Chương 53: Thần bí tổ chức
Nghe được lời giải thích của vị thành chủ này, Nhất Minh mới biết nhân gia đây là muốn tìm hiểu về cái địa phương đó.
Cho nên hắn cũng không có dấu diếm ý tứ, liền đem mọi chuyện xảy ra bên trong tử đấu đài nói một lần.
Phong Miên nghe xong cũng không khỏi giật mình một cái!
Hắn từ trước giờ thật sự không nghĩ tới bên trong tử đấu đài còn có loại địa phương hàn khí đầy trời đó.
Nghe được Nhất Minh giải thích lý do bản thân chịu trọng thương, Phong Miên cũng âm thầm tặc lưỡi một cái.
Lần này, Phong Miên liền nhìn thiếu niên trước mắt với ánh mắt hoàn toàn khác!
Thật không nghĩ tới một Tôi Thể cảnh lại có thể chiến thắng trong hoàn cảnh khắc nghiệt như thế!
Nếu đổi lại là bản thân, Phong Miên không nghĩ rằng mình có thể làm được như vậy.
“Như vậy nói ra, Nhất Minh tiểu hữu cũng không biết làm thế nào có thể tiến vào không gian nơi đó?” Phong Miên cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi một câu.
Nhất Minh gật gật đầu.
“Đúng vậy, lúc đó tại hạ đang nhắm mắt dưỡng thần thì bị đưa tới nơi đó, cho nên bản thân tại hạ cũng không biết phương pháp cụ thể để tiến vào.
Nhưng có lẽ là đánh bại ba con cùng giai khôi lỗi là điều kiện để tiến vào cũng nên.
Dù sao thì tại hạ sau khi hạ gục ba con khôi lỗi tầng 7 thì được truyền tống đến nơi đó.”
“Tiểu hữu nói như vậy cũng có mấy phần đạo lý, dù sao thì ngoài cách này ra cũng không còn con đường nào có thể thực hiện.
Nhưng để có thể chiến thắng đồng thời ba khôi lỗi cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Từ lúc Phong mỗ tu luyện tới bây giờ tình cảnh, vẫn là một mình tiểu hữu làm được chuyện này.”
Phong Miên cười cười nói.
“Haha, nếu thật sự là như vậy thì tại hạ có lẽ đã dùng hết may mắn của cuộc đời thì phải!” Nhất Minh cười một cái cũng không có từ chối lời khen ý nghĩ, nói.
“Theo như tại hạ nhìn thấy thì Tiểu Nhiên cô nương rất có khả năng sẽ vượt qua được.
Với tiềm năng của Tiểu Nhiên, cộng với việc dạy bảo của Phong thành chủ, hẳn là có thể chiến thắng đồng giai khôi lỗi là chuyện nằm trong tầm tay mà thôi.”
Nhất Minh cười cười nói tiếp.
“Haha, vậy thì mượn cát ngôn của Nhất Minh tiểu hữu.
Cho phép Phong mỗ mạo muội hỏi một câu, sau khi chiến thắng tầng 8, tiểu hữu có nhận được phần thưởng vượt cấp gì hay không?”
Phong Miên ánh mắt xoay chuyển, nói ra.
Nhất Minh nghe vậy cũng do dự một lát, không biết phải trả lời như thế nào.
Bản thân hắn sau khi chiến thắng tầng 8 cũng không có nhận được phần thưởng gì ngoài có thêm một chiếc vòng tay màu xanh này.
Nhưng chiếc vòng này có tác dụng gì thì hắn hoàn toàn không biết được rồi, từ ngoài nhìn vào thì chẳng khác gì một chiếc vòng bình thường mà thôi.
Nhìn thấy thiếu niên trước mắt có vẻ do dự, Phong Miên liền bổ sung tiếp một câu:
“Mong tiểu hữu đừng hiểu lầm, Phong mỗ chẳng qua chỉ là hiếu kỳ việc có thể khiêu chiến vượt cấp sẽ mang lại chỗ tốt gì mà thôi.
Nếu như tiểu hữu không tiện nói ra cũng không sao, xem như Phong mỗ chưa từng hỏi là được.”
“Chỗ tốt nói đúng ra thì là có, nhưng nó không phải là vật hữu hình.” Nhất Minh nhìn thấy vị thành chủ này có lẽ chỉ là vì hiểu kỳ, nghĩ nghĩ một chút, nói ra.
“Ồ! Không phải vật hữu hình, nói như thế nào?” Phong Miên nghe vậy cũng lập tức cảm thấy hứng thú, hỏi.
“Theo như tại hạ cảm nhận, việc tiếp nhận khiêu chiến vượt cấp sẽ nhận được chỗ tốt mà bản thân khó có thể nhận ra ngay lập tức.
Lúc đầu, tại hạ chiến đấu nhìn như b·ị t·hương không nhẹ, nhưng thực tế sau khi hồi phục thì cảm nhận được nhục thân, kinh mạch được tôi luyện trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Vì lẽ đó mà tại hạ nghĩ đó là phần thưởng dành cho những người khiêu chiến vượt cấp!”
Nhất Minh chậm rãi nói.
Phong Miên nghe vậy vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ!
“Xem ra tử đấu đài còn có một nơi như vậy, thật đúng là không dễ dàng ah!” Phong Miên nói.
Nhất Minh hắn dự định mang lai lịch của chiếc vòng này nói ra cho vị thành chủ này xem xét, nhưng nghĩ nghĩ hay vẫn là thôi đi.
Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, chiếc vòng này có tác dụng gì thì để bản thân dần dần tìm hiểu sau vậy.
Hắn cũng không gấp trong nhất thời!
Con đường tu hành còn dài, hiện nay bản thân phải mau chóng tăng lên thực lực trước đã.
Mọi việc còn lại cứ để sang một bên rồi tính sau.
“Phong thành chủ còn có vấn đề gì muốn hỏi tại hạ nữa hay không? Nếu không thì tại hạ xin cáo từ trước.” Nhất Minh nhìn vị thành chủ này đang trầm ngâm suy nghĩ gì đó, liền lên tiếng hỏi.
“Hiện tại những điều mà Phong mỗ thắc mắc cũng đã được đáp án như ý muốn.
Còn lại là việc Phong mỗ có một lời đề nghị muốn gửi tới tiểu hữu.”
Phong Miên thần sắc hòa ái cười cười nói.
“A? Phong thành chủ có lời đề nghị gì không ngại nói thẳng là được.” Nhất Minh cười nói.
“Được, vậy ta cũng không thừa nước đục thả câu.
Ta nói đơn giản, ta xem trọng tiềm năng của tiểu hữu ngươi, muốn ngươi gia nhập tổ chức của chúng ta.”
Phong Miên nói.
Nhất Minh hơi kinh ngạc một thoáng, hỏi:
“Tại hạ muốn biết tổ chức mà Phong thành chủ nói là tổ chức gì?”
“Điều này xin thứ lỗi ta thật không thể nói, nếu tiểu hữu gia nhập tổ chức thì sẽ biết, nhưng ta có thể cho tiểu hữu một cái đảm bảo.
Chỉ cần tiểu hữu gia nhập thì chỗ tốt tuyệt đối không thiếu, thậm chí có thể trợ giúp tiểu hữu tu luyện đạt tới Thần cảnh là việc hoàn toàn nằm trong khả năng!.”
Phong Miên thần sắc trịnh trọng nói ra.
Nhất Minh nghe vậy liền không hiểu ra sao, nghe lời đảm bảo này thì hắn có hơi tâm động một chút nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại.
Làm gì có miếng bánh to đùng nào từ trên trời rơi xuống mà không có lý do đâu!
Người c·hết vì tiền, chim c·hết vì mồi.
Nếu không có đủ chỗ tốt, ai sẽ đi quan tâm một người vô danh tiểu tốt cơ chứ.
Đạo lý này hắn hoàn toàn minh bạch!
Dụ hoặc này nếu là một người võ giả bình thường mà nói đa phần đều sẽ đồng ý ngay lập tức.
Nhưng lấy bản thân mình tiềm lực, mình có thể tự tin tu luyện tới cảnh giới đó hoàn toàn không là vấn đề.
Cho nên Nhất Minh cũng không có ý định tham gia cái tổ chức mà hắn không rõ lai lịch như thế này.
Ai biết được bên trong có điều gì đang chờ hắn đâu!
“Tại hạ có thể từ chối không?” Nhất Minh nhìn thần sắc vị thành chủ này không có biến hóa nào, mở miệng hỏi.
“Có thể!” Phong Miên gật gật đầu.
“Ta đây là mời tiểu hữu gia nhập tổ chức, chứ không có ép buộc tiểu hữu gia nhập.”
Phong Miên thần sắc thản nhiên cười cười nói.
Nhất Minh lập tức sững sờ!
Hắn không nghĩ là mình có thể từ chối dễ dàng như vậy ah.
Nếu như vị thành chủ này cường ngạnh một ít mà nói, có lẽ đến bản thân mình cũng sẽ không do dự mà đem bán đi!
Dù sao người này muốn ra tay diệt khẩu thì mình cũng không có khả năng ngăn cản.
Nghe vị thành chủ này thoải mái đáp ứng như vậy cũng khiến cho hắn không kịp trở tay.
Nhìn thấy thần sắc Nhất Minh ẩn ẩn có chút biến hóa vi diệu, Phong Miên cười cười nói:
“ Ta nói rồi, Phong mỗ là mời tiểu hữu gia nhập chứ không có ép buộc gì cả. Cho nên tiểu hữu cũng không cần phải lo sợ ta làm ra hủy thi diệt tích sự tình.
Ta không nói ra lai lịch của tổ chức trước khi tiểu hữu ngươi gia nhập cũng là muốn tốt cho ngươi.
Dù sao ở chúng ta cảnh giới này, việc sưu hồn là chuyện xảy ra như cơm bữa.
Ta cũng không muốn một tu sĩ tiềm năng như vậy lại bị ngã xuống giữa đường!”
Nghe thành chủ giải thích như vậy, Nhất Minh cũng cảm thấy vô cùng hợp lý!
Lấy tu vi Tôi Thể cảnh của mình mà nói cũng coi không ra cái gì.
Nếu có người hữu tâm mà nói, ngay cả chạy mình cũng không thể làm được.
“Tiểu hữu có thể yên tâm, tổ chức ta mời ngươi vào hoàn toàn không làm ra bất nhân sự tình.
Thậm chí có thể cung cấp cho tiểu hữu ngươi một chỗ dựa phía sau.
Ta lấy ví dụ như lần Thiên bảng hiện thế vừa rồi, có không ít Linh tộc, tông môn t·ruy s·át ngươi chỉ vì trên người ngươi có vật bọn họ cần. Thậm chí vô cùng cần!
Nếu như lần trước Linh tộc chỉ phái một vài Chân Nguyên cảnh đến t·ruy s·át ngươi thì có lẽ tiểu hữu đã mồ xanh đầy cỏ.
Nhưng cũng may mắn một điều là bọn hắn lại t·ấn c·ông quy mô lớn, cho nên Thiên Điện mới không thể không ra mặt ngăn chặn chuyện này.
Sự tình này qua đi, nếu như lần sau còn xảy ra chuyện tương tự như thế này, thì ta e rằng tiểu hữu sẽ thân hãm nguy cơ.”
Phong Miên không chờ Nhất Minh trả lời mà vẫn tiếp tục phân tích lợi hại trong đó, nói ra.
Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!
Các vị sư huynh có thể mời tiểu đệ ly cafe sáng cảm tạ rất nhiều