều không có tác dụng đối với cái thân ảnh mơ hồ này.

“U linh!” Nhất Minh thì thào trong miệng.

Hắn cảm giác ra được thân ảnh mơ hồ này chính là u linh không sai, cái gọi là u linh, chính là tu sĩ c·hết đi nhưng hồn thể lại không hề tiêu tán trả lại thiên địa, có thể là bọn hắn bị một thứ gì đó phong tỏa và áp chế, lâu dần liền trở thành u linh lang than du đãng, đối với thân thể tràn đầy sinh cơ cực kỳ khát vọng!

Sở dĩ như vậy, mọi công kích từ u linh phát ra đều là hồn lực ngưng tụ mà thành, bản thân chỉ có thể dùng Vô Trung Sinh Hữu cùng Viêm Long Vô Song để đối kháng, huyết hà đối với loại tồn tại này hoàn toàn không hề có một chút tác dụng nào.

Có thể Nhất Minh liền nghĩ đến một cái vấn đề, chính mình nếu cứ tấp nập kích phát đao hồn, vậy thì cho dù hồn lực có bao nhiêu đi chăng nữa, cũng vô pháp chèo chống cho đến khi tìm được môn hộ bước lên thượng tầng.

Nhất Minh trầm mặc.

Bất quá u linh cũng không có để hắn suy nghĩ quá nhiều, ngay khi ám thủ bị phá toái trong nháy mắt, thân hình liền đã c·ướp động tới gần, quanh thân càng là có ác ý phun trào, hướng về phía chính hắn vồ tới.

Nhất Minh không nói lời nào, ngay khi hắn vừa định thúc dục đao hồn lần nữa cùng với u linh này chém g·iết thời điểm, con mắt tại bên trong não hải lập tức tán ra ba động cực kỳ mãnh liệt, điều này khiến cho tâm thần của Nhất Minh bỗng dưng kịch chấn, thân hình đình trệ trong nháy mắt liền tựu trúng một kích của u linh, thân thể nhịn không được bỗng dưng tê rần, sau đó liền không còn hành động.

Quang trạch tại quanh thân phát ra, giờ khắc này cũng bỗng dưng dập tắt không còn, một mảnh không gian đồng dạng cũng lâm vào hắc ám, tựa như thâm uyên vô tận.

Bên trong thức hải, u linh ngay khi xâm nhập vào bên trong một sát na, bản năng liền thôi thúc nó hướng về một cái phương hướng lao đi, thình lình chính là trung tâm của thức hải, nơi đó phảng phất như có một thứ gì đó khiến nó vô pháp kiềm chế.



Nhất Minh đồng dạng cũng hóa thành một đoàn hồn thể phiêu phù lơ lửng trong thức hải, mắt nhìn thấy u linh hướng về hạch tâm bay đi, trong mắt càng là có sát cơ tán ra phi thường kinh khủng.

Thế là theo bàn tay nhấc lên, Viêm Long Vô Song ngang nhiên bạo phát, nhấc lên đại phong ngấc trời, nương theo bàn tay nhấn xuống mà hướng về u linh nơi kia cấp tốc lao đi.

Song long lao xuống mang theo uy thế kinh người, mỗi nơi đi qua có thể thấy được thức hải tựa hồ như muốn vặn vẹo biến hình, lôi đình nổ tung, cảnh tượng này không khác gì là diệt thế.

Con mắt nhìn thấy cảnh này về sau, nó không tự chủ mà tê rần cả lên, bản thân giãy dụa tựa hồ như đang nghĩ tới cái gì, nhìn qua Nhất Minh đứng ở nơi xa đang tán ra sát cơ không cách nào diễn tả.

Toàn thân của nó run rẩy, mặc dù chỉ là một con mắt, nhưng nó có thể ý thức được việc của chính mình làm vừa rồi quả thật là ngu xuẩn đến cực điểm, nó có thể biết được một khi Nhất Minh trấn áp u linh kia về sau, liền sẽ không bỏ qua cho nó.

Nó cứ tưởng đâu chỉ cần tại bên trong động một chút tay chân, liền sẽ khiến cho u linh kia đắc thủ mang Nhất Minh g·iết c·hết, đến lúc đó nó liền có thể chiếm đoạt quyền kiểm soát của thân thể này, bắt đầu sống như một sinh linh.

Có thể nó không thể ngờ đến là, u linh kia thế mà cũng đồng dạng tranh đoạt quyền kiểm soát với nó, đây quả thật là không có khả năng.

Thế là nó không ngừng làm ra giãy dụa, không biết nên đối với u linh kia ra tay, hay là đối với Nhất Minh ra tay, nhưng khi nhìn thấy u linh hướng về trung tâm của thức hải về sau, đồng thời cũng nhìn thấy được sát cơ kinh khủng từ Nhất Minh phát ra, nó liền cải biến chủ ý.

Giờ khắc này nó cũng không lo được quá nhiều, con mắt đồng dạng cũng hướng về u linh nơi kia chớp động mấy lần, khí tức quỷ dị đột ngột tán ra, hướng về u linh bao phủ đi vào.

Trong nháy mắt, nhìn thấy hai cỗ lực lượng mạnh mẽ cấp tốc hướng về chính mình lao tới, u linh cũng không thể không làm ra phản kháng, thế nhưng tất cả mọi giãy dụa của nó đều là phí công.

Không qua bao lâu, u linh truyền ra từng tiếng gào thét thê lương cùng kinh khủng, toàn thân của nó chậm rãi tiêu tán vào giữa thức hải đồng thời, một cỗ lực lượng mơ hồ truyền vào tâm thần của Nhất Minh, khiến hắn có một loại thoải mái đến lạ thường.

Mà con mắt nơi đó, đồng dạng cũng cảm nhận được sức mạnh của chính mình tăng lên, thế là nó không ngừng hướng về Nhất Minh chớp động mấy lần, biểu thị nó có tác dụng, nó rất là ngoan.

Có thể Nhất Minh nhìn nó với đôi mắt cực kỳ băng lãnh, bàn tay nâng lên, hướng về con mắt nơi đó bắt đầu nhấn xuống.