Chương 51: Phong Tiểu Nhiên
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhất Minh không nghĩ rằng bản thân mình sẽ gặp phải tình trạng khó xử như thế này.
Bên trong tử đấu đài, hắn nhận được một lần cảm ngộ thân pháp Quỳ Hoa Trục Nhật, mà loại cảm ngộ này chỉ có thể là dựa vào cơ duyên của mỗi người để có thể lĩnh ngộ ra được.
Nhưng Nhất Minh hắn lại có bảng hỗ trợ, cho nên việc cảm ngộ được một phần thân pháp cũng được hiển thị trên bảng.
Điều này giúp hắn có thể không cần cố gắng một lần tiêu hóa toàn bộ cảm ngộ mà vẫn có thể từ từ luyện thành bộ thân pháp này.
Giờ khắc này hắn lại gặp được quả ớt nhỏ này bảo hắn dạy cho cô nàng loại thân pháp này, hắn cũng không biết phải dạy như thế nào bây giờ.
Thôi đành tới đâu hay tới đó vậy!
“Ta đã nói trước với… đại cô nương ngươi tên là gì?” Nhất Minh đang nói thì chợt nhớ tới là mình không biết tên cô nãi nãi này, hỏi.
“Ta tên Phong Tiểu Nhiên, ngươi cứ gọi ta Tiểu Nhiên là được” quả ớt đỏ trong lòng nở hoa cười cười nói.
“Ah! vậy ta liền không khách khí.
Ta nói trước, bộ môn thân pháp này ta không có khẩu quyết hay là tâm pháp gì hết, đây là trong một lần cơ duyên ta đạt được.
Cho nên ta sẽ thị phạm vài lần cho Tiểu Nhiên cô nương ngươi xem, còn học được hay không thì ngươi không được trách ta à nha!”
Nhất Minh ánh mắt phức tạp nhìn xuống cô nãi nãi này, không biết sau khi biết bản thân không học được thì số phận của ta sẽ ra sao đây nữa!
Tiểu Nhiên nghe vậy trong lòng đại hỉ, hai mắt không ngừng tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm vào thiếu niên trước mắt dường như sợ bỏ lỡ thứ gì một dạng.
Nhất Minh thấy thái độ của cô nãi nãi này cũng không tồi, gật gật đầu một cái liền trực tiếp thi triển thân pháp.
Thân hình nhoáng một cái, Nhất Minh liền đã bước ra xa năm trượng khoảng cách, tại chỗ còn để lại một đạo tàn ảnh đang dần dần mờ đi.
Lại nhoáng thêm một cái, Nhất Minh liền đã quay trở về vị trí ban đầu.
Không thể không nói, sử dụng bộ thân pháp này khiến Nhất Minh hắn cảm thấy linh lực trong cơ thể đang dần dần mất đi nhanh chóng.
Nếu như theo lượng hao hụt mà nói, hắn sử dụng bộ thân pháp này tầm bốn năm lần liền sẽ hết sạch linh lực tích trữ bên trong kinh mạch.
Trước đó hắn không có để ý việc tiêu hao này, bây giờ thi triển ra hắn mới biết được là nó tiêu hao kinh khủng như vậy.
Nhất Minh nhìn thấy thần sắc quả ớt nhỏ đang không ngừng biến hóa, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác không ổn cho lắm!
Ban đầu thần sắc của cô nàng này từ hoan hỉ đến chăm chú, sau đó nhíu mày, cuối cùng là khó coi!
Nhìn thấy kiểu biến hóa vi diệu thế này Nhất Minh cười khan một tiếng nói:
“Tiểu Nhiên a! Bộ thân pháp này quả thật là không dễ học, ngươi hay là bỏ qua đi nha!”
“Không được! ngươi tiếp tục thực hiện cho ta xem, ta sắp lĩnh ngộ được cái gì đó rồi.” Tiểu Nhiên thần ủ mày chau gấp giọng nói ra.
Nghe được lời này, Nhất Minh vỗ trán một cái!
“Thôi toang!”
Nhưng hắn cũng không có từ chối ý nghĩ, dù sao nơi này cũng là “sân nhà” của người ta, hắn còn muốn sống sót trở về nữa cơ!
“Tiểu Nhiên a! Môn thân pháp này thật sự tiêu hao rất là lớn, ta sợ chỉ thi triển được một lần nữa mà thôi.”
Nhất Minh nhìn nhìn cô nãi nãi này chậm rãi giải thích nói.
“Được, ta xem ngươi một bộ trắng bệch bộ dáng cũng không phải nói xạo ah! Một lần thì một lần vậy!” Tiểu Nhiên nhìn thiếu niên mặt mũi tái mét bộ dáng gật gật đầu, nói.
Nghe vậy, Nhất Minh nhất thời đại hỷ!
Mặc dù hắn có thể sử dụng được hai ba lần nữa, nhưng cũng không thể để cô nãi nãi này cạo sạch lông dê của mình ah!
Nội tâm của hắn vui vẻ nhưng bề ngoài vẫn là một bộ tái mét bộ dáng!
Linh lực thúc dục một cái, thân ảnh của hắn chớp mắt một cái liền đã xuất hiện ở ngoài xa xa năm trượng khoảng cách.
Giờ khắc này, Nhất Minh vừa lè lưỡi vừa thở, sắc mặt tái không còn một mảnh nhìn về phía cô nãi nãi gượng cười một cái.
Hiển nhiên đây là hắn cố ý diễn cho cô nãi nãi kia xem, nếu không thì bộ thân xác này không qua được đêm nay quá.
Nhưng để hắn kinh ngạc là, cô nãi nãi kia vậy mà giờ khắc này đang ngồi xếp bằng một bộ đang lĩnh ngộ cái gì bộ dáng!
Điều này khiến Nhất Minh có chút kinh ngạc!
Hắn không biết là cô nãi nãi này lĩnh ngộ được cái gì khi quan sát hắn, nhưng theo tình hình đang diễn ra có vẻ như là không phải giả vờ bộ dáng.
Theo thời gian dần dần trôi qua.
Mãi đến nửa canh giờ sau.
Linh khí xung quanh Tiểu Nhiên trong phạm vi năm trượng đang không ngừng tụ tập lại, hình thành một luồng gió nhẹ thoang thoảng bao phủ toàn thân.
Những linh khí này ban đầu chỉ là những cơn gió nhẹ thổi xung quanh, nhưng dần dần liền hình thành từng dòng linh khí không ngừng xoay vòng xoay vòng.
Biến hóa này đương nhiên là không hề gạt được đôi mắt của Nhất Minh, hắn ngồi cách quả ớt nhỏ này khoảng vài trượng thôi mà.
“Không thể nào! Như vậy mà cũng có thể đột phá cho được!” Nhất Minh trong lòng không khỏi cảm khái một câu.
Hắn trãi qua tân tân khổ khổ, bị đuổi g·iết lên bờ xuống ruộng mới có thể tăng tiến được tu vi.
Cô nãi nãi này chỉ nhìn hắn thi triển ba lần liền có thể lĩnh ngộ được thâm thúy trong đó?
Người so với người thật là bất công ah!
Theo thời gian trôi qua, linh khí không ngừng quay cuồng tạo thành vòng xoáy cao hai trượng vẫn đang còn tiếp tục dâng lên.
“Ai nha! Tiểu thư không ngờ lại đột phá tam trọng tu vi! Xin chúc mừng thành chủ!”
Giờ khắc này, ở trên không trung cách mặt đất hơn mười trượng, hai thân ảnh đang ngự không lơ lửng nhìn xuống hết thảy mọi biến hóa bên dưới.
Một người lão giả tóc bạc, một thân áo xám chắp tay hướng về phía trung niên nói, hiển nhiên chính là Bách lão.
“Điều này chính là cơ duyên của tiểu nữ, không liên quan gì đến ta.”
Một trung niên thân khoác trường bào màu đen lắc lắc đầu nói, thần sắc vẫn không che giấu được sự vui vẻ trong lòng.
“Thành chủ có biết được thân pháp mà tiểu hữu kia thi triển ra hay không?
Bộ thân pháp tinh diệu như vầy mà một võ giả Tôi Thể cảnh lại có thể thi triển ra được, quả thật bất phàm!”
Bách lão quay sang trung niên nhân, hỏi.
“Theo ta thần thức cảm nhận được, bộ thân pháp này không phải bình thường võ học có thể so sánh.
Nếu ta không lầm thì đây là một môn tàn khuyết thần thông!”
“Thần thông!” Bách lão nhất thời kinh ngạc, dường như không thể tin được vào tai của mình phải chăng nghe lầm.
Phong Miên gật gật đầu:
“Đích xác là một môn tàn khuyết thần thông.
Hoặc có thể là do tu vi của Nhất Minh tiểu hữu quá thấp cho nên không thể thi triển ra hoàn chỉnh thần thông.
Nhưng dựa vào thần thức của ta trong nhất thời cũng không thể nào nhìn thấu được thật giả thì hẳn là thần thông không sai!”
“Không ngờ ah! Có lẽ là tiểu hữu này thật sự biết điều gì đó về “nơi đó”.
Nếu không thì cũng không giải thích được một Tôi Thể cảnh lại có thể lĩnh ngộ được thần thông trong người!”.
Bách lão vuốt vuốt bộ râu chậm rãi nói ra.
“Tiểu hữu này có biết về “nơi đó” hay không thì cũng phải chờ một lát hỏi ta mới có thể biết được.
Nhưng theo tình hình lúc trước tại tử đấu đài hẳn là lần đầu tiên xuất hiện võ giả bị trọng thương như vậy ah?”
Phong Miên một tay chắp sau lưng nhìn về phía dưới, nói.
“Đúng vậy! Trước giờ hầu như không có trường hợp võ giả nào b·ị t·hương khi khiêu chiến tử đấu đài cả.
Nếu có, cũng chỉ là một vài v·ết t·hương nhẹ mà thôi.
Nhưng theo tình hình hôm đó, tiểu hữu này hẳn là trãi qua một trận ác chiến không hơn không kém.”
Bách lão gật gật đầu nói.
“Xem ra cũng đến lúc đột phá thành công rồi, chúng ta cũng chuẩn bị xuống đi thôi, cũng không thể để ân nhân của tiểu nữ Phong mỗ chờ lâu như vậy!”
Phong Miên nhìn tình huống bên dưới cười cười nói.
Mà giờ khắc này,
Nhất Minh đang chăm chú nhìn biến hóa trên người của cô nãi nãi này.
Nếu xét về tu vi mà nói, cô nãi nãi này hẳn là đột phá tam trọng ah.
Nhưng lại có thể để cho hắn một loại cảm giác là lạ, không biết phải diễn tả như thế nào.
Dường như không phải biến hóa về tu vi, mà là một loại lực lượng nào đó ở bên trong cơ thể thì phải.
Trãi qua một lúc lâu,
Linh khí dần dần tán đi, Tiểu Nhiên dần dần mở đôi mắt ra, cảm thụ tự thân biến hóa khiến cô nàng trong lòng vui vẻ!
Tôi Thể tam trọng!
Nhưng vấn đề không phải nằm ở đó, mà là nàng cảm thụ được bản thân mình có thể thi triển ra thân pháp rồi!
Điều này khiến quả ớt nhỏ này vui vẻ không thôi.
Nàng nhìn đông một cái, nhìn tây một cái.
“Đến đến đến! Bổn cô nương sẽ cho ngươi thấy thân pháp mới của ta, hahaha”
Quả ớt đỏ nhìn thấy thiểu niên ngồi trước mắt đang nhìn mình với ánh mắt là lạ, cười to nói.
Nhất Minh nhìn thấy cảnh này khóe miệng không khỏi giật một cái, trong lòng dâng lên hai chữ:
“Không ổn!”.
Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!
Các vị sư huynh có thể mời tiểu đệ ly cafe sáng cảm tạ rất nhiều